. AR4 cho ta thứ âm thanh gần gũi, mộc mạc, treble giấy nên khô mộc nhưng rất giống âm thanh thật ngoài đời, bass mềm mại, sâu lắng, dầy dặn, trung âm đầy cá tính...nói tóm lại là nó như một người bạn đang nói chuyện với ta chứ không phải cao xa vời vợi như một sao đang biểu diễn trên sân khấu.[/quote] Đọc bài của Bác viết mà em khoái quá.... Chỉ muốn đi lùng mua AR4 ngay..
"Với bản thân tôi thì việc thể hiện các thể loại nhạc như jazz, country, nhạc vàng...AR 4 là vô địch trong dòng loa bookshelf, kể cả các dòng loa đời mới có giá vài ngàn cũng không thể so đọ.Nhiều vị chơi theo phong trào, mua về cho có nhưng không chú ý phối ghép, nghe lào phào dăm ba tháng rồi lại bán đi thì không bao giờ thấy hết cái hay cái đẹp trong chất âm của AR4." Những dòng này không lẽ em nói? :lol: Mà thôi Bác nghe mà thấy hay thấy hơn nhiều cặp loa đắt tiền khác thì cũng là hạnh phúc cho Bác rồi. Còn những điều Bác nói với em về chất tiếng về loại nhạc mà AR phải chơi về cảm nhận của người chơi AR em nghe nhiều lắm rồi Bác ạ(thật cũng có mà truyền miệng đồn thổi cũng không ít). Điều quan trọng nữa là khi nào Bác chán mấy cặp BS vài ngàn thì bán rẻ cho em nhé,em nói thật không đùa. Chúc Bác vui.
Bác nói còn hơi quá lên, khẳng định là tôi nói :"AR4 nghe được tất cả các thể loại nhạc đều tốt", cám ơn bác nhiều, nhưng tôi không dám nhận như vậy. Tôi đã nói thêm cho rõ ý là các thể loại nhạc như giao hưởng hòa tấu, rock, metal không phải là sở trường của AR4, nhưng không hiểu sao bác vẫn cố bắt tôi phải nhận điều tôi chưa từng nói :shock: . Bookshelf hơn một ngàn tôi đã vác của ông bạn về nghe rồi bác ạ. Xin phép cho tôi dấu tên loa vì tế nhị, chỉ biết đó là cặp loa đã được tạp chí NNVN review khá kỹ mấy năm trước. Đánh với amp cũng được NNVN review khi phối ghép. Nghe đối chứng thì quả thật với thể loại giao hưởng hòa tấu thì AR4 thua đứt đuôi, nhưng nghe nhạc vàng, country, jazz thì khi AR4 cất tiếng là cháu kia im thin thít như thịt nấu đông. Ông chủ bộ dàn có đôi bookshelf hơn ngàn kia lập tức về mua thêm một đôi AR4 nữa về cho chúng có chị có em, và bây giờ cũng giống tôi, nghe chủ yếu là AR4. Để tôi hỏi lại nếu ông ấy chán đôi bookshelf kia rồi thì tôi nói ông ấy để rẻ lại cho bác nhé.
Chào bác. Không ai phủ nhận AR4 là cặp loa hay cả bác ah. Em cũng đang chơi AR4 như bác đấy thôi, và cũng công nhận em Quý nó nhất trong tất cả các bộ dàn của em cũng như bác. Nhưng do bác nhận định rằng AR4 chơi nhạc jazz, country hay hơn các cặp loa đời mới giá vài ngàn nên nó mới phát sinh ra vấn đề tranh cãi bác ah.
Em có câu trả lời cho bác đây Em đang đề cập đến Stereo recording và Audiophile recording Ai cũng biết Nghĩa của từ Stereo recording là mô tả công nghệ tái tạo âm thanh sử dụng hai hoặc nhiều kênh audio độc lập để tạo ra những ấn tượng về âm thanh nghe được từ nhiều hướng, thể hiện được vị trí phát ra của âm thanh. Như vậy khi anh xem phim 5.1, 7.1, 9.1 xét về nguyên tắc cũng là sử dụng công nghệ Stereo recording đấy nhé. Như, về mặt công nghệ, nhạc stereo, trước hết là loại nhạc được thu thanh sử dụng công nghệ stereo, nhằm tái tạo lại bài hát, bản nhạc của ca sĩ, ban nhạc trình bày. Một bài hát, bản nhạc do bộ audio tạo ta được đánh giá là hay trong cảm nhận của người nghe bao gồm ba yếu tố: - Bài hát và người hát - Công nghệ và chất lượng thu thanh - Công nghệ và chất lượng phát thanh (chất lượng bộ dàn) Với đa số người nghe nhạc phổ thông, theo cách nghe nhạc phổ thông thì bài hát hay hoặc không hay là do yếu tố bài hát và người hát là chủ yếu. Còn lại một số ít người có niềm đam mê âm nhạc và âm thanh (như tất cả anh em trên diễn đàn này) thì ngoài việc đánh giá người hát và bài hát, thì việc khám phá chất lượng bộ dàn mình, làm sao cho bài hát càng hay hơn chính là nhu cầu của chúng ta. Một bộ dàn chất lượng tốt, phối ghép tốt cho ra chất âm của thể loại nhạc có tác động rất lớn đến việc đánh giá bài hát hay hoặc không hay. Nhưng làm sao có thể đánh giá được bộ dàn nhà mình hay hoặc không hay nếu công nghệ thu thanh không tương xứng. Đó là lý do để Audophile record ra đời, và dần dần được phát triển thành một hệ thống nhạc riêng, mà em gọi là Audiophile music. Các bác xem dưới đây sẽ hiểu rõ thêm phần nào về Audiophile music: Audiophile recordings, that's the name of the game: records (CDs or LPs) containing excellently recorded musical tracks (Music, not noise) that can be succefully used to test and evaluate HiFi components and systems. Since some of these records are very popular among audiophiles, they allow quick on the fly tests, since everyone knows the tracks...in other words, you can minimize the number of unknowns (unknown variables, that is) when listening to a component since, at least, the record is the same. Now, these audiophile recordings are sometimes musically boring, normally very expensive and HARD to find (the best way to find