Hôm nay buồn buồn em lôi các đĩa ra so sánh chơi. Đĩa nhạc dùng để test: Best Audiophile Voices (1) Bài nhạc dùng để test: When I dream (Carol Kidd) trong đĩa trên Loa goodmans magnum, ampli Musical fidelity class A, cd Marantz DR-17, dây loa Siltech So sánh trên cùng 1 dàn và cùng 1 đoạn trong bài nhạc trên, em thấy có mấy điều thú vị nên muốn chia xẻ với các bác. Các nhận xét của em hoàn toàn mang tính cá nhân, chỉ để các bác tham khảo vui chứ em không dám rút ra 1 kết luận cuối cùng nào ạ. 1) Đĩa gốc (300 ngàn): giọng Carol Kidd ấm áp, truyền cảm, không gian rất tốt, tiếng rõ ràng, sạch sẽ, tách bạch. Đương nhiên em cho 10/10 điểm (dùng làm chuẩn so sánh) 2) Đĩa 30 ngàn (Mitsubishi) mua ở Lý Chính Thắng: nghe tốt gần bằng đĩa gốc, nhưng âm lượng nhỏ hơn, không gian không rộng rãi bằng đĩa gốc, em cho 8.7/10 3) Đĩa Trung Quốc lòng vàng cũng 30 ngàn (loại 1 đĩa trong 1 hộp): hình thức thì đẹp nhưng tiếng cũng như đĩa Mitsu thậm chí tiếng không sạch bằng. Em cho 8.5/10 4) Đĩa Kachi 15 ngàn mua ở Lê Văn Sĩ: tiếng sáng (mỏng) hơn, nhưng rõ ràng, tách bạch không thua gì đĩa gốc, nghe cũng truyền cảm và không gian vẫn tốt. Hay trong tầm tiền , em cho 8.5/10. 5) Đĩa TDK tự chép bằng máy vi tính, dùng phần mềm Burrn để chép từ nguồn lossless: tiếng mỏng, tiếng hát không còn tròn trịa, không mượt mà truyền cảm, âm hình tối hẳn, âm lượng cũng nhỏ hơn (các chữ "s" như trong chữ "trees" trong cuối câu hát đầu hầu như không còn nghe thấy). Em hơi thất vọng vì cứ nghĩ phải hay hơn đĩa chợ Kachi ở mục 4. Em cho 7/10 6) Cuối cùng, em nghe cùng bài này nhưng nằm trong 1 đĩa nhạc tổng hợp (Trung Quốc, lòng trắng, 30 ngàn), tựa là Heroin 4 hifi, bài When I dream của Carol Kidd nằm ở cuối đĩa (số 18): âm lượng lớn nhất nhưng chất lượng kém, tiếng đục, trầm kêu ù ù có đuôi, mid trép không sạch (bị nhiễu, các âm gió "s" phát ra bị xì xẹt, không tròn gọn tiếng). Em cho 6/10. Như đã nói ở trên, trừ đĩa gốc không kể, em không kết luận vội vàng đĩa nào kém hơn đĩa nào vì các đĩa dùng để test này chỉ mang tính ngẫu nhiên. Nếu chỉ để nghe bài này trong số các đĩa trên thì em chọn Kachi 15 ngàn, ngon bổ rẻ!! Nhưng cũng có một số đĩa TQ chất lượng cũng tốt ngang với đĩa ở L C Thắng, khi đó nên chọn TQ hơn vì đĩa dày dặn hơn, hình thức vỏ bọc lại đẹp hơn. Tóm lại, trước khi mua thì em sẽ luôn phải thử Em chỉ hơi buồn buồn vì trước khi test em dành nhiều hy vọng cho cái đĩa lossless tự burn của em nhưng giờ thì thấy còn thua cái Kachi 15 ngàn Vài dòng chia xẻ.
Theo như bác nói thì đĩa Kachi điểm phải >=8.8/10 chứ? Đĩa TQ chán lắm, lâu lắm rồi mới mua lại (bộ hòa tấu đàn dân tộc 12 cô gái đấy), về thử: không bài nào nghe được trọn track, nghe 1 lần xong vứt xó luôn, nghĩ rằng do hòa âm tệ, down lossless về nghe hay hơn hẳn. À, bác burn lossless ở dạng APE, FLAC (để phần mềm burn tự chuyển sang WAV) hay bác tự chuyển về WAV xong rồi mới burn? Thân.
Vậy thì đúng rồi, bác phải trả nó về dạng .WAV trước khi burn đi bác ạ, rồi so sánh lại những đĩa đã làm trước đây nhé? Thân.
