Cảm động!!!

Discussion in 'Công nghệ nghe nhìn' started by Nguyễn Thắng, 18/3/11.

  1. Nguyễn Thắng

    Nguyễn Thắng Advanced Member

    Joined:
    8/2/11
    Messages:
    683
    Likes Received:
    191
    Location:
    Hải Phòng
    Tags:
  2. xuantrungkts

    xuantrungkts Advanced Member

    Joined:
    28/1/11
    Messages:
    626
    Likes Received:
    8
    Location:
    Hà Nội
    Em cũng vừa xem xong, không biết nói gì, ngày xưa có người bảo: có những con chó rất người và cũng có những con người rất... :evil:
     
  3. Nguyễn Thắng

    Nguyễn Thắng Advanced Member

    Joined:
    8/2/11
    Messages:
    683
    Likes Received:
    191
    Location:
    Hải Phòng
    Mình cũng có nghe và xem một phim về chú cho nổi tiếng nhất Nhật Bản Hachiko, nó đã đợi người chủ mỗi buổi chiều tại ga xe lửa trong suốt hơn 10 năm cho đến khi chết.Thật cảm động về loài vật thân thiết nhất với con người này!
     
  4. pheulong

    pheulong Advanced Member

    Joined:
    11/1/07
    Messages:
    7.571
    Likes Received:
    18
    bác audiomachi chưa đi ngủ hả?
     
  5. Nguyễn Thắng

    Nguyễn Thắng Advanced Member

    Joined:
    8/2/11
    Messages:
    683
    Likes Received:
    191
    Location:
    Hải Phòng
    :D hum nay phải trực bv bác Long ạ,bác cũng la cà nhỉ :lol:
     
  6. pheulong

    pheulong Advanced Member

    Joined:
    11/1/07
    Messages:
    7.571
    Likes Received:
    18
    vừa đi tets 2 bộ dàn về :lol:
     
  7. Nguyễn Thắng

    Nguyễn Thắng Advanced Member

    Joined:
    8/2/11
    Messages:
    683
    Likes Received:
    191
    Location:
    Hải Phòng
    :roll: sướng nhất bác rồi, em có dịp sẽ nhờ bác nhiều nhiều đấy, theo bác nghe về nhà chả dám nghe bộ ở nhà nữa, hỏng hết cả tai :lol:
     
  8. pheulong

    pheulong Advanced Member

    Joined:
    11/1/07
    Messages:
    7.571
    Likes Received:
    18
    đi để biết biển nông sâu ra răng :lol: chơi audio chứ có phải đua xe đâu mà sợ hơn thua,hay dở hả bác.lúc nào rảnh lại tổ chức đi nghe tiếp nhé :)
     
  9. Nguyễn Thắng

    Nguyễn Thắng Advanced Member

    Joined:
    8/2/11
    Messages:
    683
    Likes Received:
    191
    Location:
    Hải Phòng
    :D Vâng, em thì mê tít rồi, bác cứ dẫn em đi, khi nào mỏi chân lên em biếu bác cái phiếu kiểm tra sk :lol:
     
  10. pheulong

    pheulong Advanced Member

    Joined:
    11/1/07
    Messages:
    7.571
    Likes Received:
    18
    :lol: :lol: thế có nghĩa là không mất bác hồ hả :lol:
     
  11. Nguyễn Thắng

    Nguyễn Thắng Advanced Member

    Joined:
    8/2/11
    Messages:
    683
    Likes Received:
    191
    Location:
    Hải Phòng
    :lol: vâng, bác yên tâm
     
  12. AudioTo

    AudioTo Advanced Member

    Joined:
    9/12/05
    Messages:
    1.680
    Likes Received:
    13
    Location:
    서울시 용산구 한강로3가 16-9 전자랜드 신관 202호
    Thư của cảnh sát Nhật, gốc Việt từ vùng động đất

    Xin chào anh Đăng,

    Xin được giới thiệu tôi tên là Hà Minh Thành.

    Hiện tại tôi đang được tăng cường công tác hỗ trợ cho cảnh sát tỉnh Fukushima. Chỗ tôi làm cách nhà máy điện hạt nhân Fukushima 1 khoảng 25 km. Gọi là lên đây hỗ trợ giữ an ninh chứ mấy ngày nay chỉ đi nhặt xác người thôi.

