Sáng nay nghe đài đưa tin dữ, xin nghiêng mình tiễn ông về cõi vĩnh hằng! http://vovnews.vn/Home/Nha-tho-Mau-tim- ... 138176.vov Mời các bác nghe lại "Áo anh sứt chỉ đường tà" qua giọng hát của 2 thế hệ. Thái Thanh: http://nghenhac.info/Nhac-hai-ngoai/324 ... Thanh.html Và Trần Thái Hòa: http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Ao- ... EZZ8W.html
Vĩnh biệt nhà thơ "Màu tím hoa sim" Nhà thơ Hữu Loan & mối tình mang “màu tím hoa sim” http://www.nld.com.vn/93116P1020C1021/n ... oa-sim.htm
"LÁ RỤNG VỀ CỘI"! cầu chúc cho nhà thơ Hữu Loan ra đi thanh thoảng. Cuộc đời của nhà thơ quả thật rất gian nan và khổ cực. Xin chia buồn cùng gia đình. Bài thơ "Màu tím hoa sim" được phổ nhạc em đã nghe từ rất xa xưa! http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=9ZKxpLLuRU Bala
Theo em biết bài "Màu tím hoa sim " được đánh giá là 1 trong những bài thơ hay nhất trong dong thơ ca VN thế kỷ 20 Tác giả cuối đời đã từng phải làm nghề chở đá ở quê để làm kế sinh nhai Bài thơ này được viết tại Đò lèn -Thanh hóa và cũng đã có nhiều nhạc sỹ đã lấy cảm hứng từ đó để phổ nhạc Cầu mong linh hồn ông được thanh thản
Màu tím hoa sim có một điều rất đặc biệt, đó là dù ở chế độ nào, bài thơ và bài hát phổ theo cũng được trân trọng. Các ca sỹ dù thuộc chế độ cũ hay cách mạng đều trình bày bài này rất hay. Vậy là một cụ gạo cội nữa ra đi.
Vài điều về nhà thơ Hữu Loan và bài thơ Mầu Tím Hoa Sim gởi các bác : http://vietbf.com/forum/showthread.php?t=274623
Bài báo này hay lắm ! Đây mới là sự thật về cuộc đời của nhà thơ Hữu loan . Thật ngậm ngùi cho số phận tài hoa bạc mệnh này.
bài thơ này nguyên bản còn có 1 khúc dài nữa, lúc trước khi mua tác quyền 100Trieu báo thanh niên có đăng, em có lưu lại mà giờ ko biết ở đâu, nhưng khúc sau ko hay bằng khúc đầu. cụ ra đi thế là quá đẹp rồi, 95 tuổi...chỉ 1 bài thơ mà nổi danh mãi...
Em khâm phục cốt cách và thơ của cụ Hữu Loan, cầu mong cụ thanh thản và gặp lại người vợ "màu tím hoa sim" nơi chín suối.
Em cũng rất thích bài thơ này, như những bài Núi Đôi (Vũ Cao), Đôi mắt người Sơn Tây (Quang Dũng),... Lúc trước có đi ngang qua nhà cụ Hữu Loan, nhưng không ghé thăm được, nghĩ cũng tiếc.