Bác thử dùng Nero xem, tôi cũng đã thử chép bằng Burrn nhưng nghe ko hay. Dùng Nero 9 chất lượng rất khá tôi sử dụng chế độ " Image, project, copy" để sang dĩa
Em convert từ đĩa CD vào máy tính thường chọn chế độ Stream bit ở Transcoding ultra(TU) vd 1 đĩa sau khi convert vào PC ở chế độ TU là 160 mb thì ở chế độ kém hơn là audiophile highest chỉ khoảng 140- 145 mb. Tai em có thể phân biệt được nếu covert ở các chế độ ko phải là TU, còn với TU thì chịu. Có bác nào làm giống em ko?
Em mới vùa nghe bản này rất là truyền cảm , ấm áp nói chung là rất hay nhưng mà với đĩa misubishi ,em không có đĩa gốc (mắc quá)mà nghe bác Tran-Tro tả làm em phát thèm.
Bác down nhạc về giải nén ra và dùng phần mềm Burn, burn luôn, không qua công đoạn nào hết và thử lại xem sao nhé.
Bác oldies nói đúng quá,giớ thì anh Ba lên cung trăng rồi, đề nghị các Bác chủ 4room nói anh Ba sản xuất đĩa trên cung trăng thì tuyệt các Bác nhỉ :lol:
Đĩa TQ có nhiều loại lắm ạ: - Hộp mùn cưa ép, 2 đĩa - Hộp nhựa 1 đĩa - Hộp nhựa 2 đĩa - Hộp nhựa dán giấy 2 đĩa - Hộp giấy 1 đĩa - ... chất lượng cũng khác nhau một trời một vực. Gần đây có loại gì mà góc có chữ Hi-end vàng, nghe khá tốt.
Đúng đấy ạ. Đĩa TQ hiện nay cũng có loại tốt loại dở. Loại đĩa TQ giá 50.000 em thấy nghe cũng chả khác gì đĩa xịn. Loại đĩa TQ mà 4 góc vê tròn đặc biệt là kém.
Em không nói đến thính giác, chỉ nói đến thị giác thôi nhé: Bác dùng phần mềm Adobe Audition, import 1 file đĩa copy & 1 file đĩa gốc (Nếu là đĩa giống nhau thì tốt quá), rồi bác dùng lệnh....lệnh...khỉ thế, máy tính em vừa cài lại Windows đếch có soft này. Để em lên văn phòng mở ra vậy! Hic
E chắc bác nhầm hay sao vậy, đĩa Trung Quốc có khoảng 3 loại với 3 giá khác nhau là 5k/15k/30k nhưng cả 3 đều là lòng trắng và mặt trên có in nhãn thẳng lên đĩa. Còn cái đĩa lòng vàng, mặt trên in nhãn rồi dán lên là của VN chứ ko phải TQ đâu bác ơi, mấy đĩa đó thì cực tệ, chắc burn từ mp3 ra.
Dạo này em toàn mua Cd china giá 120K các bác ah, hehe y chang mấy cái em nhờ mua tận Quảng Châu, Thượng Hải., mỗi tội cái hộp đĩa nó to quá , quá tốn chỗ đựng đĩa
em đã hì hục chép lại 2 đĩa TDK: - 1 cái bằng phần mềm Burrn: convert Ape thành WAV rồi mới ghi: "hình như" hay hơn 1 tẹo, nghe 99% giống như khi chép thẳng Ape ra đĩa. Sự phân biệt thực sự là khó (tai muốn lòi ra ngoài lun, em phải thử cả bằng headphones nữa) - sự khác biệt có lẽ chỉ do "cảm tính" chăng? - 1 cái bằng phần mềm Nero: convert Ape ra WAV rồi ghi - tiếng khác thấy rõ so với dùng phần mềm Burrn: sáng hơn, to hơn (kể cả so với cả đĩa gốc). Cảm giác đầu tiên là "hay" hơn, nhưng em vẫn thích dùng Burrn hơn vì nó giống với đĩa gốc hơn. Ngoài ra, em có cái đầu Akai cực kén đĩa, trước giờ chả đọc đĩa chép vi tính nào cả (do chép bằng Nero), cho tới khi em thử cái đĩa chép bằng Burrn thì nuốt ngon... Mừng! Nay kính báo!
Lót lét là em thích flac hơn ape bác ạ. Theo thiển ý của em thì cái gì mà to cũng sướng ,thằng flac này dung lượng gấp 2 -3 lần thằng ape mà quá trình giải nén của nó không tốn CPU.