    Dân địa phương họ tự động thành lập các đội tự quản, tương trợ lẫn nhau. Giả sử có ai muốn ăn cắp ăn trộm cũng khó. Vấn đề an ninh không lo lắm. Người chết nhiều quá, tụi tôi chỉ còn lấy dấu tay, chụp hình và trùm mền lại rồi giao người đem đi thiêu. Ngày đầu còn mặc niệm, có cảnh sát còn khóc nhưng bây giờ thì không còn thời gian để mà mặc niệm và khóc nữa. Hôm qua còn không có chỗ để mà thiêu họ nữa đó anh. Khủng khiếp.

    Ký giả của Hoàn Cầu Thời Báo Trung Quốc Vương Hy Văn hôm qua theo tôi một ngày để lấy tin. Khi đi ngang qua một ngôi nhà bị sập mà tiền giấy có lẽ từ ngôi nhà đó trôi ướt nằm tứ tán cả bãi đất, chắc cũng vài chục triệu yên, nhưng mà chẳng ai thèm nhặt, đã phải thốt lên: "50 năm nữa , kinh tế Trung Quốc chắc chắn sẽ đứng đầu thế giới, nhưng vĩnh viễn Trung Quốc không thể được gọi là cường quốc vì 50 năm nữa người Trung Quốc cũng chưa thể có trình độ dân trí và ý thức đạo đức công dân cao như người Nhật hiện tại. Tôi hổ thẹn mình là con cháu của Khổng Tử nhưng không hiểu cái đạo Nhân Nghĩa làm người bằng họ".

    Người Trung Quốc 50 năm nữa không bằng họ, còn người Việt mình bao nhiêu năm nữa mới có dân trí như vậy? Mấy ngày nay tôi chứng kiến nhiều câu chuyện cảm động về tình người trong hoạn nạn. Nhưng có một chuyện khiến tôi cảm động nhất, đã khiến một người lớn như tôi từng có bằng Tiến sĩ công học ở Đại học Đông Bắc (Tohoku Dai) cũng phải hổ thẹn, bài học về làm người.

    Tối hôm kia, tôi được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho những người bị nạn. Trong cái hàng rồng rắn những người xếp hàng, tôi chú ý đến một đứa nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc ao thun và quần đùi.

    Trời rất lạnh mà cậu bé lại xếp hàng cuối cùng. Tôi sợ đến phiên mình thì chắc chẳng còn thức ăn, nên mới lại hỏi thăm. Cậu bé kể đang học ở trường trong giờ thể dục thì động đất và sóng thần đến. Cha của cậu bé làm việc gần đó đã chạy đến trường, từ ban công lầu 3 của trường, nhìn thấy chiếc xe và cha nó bị nước cuốn trôi, 100% khả năng chắc là chết rồi. Hỏi mẹ đâu, cậu bé nói nhà mình nằm ngay bờ biển, mẹ và em chắc cũng không chạy kịp.

    Thằng nhỏ quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe tôi hỏi đến thân nhân. Nhìn thấy cậu bé lạnh run lập cập, tôi mới cởi cái áo khoác cảnh sát trùm lên người cậu bé. Vô tình bao lương khô khẩu phần ăn tối của tôi bị rơi ra ngoài, tôi nhặt lên đưa cho cậu bé và nói: "Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói".

    Thằng bé nhận túi lương khô của tôi, khom người cảm ơn. Tôi nghĩ bình thường tưởng cậu bé sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, cậu bé ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm và để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi lại quay lại xếp hàng.Tôi sửng sốt và ngạc nhiên vô cùng, mới hỏi "tại sao con không ăn mà lại đem bỏ vào đó". cậu bé trả lời: "Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ".

    Tôi nghe, mà phải vội quay mặt đi chỗ khác để khóc, cho cậu bé và mọi người đang xếp hàng không nhìn thấy. Thật cảm động. Không ngờ một đứa nhỏ 9 tuổi mới học lớp 3 đã có thể dạy một thằng có ăn có học từng có bằng tiến sĩ như tôi một bài học làm người trong lúc khốn khó nhất. Một bài học vô cùng cảm động về sự hy sinh.

    Tôi nghĩ, một dân tộc với những đứa trẻ 9 tuổi đã biết nhẫn nại, chịu gian khổ và chấp nhận hy sinh cho người khác chắc chắn là một dân tộc vĩ đại. Đất nước này giờ đây đang đứng ở trong những giờ phút nguy cấp nhất của sự điêu tàn, nhưng chắc chắn đất nước đó sẽ hồi sinh mạnh hơn, nhờ những công dân biết hy sinh bản thân ngay từ tuổi niên thiếu.