Bài thơ này cũng là nguồn cảm xúc cho nhiều nhạc sỹ phổ thành những bài hát khác nhau. Trong đó, rất quen thuộc với chúng ta là bài Những đồi hoa sim. Đã có rất nhiều thế hệ ca sỹ hát bài này. Mỗi người mỗi vẽ, nhưng đều rất hay. Mời các Bác thưởng thức lại Những đồi hoa sim qua giọng ca của Hoàng Oanh, Phương Dung và Hương Lan mà em cho là hay nhất, để gọi là tưởng nhớ tới Nhà Thơ Hữu Loan. Cầu mong cho linh hồn Ông yên nghĩ nơi chín suối luôn được thanh thản cùng với những vần thơ bất hũ. http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Nhu ... WZCDC.html http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=ErDYdxCwHl http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Nhu ... BB0A7.html
Em (và cả mẹ em) đều thấy bài Chuyện hoa sim từ ý thơ bài Màu tím hoa sim do Như Quỳnh hát hay nhất. Cầu mong hương hồn cụ an nghỉ thanh thản! Màu tím hoa sim HỮU LOAN Nàng có ba người anh đi bộ đội Những em nàng Có em chưa biết nói Khi tóc nàng xanh xanh Tôi người Vệ quốc quân xa gia đình Yêu nàng như tình yêu em gái Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo mới Tôi mặc đồ quân nhân đôi giày đinh bết bùn đất hành quân Nàng cười xinh xinh bên anh chồng độc đáo Tôi ở đơn vị về Cưới nhau xong là đi Từ chiến khu xa Nhớ về ái ngại Lấy chồng thời chiến binh Mấy người đi trở lại Nhỡ khi mình không về thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê... Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người gái nhỏ hậu phương Tôi về không gặp nàng Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối Chiếc bình hoa ngày cưới thành bình hương tàn lạnh vây quanh Tóc nàng xanh xanh ngắn chưa đầy búi Em ơi giây phút cuối không được nghe nhau nói không được trông nhau một lần Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím áo nàng màu tím hoa sim Ngày xưa một mình đèn khuya bóng nhỏ Nàng vá cho chồng tấm áo ngày xưa... Một chiều rừng mưa Ba người anh trên chiến trường đông bắc Được tin em gái mất trước tin em lấy chồng Gió sớm thu về rờn rợn nước sông Đứa em nhỏ lớn lên Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị Khi gió sớm thu về cỏ vàng chân mộ chí Chiều hành quân Qua những đồi hoa sim Những đồi hoa sim những đồi hoa sim dài trong chiều không hết Màu tím hoa sim tím chiều hoang biền biệt Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa Áo anh sứt chỉ đường tà Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau Chiều hoang tím có chiều hoang biết Chiều hoang tím tím thêm màu da diết Nhìn áo rách vai Tôi hát trong màu hoa Áo anh sứt chỉ đường tà Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu... Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm Tím tình ơi lệ ứa Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím Tôi ví vọng về đâu Tôi với vọng về đâu Áo anh nát chỉ dù lâu...
Đất Nga Sơn Thanh Hóa em cũng đã sống và học ở đó hơn 1 năm...người dân vất vả lắm, và nghề chở đá là một trong những nghề khốn khó nhất ở đây, nghề đi biển/trồng và làm chiếu cói/làm muối còn đỡ hơn... Không ngờ nhà thơ lại khổ đến thế. Cầu mong linh hồn ông an nghỉ được thanh thản ...
Có 1 chi tiết nhỏ nữa là trong rất nhiều năm, người dân quanh vùng không hề biết ông già làm cái nghề cửu vạn ,lam lũ để kiếm sống kia lại là tác giả của bài thơ nổi tiếng đó . Ông sống lặng lẽ giấu mình và chỉ làm bạn với chén rượu nhạt và ánh trăng khuya cho đến khi người ta tìm mua bản quyền tác giả bài thơ , khi đã sắp gần đất xa trời như ông đã kể.Tuy nhiên thì so với nhiều người ,ông cũng vẫn còn là may mắn
Cầu cho linh hồn cụ siêu thoát, phù hộ độ trì cho dân làm văn học, nghệ thuật thời gian tới cũng có những tác giả, tác phẩm tầm cỡ như của cụ vậy!
Đúng là so với những trí thức trong nhóm Nhân văn-Giai phẩm thì cụ Hữu Loan cũng là may mắn- may mắn le lói giữa những cái bất hạnh quá lớn. Cụ là một bi kịch của thân phận con người trong một giai đoạn nhá nhem mà cái Tôi bị vùi dập thảm hại.