Bạn thử vào trang avaxhome.ws/music, search key "Jheena Lodwick" rồi down allbum "Singing In The Rain", rồi nghe thử giùm mình cái (nhớ là trả về dạng .WAV rồi ghi bằng Nero nhé). Mình có đĩa gốc bản này nên có so sánh, chắc do dàn nhà mình còi quá hay sao ấy, không phân biệt được. Vấn đề thường gặp khi chất lượng Lossless không cao phần nhiều cũng do 2 nguyên nhân sau: - Nguồn tạo ra lossless: Đĩa gốc chất âm đã không tốt, máy của người làm ra nguồn điện thiết bị không ổn định, chất lượng thiết bị không cao. - Có mấy bác còn tạo ra file WAV từ mấy em MP3 128 hoặc 256 Kb thì còn khổ nữa. Thân.
Bác Lít Sần đã có đĩa gốc thì tự bác thử chép file lossless rồi nghe và đánh giá xem Riêng em ngày xưa thì đã thử trên đĩa gốc Diana Ross, sau đó chép ra lossless rồi burn ra vài loại phôi khác nhau. Kết quả nếu sau khi burn xong thì em chả thể nào nhận biết được sự khác biệt. Chắc tại dàn nhà em quá tệ hoặc tai em có vấn đề. Em so sánh không những bằng tai mà thậm chí còn chép ngược lại file lossless từ các CD chép đó rồi so sánh với file lossless từ đĩa gốc ban đầu. Ở đây thì có chút khác biệt: Kích thước file giống nhau nhưng checksum thì có cái giống, có cái khác mà em vẫn chưa hiểu rõ vì sao. Tạm kết luận là xét về mặt dữ liệu lossless hoặc là giống đĩa gốc, hoặc cũng rất rất rất rất gần giống nên em sẽ tiết kiệm 300K/CD đĩa gốc để chơi lossless ALMOST FREE Tuy nhiên nói về độ bền thì là câu chuyện khác hẳn: Cũng mấy cái đĩa chép ấy có cái em bỏ vào CD ROM vài lần là toi, có cái bỏ CD ROM khá lâu mà vẫn không bị hỏng/xước. Vì vậy nên sau này chả bao giờ em còn ý định chép lossless xong rồi burn ra CD nữa vì dễ hỏng mà lại tốn thêm tiền mua phôi, thêm công chép
Em cũng còn giữ lại một số cd TQ những năm đầu tiên,hồi đó em mua 20-30 ngàn/đĩa năm 1996, giờ đã hơn 10 năm mà vẫn kêu tốt (hay tại em giữ khéo quá chăng ) - cũng có vài cái tuy hát được nhưng tiếng đã bị mỏng đi Em có biết 1 đồng chí (không phải trên VNAV) còn giữ nhiều đĩa này và hỏi em có mua không, 40 ngàn/cái. Thoạt đầu em cũng định đi xem, sau định bụng nghĩ lại: giá cũng đâu rẻ mà lại cũ quá rồi, chắc xài thêm 3-4 năm nữa die thì khổ, thà cứ chơi 30 ngàn ở Lý Chính Thắng hoặc lossless còn hay hơn.
Em đọc trên các trang web như http://www.monkeysaudio.com/smf/index.p ... c=1825.new thì "Burrrn is the best way to burn those files to an audio CD. Just drag the cue into the Burrrn window. Burrrn will decode the files to .wav and burn your CD". Em thiết nghĩ Burrn tự động decode ape ra wav thì chắc không cần thiết trả về dạng .wav nữa. Thực tế em dùng foolbar trả về wav rồi burn thì thấy cũng xêm xêm như Burrn thẳng bác ạ!
Ơ cái bác này, tôi có nói là phân biệt được đâu, tôi cũng điếc như bác mà :lol: . Có điều này không biết những ai từng chơi lossless có để ý không: Khi trả file về dạng WAV và khi ghi vào CD, tôi dùng Nero và không chọn kiểu Make Audio CD mà chọn kiểu ghi thẳng Write Data, vì trong Nero, ở chế độ này có chức năng recovery data after burn (điều chỉnh dữ liệu sau khi chép nếu có sai sót), đĩa tôi chép dùng 4 năm rồi vẫn đọc tốt, không nhảy đĩa. Thân.
Vấn đề đĩa gốc, đĩa nhái, đĩa chpes đã được thảo luận nhiều rồi. Hôm rồi em mượn được cái má đo và có test thử 3 loại đĩa như sau: 1. Stereophile test CD 3 (xịn) 2. Đĩa TQ 50.000 3. Đĩa CDR phôi melody black diamond Sau đây em sẽ gửi hình để các bác tham khảo test tín hiệu RF nguyên gốc đọc từ mắt đọc ra (chưa qua công đoạn xử lý nào cả). Test được thực hiện trên bộ cơ TEAC CMK 3.2 danh tiếng được dùng trong một số đầu CD cao cấp của Wadia. Nguyên tắc là hình mắt lưới càng rõ nét thì càng tốt.