    Lên đây rồi bây giờ tôi mới thấm thía câu nói của vị thiền sư- sư phụ của tôi ở Tokyo trước khi lâm chung dạy lại cho tôi, đó là "Nhân sinh nhất mộng, bất luận kiến tâm, Tâm vô sở cầu
    thị Phật". Cái sự hy sinh vì người một cách vô ngã của đứa nhỏ 9 tuổi khiến tôi ngộ ra được những điều cả cuộc đời bon chen của mình tôi chưa nhận thấy được.

    Tôi nhường khẩu phần ăn tối của tôi cho thằng bé để nhận của cậu bé một lời cám ơn. Còn cậu bé cho đi cả bữa tối của mình một cách vô tư không so đo, dù cậu bé đói còn thê thảm hơn tôi nhiều và chắc còn phải đói nhiều trong cả cuộc đời vì không gia đình nữa. Những công án thiền của Bích Nham Lục, Vô môn quan hoàn toàn vô nghĩa so với hành động của một đứa bé 9 tuổi.

    Xưa nay tôi không phục lắm người Nhật từ khi còn đi học, làm kỹ sư rồi làm cảnh sát thì phải luôn tiếp xúc với những người Nhật ở mặt trái của xã hội. Nhưng mà hành động của người dân Nhật trong vùng động đất bây giờ đã khiến tôi phục họ thật sự.

    Tình hình quanh nhà máy điện hạt nhân vẫn còn an ninh, hiện tại tụi tôi đã được phát sẵn khẩu trang và đồng phục nylon. Ông Kan sáng nay họp báo dự tính đến tình huống xấu nhất là bỏ cả vùng miền Đông. Tôi không phải chuyên ngành về nguyên tử lực như anh nên không hiểu lắm về tác hại của phóng xạ. Nhưng tôi nghĩ chăc rất nguy hiểm.

    Anh Đăng nếu được, nên sắp xếp cho vợ con về VN trước thì tốt nhất. Tôi sợ tới lúc xấu nhất không còn vé máy bay. Tôi thì bà xã là người Nhật, con gái cũng mới ra trường làm y tá và cũng đang hoạt động cứu trợ thiện nguyện ngay tại Fukushima này.

    Tôi hỏi con gái: "Tình hình có vẻ nguy hiểm, con có muốn đi VN lánh nạn không". Con gái tôi trả lời: "Đi đâu bây giờ cha? Xung quanh con với cha người ta chết với bị thương hàng hàng lớp lớp. Không lẽ bỏ chạy. Thôi kệ, tới đâu hay tới đó". Tôi gọi điện thoại về hỏi bà vợ tôi tính sao, có cần về quê chồng tạm lánh nạn một mình không. Bà xã tôi nói rằng người Nhật của họ, 36 kế của Tôn Tử binh pháp, họ chỉ dùng được tới cái kế 35.

    Cái chước cuối cùng "tẩu vi thượng sách" không có chỗ dùng vì cái xứ đảo này không có chỗ nào để mà chạy nữa. Còn tôi, thân phận dính líu tới cái Tổ quốc thứ hai này rồi. Vợ con không bỏ chạy, không lẽ một mình tôi bỏ nhiệm sở. Già rồi có hít chút phóng xạ vô nữa cũng chẳng sao cả. Mang ơn nghĩa với đất nước này cũng nhiều, thì bây giờ đến lúc có cơ hội để trả ơn.

    Nhưng tôi vẫn hy vọng không có gì xảy ra, để khoảng 3 tuần nữa là có thể trở về Saitama. Hy vọng được gặp anh Đăng nếu anh còn ở Nhật, anh em mình tâm sự nhiều hơn.

    Năm nay tôi 56 tuổi, có lẽ cũng cỡ tuổi anh.

    Chúc anh và gia quyến an toàn.

    Hà Minh Thành


    (Theo Tuần Việt Nam)
    ================================
     
  13. AudioTo

    AudioTo Advanced Member

    Joined:
    9/12/05
    Messages:
    1.680
    Likes Received:
    13
    Location:
    서울시 용산구 한강로3가 16-9 전자랜드 신관 202호
    Chúng ta là con người chứ ko phải sỏi đá. Cầu mong cho nước Nhật được bình an.
     
  14. gauden

    gauden Advanced Member

    Joined:
    21/7/09
    Messages:
    427
    Likes Received:
    3
    Em cũng nhận được cái mail đó hôm qua
     
  15. thanhchi

    thanhchi Advanced Member

    Joined:
    25/8/06
    Messages:
    6.471
    Likes Received:
    73
    Location:
    HCM
    Cụ khỏe là em mừng rồi.
     
  16. regular

    regular Advanced Member

    Joined:
    6/6/07
    Messages:
    7.375
    Likes Received:
    22
    Location:
    Non-Groups
    Mấy bữa nay, ngày nào em cũng nhận 1,2 email của đồng chí (vừa Nhựt, vừa VN) nào đó trình bày và keu gọi cứu trợ. Chả biết đâu là ...đồng, đâu là thau? :mrgreen: :mrgreen:
     
  17. AudioTo

    AudioTo Advanced Member

    Joined:
    9/12/05
    Messages:
    1.680
    Likes Received:
    13
    Location:
    서울시 용산구 한강로3가 16-9 전자랜드 신관 202호
    Cám ơn Cụ nhiều. Dạo này phải trừ khẩu phần thịt tăng khẩu phần KimChi !!!!!! À mà nói cho sang chứ cơm của Hàn "một miếng thịt chín miếng KimChi" lấy đâu ra mà trừ. Tụi Hàn nói ăn nhiều KimChi tránh được nhiễm phóng xạ. Sau vụ này chắc em yếu thật Cụ ạh.
     
  18. Nguyễn Thắng

    Nguyễn Thắng Advanced Member

    Joined:
    8/2/11
    Messages:
    683
    Likes Received:
    191
    Location:
    Hải Phòng
    Hình như đứng trước mỗi thảm họa con người lại đoàn kết hơn.Công thức chấm dứt mọi xung đột trên thế giới là đại nạn :lol:
     
  19. mtbc

    mtbc Advanced Member

    Joined:
    11/9/06
    Messages:
    6.801
    Likes Received:
    2.288
    Location:
    Q3, Saigon
    Đoàn em về 19 người sáng 17/3 đến, trong đó có 4 người phải mua vé mới vì lúc đổi vé không có chỗ. Vé hạng thường được Vietnam Airlines hân hạnh thúc ép mua và cắt cổ ở giá 37tr đồng/vé 1 chiều từ Narita về SGN, tức đắt gấp 4 lần giá vé hạng thường (9.5tr) hay đắt gấp đôi hạng business trước động đất. Người nhà sợ nhà máy điện có sự cố thì nguy hiểm nên có giá nào cũng trả mà về.

    Thế mà ngày 15 công bố trên báo chí nào là cử máy bay lớn sang đón người, nào là giá vé ưu đãi 430 USD.

    Giữa lúc hoạn nạn cái nghĩa đồng bào được VNA hiểu theo kiểu nào nhỉ?
     
  20. taolao

    taolao Advanced Member

    Joined:
    19/9/09
    Messages:
    2.227
    Likes Received:
    9
    Theo kiểu không có sự lựa chọn đó Bác.
    Đúng là không còn gì để nói.
     
  21. loveBasso

    loveBasso Advanced Member

    Joined:
    9/4/08
    Messages:
    2.170
    Likes Received:
    105
    Location:
    Thuận An-Bình Dương
    Đối với không ít người, khi có đại nạn lại là những cơ hội mần ăn:
    http://vnexpress.net/gl/kinh-doanh/2011 ... -viet-nam/
    Còn nhiều chuyện đọc xong thấy cảm... cúm :oops:
     
  22. Baoanh_Hue

    Baoanh_Hue Advanced Member

    Joined:
    6/3/07
    Messages:
    8.888
    Likes Received:
    7
    Location:
    phá Tam Giang
    Cảm động quá, khâm phục quá.
    Có một chi tiết mà em và người bạn cùng đi công tác đã chứng kiến khi gặp 1 bà mẹ Nhật dẫn đứa con rất nhỏ (em đoán chừng 3 tuổi) đi chập chững từ siêu thị ra thì gặp trời mưa to. Em bé tự động đi lại chỗ cái giá để dù (cái ô) để lấy cái dù của mình và tự bật ra để che mưa rồi đi cùng mẹ (bà mẹ không hề có một cử chỉ giúp đỡ nào)...em và bạn em trố mắt. Người ra dạy con ý chí tự lập từ rất nhỏ, thật đáng khâm phục.
    ...cầu trời ban phước lành cho nước Nhật và người dân Nhật.
     