Lúc nhỏ em được nghe bài này rất nhiều lần qua băng casette của mẹ do Evis Phương và Ái Vân hát, thật xúc động. Cầu cho linh hồn siêu thoát
E đồng quan điểm ca sĩ Elvis Phương ca hay hơn. Mời các bác nghe tạm theo đường dẫn (tin ngày 29/3/2010) http://anhbasam.com/
Và Dzũng Chinh Những đồi hoa sim) Ngày Dzũng Chinh phổ biến bản nhạc này, lúc đó ông đang còn là sinh viên Luật khoa Saigon, với cái tên cha sinh mẹ đẻ là Nguyễn Bá Chinh. Sau khi bản nhạc nổi tiếng qua tiếng hát của ca sĩ Phương Dung (khoảng 1961-62).[...]Tốt nghiệp, ông được điều xuống miền Tây, và trong một chuyến công tác, xe ông bị trúng mìn trên QL 4, chuẩn úy Nguyễn Bá Chinh chết, được đưa về nghĩa trang quân đội Gò Vấp với bia ký là "Cố Thiếu úy Nguyễn Bá Chinh". Ngoài bản nhạc "Những đồi hoa sim" ,ông còn phổ một số bài khác như "Tha La xóm đạo" (thơ Hoàng Trung Thông), "Các anh đi" (cùng tác giả Hoàng Trung Thông), v..v... Sau khi tàu hỏa Thống Nhất chạy được vài chuyến (1976), thì Hữu Loan đã vào Nam thăm thân nhân trên chuyến tàu này. Khi xuống ga Saigon, ông tình cờ nghe một giọng hát những lời có phần....quen quen. Tìm, thì thấy một người ăn mày....cụt chân đang ôm cây Ghi-ta cũ mèm ngồi ở góc sân ga, đang dạo và hát rất đúng nhịp bài hát của Dzũng Chinh. Hữu Loan ngồi nghe hết bản nhạc, rồi mới gợi chuyện, hỏi người hát rong ấy về bản nhạc và nguyên nhân nào làm anh cụt chân, người kia trả lời "...bị thương ở trận Bình Long " Hữu Loan ái ngại, và yêu cầu anh kia hát lại, ông ngồi nghe hết bản nhạc rồi đứng dậy, móc hết tiền còn trong túi đưa cho "người nghệ sĩ nghèo", kèm theo lời cảm ơn và nói cho anh nghe "...Tôi là tác giả bài thơ đó !" Ông bỏ đi trong sự ngẩn ngơ của người ăn xin....... (Lượm trên net)
Đây là các bản nhạc được các nhạc sĩ phổ dựa theo thơ của Hữu Loan, em post để các bác tham khảo. Riêng em thì vẫn thích bài "Áo anh sứt chỉ đường tà" của Phạm Duy với giọng ca Thái Thanh hơn NHỮNG ĐỒI HOA SIM DZŨNG CHINH Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt . Vào chuyện ngày xưa nàng yêu hoa sim tím khi còn tóc búi vai! Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến Ai hẹn được ngày về rồi một chiều mây bay Từ nơi chiến trường đông bắc đó lần ghé về thăm xóm hoàng hôn tắt sau đồi Những chiều hành quân ôi những chiều hành quân tím chiều hoang biền biệt Một chiều rừng mưa được tin em gái mất chiếc thuyền như vỡ đôi! Phút cuối không nghe được em nói không nhìn được một lần dù một lần đơn sơ Để không chết người trai khói lửa mà chết người em nhỏ hậu phương tuổi xuân thì Ôi ngày trở lại nhìn đồi sim nay vắng người em thơ ôi đồi sim tím chạy xa tít tan dần theo bóng tối Xưa xưa nói gì bên em . . . Một người đi chưa về mà đành lỡ ước tơ duyên Nói nói gì cho mây gió Một rừng đầy hoa sim nên để chiều đi không hết Tím cả chiều hoang nay tím cả chiều hoang đến ngồi bên mộ nàng Từ dạo hợp hôn nàng không may áo cưới thoáng buồn trên nét mi Khói buốt bên hương tàn nghi ngút Trên mộ đầy cỏ vàng Mà đường về thênh thang Đồi sim vẫn còn trong lối cũ Giờ thiếu người xưa ấy đồi hoang mới tiêu điều! MÀU TÍM HOA SIM Duy Khánh Nàng có bao người anh đi bộ đội Những đứa em nàng, có em chưa biết nói Khi tóc nàng xanh xanh Khi tóc nàng xanh xanh Tôi người chiến binh xa gia đình Yêu nàng như tình yêu em gái Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo cưới Tôi mặc đồ quân nhân Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân Nàng cười xinh xinh bên anh chồng độc đáo Tôi ở đơn vị về Cưới nhau xong là đi Từ chốn xa xôi nhớ về ái ngại Lấy chồng đời chiến chinh Mấy người đi trở lại Mà lỡ khi mình không về Thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người gái nhỏ hậu phương Tôi về không gặp nàng Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối Chiếc bình hoa ngày cưới Thành bình hương tàn lạnh vây quanh Tóc nàng xanh xanh Ngắn chưa đầy búi Em! em ơi giây phút cuối Không được nghe em nói Không được trông thấy nhau một lần Ngày xưa nàng thích hoa sim tím Nàng vá cho chồng tấm áo ngày xưa Một chiều rừng mưa Ba người anh từ chiến trường đông bắc Được tin em gái mất trước tin em lấy chồng Trời gió sớm thu về, gờn gợn nước sông Đứa em nhỏ lớn lên Ngỡ ngàng trông ảnh chị Khi gió sớm thu về cỏ vàng quanh mộ chí Nhưng chiều hành quân qua những đồi sim Những đồi hoa sim Tím cả chiều hoang ôi biền biệt. ÁO ANH SỨT CHỈ ĐƯỜNG TÀ Phạm Duy Nàng có ba người anh đi bộ đội lâu rồi Nàng có đôi người em, có em chưa biết nói Tóc nàng hãy còn xanh, tóc nàng hãy còn xanh Tôi là người chiến binh xa gia đình đi kháng chiến Tôi yêu nàng như yêu người em gái tôi yêu Người con gái tôi yêu, người em gái tôi yêu Ngày hợp hôn tôi mặc đồ hành quân Bùn đồng quê bết đôi giày chiến sĩ Tôi mới từ xa nơi đơn vị về Tôi mới từ xa nơi đơn vị về Nàng cười tươi bên anh chồng kỳ khôi Thời loạn lý có ai cần áo cưới Cưới vừa xong là tôi đi Cưới vừa xong là tôi đi Từ chốn xa xôi nhớ về ái ngại Lấy chồng chiến binh mấy người trở lại Mà nhỡ khi mình không về Thì thương người vợ bé bỏng chiều quê Nhưng không chết người trai chiến sĩ Mà chết người gái nhỏ miền xuôi Nhưng không chết người trai chiến sĩ Mà chết người gái nhỏ miền xuôi Nhưng không chết người trai chiến sĩ Mà chết người gái nhỏ miền xuôi Hỡi ôi ! Hỡi ôi ! Tôi về không gặp nàng Má ngồi bên mộ vàng Chiếc bình hoa ngày cưới Đã thành chiếc bình hương Nhớ xưa em hiền hoà Áo anh em viền tà Nhớ người yêu màu tím Nhớ người yêu màu sim. Giờ phút lìa đời Chẳng được nói một lời Chẳng được ngó mặt người Nàng có ba người anh đi bộ đội lâu rồi Nàng có đôi người em, những em thơ sẽ lớn Tóc nàng hãy còn xanh, tóc nàng hãy còn xanh Ôi một chiều mưa rừng trên chiến trường Đông Bắc Ba người anh được tin người em gái thương đau Và tin dữ đi mau, rồi