  23. Secky

    Secky Advanced Member

    Joined:
    22/2/06
    Messages:
    1.008
    Likes Received:
    0
    Location:
    Hà Nội
    Em hỏi bác tí, cái khoản này có hạch toán vào vé không hay là chỉ vào vé giá gốc, còn chênh lệch thì các bác trả ra ngoài?
    Thk bác.
     
  24. Secky

    Secky Advanced Member

    Joined:
    22/2/06
    Messages:
    1.008
    Likes Received:
    0
    Location:
    Hà Nội
    http://vnexpress.net/gl/vi-tinh/2011/03 ... page_2.asp

    Lá thư về người đàn ông quên mình cứu người ở Nhật

    "Tôi đang khóc.

    Tôi vừa gọi điện cho một người bạn của tôi đang sống ở Nhật. Cô ấy sống ở Sendai, và các bạn biết đấy, thành phố này chịu thiệt hại lớn nhất về người và tài sản. Cô ấy vẫn ổn, cả gia đình cô ấy nữa, nhưng cô ấy đã khóc nức nở khi gọi điện cho tôi, và sau khi nghe cô ấy kể chuyện, bây giờ tôi đang khóc.

    Cô ấy nói cô ấy đang ở trên phố khi cơn động đất diễn ra cùng với mẹ và đứa em trai 2 tuổi. Và rồi sóng thần ập đến. Nước tràn nhanh đến nỗi mặc dù đã trốn được vào một căn nhà bên đường, họ biết rằng mực nước rồi sẽ dâng cao rất nhanh, và họ phải tìm chỗ trốn khác trước khi bị chết đuối. Họ không ngừng kêu cứu, và một người đàn ông đã nhìn thấy họ từ ban công căn nhà phía sau. Rồi người đàn ông đó ngay lập tức nhảy xuống khỏi ban công xuống nước, giúp bạn tôi, mẹ cô ấy và cậu em trai trèo lên ban công vào căn nhà. Nước lúc đấy càng ngày càng mạnh, không thể đứng vững được nữa. Mẹ bạn tôi kiên quyết để những đứa con của mình lên trước, sau đó người đàn ông đứng dưới đỡ bà ấy lên.

    Sau khi cả ba người trèo lên ban công yên ổn, mẹ của bạn tôi nắm lấy tay người đàn ông và kéo ông ấy lên. Bất chợt một chiếc ô tô (trong hàng trăm chiếc) bị nước cuốn tràn tới đúng hướng người đàn ông đó. Mọi người ở bên trên gào thét, nhưng rồi đột nhiên, người đàn ông ấy giật khỏi tay mẹ bạn tôi, khi mà chiếc ô tô tràn tới, để bà ấy không bị kéo theo xuống nước. Chiếc ô tô đâm vào ông ấy và cuốn ông hất đi.

    Bạn tôi và gia đình cô ấy an toàn, nhờ một người lạ, người đã tặng cả cuộc sống để cứu lấy họ. Ông ấy đã có thể sống sót an toàn trong tòa nhà, nhưng ông ấy đã nhảy xuống nước. Tôi đã rất cảm động khi nghe câu chuyện này, tôi nghĩ nó chỉ có thể có trên phim mà thôi.

    Tôi không biết tên người ấy, hay người đàn ông đó là ai…nhưng tôi muốn dành cho ông ấy một khoảnh khắc đặc biệt khi cầu nguyện tối nay, và cả trong tương lai nữa.
    Ông ấy là một anh hùng thực sự".


    Gọi mấy ông bán vé máy bay VietnamAirline, mấy ông Đinh Tặc, vào đọc hộ cái...
     
  25. mtbc

    mtbc Advanced Member

    Joined:
    11/9/06
    Messages:
    6.801
    Likes Received:
    2.288
    Location:
    Q3, Saigon
    Thưa bác, vé mua tại phòng vé chính của Vietnam Airlines 15B Đinh Tiên Hoàng chứ không qua đại lý, giá vé có in trên hóa đơn VNA xuất.

    Đại lý cấp 1 của em làm việc làm quần quật từ sáng tới chiều để giành từng ghế đổi, nhưng em đồ rằng ghế được rút hết về hãng và chỉ nhả ra từ từ.

    Và leo lên máy bay còn sốc hơn, trống cỡ 20 chỗ, trong khi bọn em phải up 3 người từ hạng thường lên C, 4 người mua vé mới vì k đủ chỗ đổi.
     

Share This Page

Loading...