tin cưới đi sau Chiều hành quân qua những đồi sim Những đồi sim, những đồi sim, đồi tím hoa sim Tím cả chiều hoang biền biệt Rồi mùa thu trên những dòng sông Những dòng sông, những dòng sông làn gió thu sang Gió rờn rợn trên mộ vàng Chiều hành quân qua những đồi sim Những đoàn quân, những đoàn quân và tiếng quân ca Có lời nào ru ời ời À ơi ! À ơi ! Áo anh sứt chỉ đường tà Vợ anh chết sớm, mẹ già chưa khâu Những đồi sim, đồi tím hoa sim. CHUYỆN HOA SIM Anh Bằng Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim Có người con gái xuân vời vợi Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím Chiều chiều lên những đồi hoa sim Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm ĐK: Ôi lấy chồng chiến binh Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người đi trở lại Sợ khi mình đi mãi, sợ khi mình không về Thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người em nhỏ hậu phương Mà chết người em gái tôi thương Đời tôi là chiến binh rừng núi Thường ngày qua những đồi hoa sim Thấy cành sim chín thương vô bờ Tiếc người em gái không còn nữa Tại sao nàng vẫn yêu màu tím Màu buồn tan tác phải không em Để chiều sương tím hoang biền biệt Để mình tôi khóc chuyện hoa sim.
Năm 1949, ông sáng tác bài thơ Màu tím hoa sim trong hai giờ đồng hồ để tưởng niệm người vợ đầu, bà Lê Đỗ Thị Ninh, tử nạn vì bị nước cuốn trôi. Theo lời kể của chính nhà thơ, hai người kết hôn được hai tuần thì ông phải tiếp tục lên đường hành quân. "Hôm tiễn tôi lên đường, Em vẫn đứng ở đầu làng, nơi chín năm trước em đã đứng Chỉ giờ em không còn cô bé Ninh nữa., Mà là người bạn đời yêu quý của tôi Tôi bước. Đi, rồi quay đầu nhìn lại ... Nếu như chín năm về trước, nhìn lại chỉ thấy một nỗi buồn man mát thì lần này, tôi thật sự đau buồn. Đôi chân tôi như muốn khuỵu xuống. "Ba tháng sau, tôi nhận được tin dữ: vợ tôi qua đời. Em chết! Thật thảm thương: Hôm đó là ngày 25 tháng 5 năm âm lịch 1948, em đưa quần áo ra giặt ngoài sông Chuồn (thuộc ấp Thị Long, Nông Cống), vì muốn chụp lại tấm áo bị nước cuốn trôi đi nên trượt chân chết đuối! Con nước lớn đã cuốn em vào lòng nó, cướp đi của tôi người bạn lòng tri kỷ, để lại tôi nỗi đau không gì bù đắp nổi . " 60 năm đi qua, hàng triệu độc giả đã yêu quý và thuộc những dòng thơ của Màu tím hoa sim: - Chiều hành quân qua những đồi hoa sim những đồi hoa sim. - "Áo anh sút chỉ đường tà Vợ anh mất sớm, Mẹ già chưa khâu ... " Bài thơ càng trở nên nổi tiếng nhờ được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc - Phạm Duy, Dzũng Chinh, Anh Bằng, Duy Khánh. Theo nhà thơ Thanh Thảo, Màu tím hoa sim "mang một nỗi ám ảnh khôn nguôi của cả dân tộc Việt về chiến tranh, về những bi kịch trong chiến tranh. Điều đó lý giải vì sao bài" Màu tím hoa sim "ngay từ khi đất nước còn bị chia cắt, đã được độc giả cả hai miền Bắc-Nam cùng yêu thích ". nguồn: BBC vietnam