them is visiting HiFi Shows). Hence here comes your faithful TNT-Audio with a list of cheap, easy to find, musically involving, commercial recordings which can be used for HiFi evaluation purposes as well. No need to search for exotic/esoteric records, just visit any records store in your town and buy 'em. Many of the following records are dirt cheap too (mid price, nice price etc.). Anyway, before the long list of commercial titles, here's a short list of audiophile recordings you may need to know: Some audiophile recording Just few titles, mainly used by me when evaluating HiFi gear. Yeah, I know there are many other (maybe better) audiophile recordings out there...but this is not meant to be an exaustive and complete list. Actually I have maybe 100 audiophile test records. * Cantate Domino - Proprius records. A mid '70s analogue recording (available even on CD) of sacred music: a large choir, a pipe organ and few trumpets inside a good-sounding cathedral. Sometimes a bit harsh in the highs, this recording is excellent to evaluate male and female voices (both soloists and choir) and the size of an extremely wide 3D soundstage. The height of the 3D image is simply stunning (with proper gear) and can virtually extend above your ceiling. Pipe organ pedals should shake your floor. If not, you need new 'speakers * Sinfonia Fantastica - H. Berlioz - Reference Recordings. In my humble opinion one of the best classical Music (symphonic) recording ever made. Earth shaking dynamics can embarass more than one set-up. Percussions and bass range are simply stunning. Musically this Sinfonia Fantastica is even enjoyable, the orchestra and the conductor seem know their job. * Sheffield Track & Drum Record - Sheffield records. Another 20 years old analogue recording (also available on CD) which is still a reference for electric pop/rock Music. Dynamics and sheer energy at their best. The drums solos are a severe test for any HiFi system if played - as they should always be - extremely loud (a live drum kit sounds very loud...). A realistic 3D image is included too. Musically, you have to love the Toto-style kind of Music. * Reference Jazz - Reference Recordings. A good sampler with many good jazz recordings. Very good with respect to dynamics, soundstaging and tonal clarity. Musically enjoyable, as a sampler can be * Sara K. Closer than they appear and others - Chesky Records. A jazz artist entirely recorded direct to disc: impressive realism and energy. A good test to evaluate real instruments and a very nice female voice. Sara K. records are very popular at HiFi SHows. * Telarc Super Test CD - Telarc recordings. Another good sampler with tracks ranging from jazz to classical music. It contains some excellent tracks devoted to single instruments (organ and double-bass, for example). Impressive dynamics. Musically not so interesting (there's even a jet-fighter squadron in a battle...). * Ludus Danielis. Fone' records. Ancient Music aficionados may find this Italian recording a MUST. Excellent 3D image, transparency and detail. The commercial, cheap, easy-to-find test records! This is just a small list of commercial recordings that can be successfully used to evaluate HiFi gear. Of course the list is largely incomplete but I hope it can give a small help to audiophiles who hate spending money on test records and prefer to buy real Music instead. Do not send e-mails asking to add your favourite test records as this could easily become a plain nightmare. I've not included classical recordings because there is a so vast choice that it is impossible to me to name few titles. As a matter of fact, many old recordings (Decca, Living Stereo etc) sound better than many modern ones. * Police. They recorded few discs but each one of these is of very high quality, especially the last ones: Ghost in the machine and Syncronicity. A very good and deep bass range, impact and dynamics is what you get. Sting's voice is sometimes hidden and shut-in. * Joe Jackson. Joe Jackson (as reported in the phrase that opens TNT-Audio) is an artist who has always paid a great attention to the quality of his recordings. His audiophile masterpiece is Body and Soul but almost every record by JJ is carefully engineered. Great pop/jazz artist, certainly one of the most creative songwriters of the last decades. * The Blue Nile. A strange pop group from Scotland. Their albums are recorded by Linn Records so you can be pretty sure the quality is top-notch. Ultra low distortion, excellent dynamics and realistic voices. Audiophiles and simple Music-lovers should know (and then love) them. * Diane Schurr. An amazing jazz singer on GRP records. A female voice so sweet and warm that will make you fall in love in a second. The sound engineers at GRP know how to record this amazing voice and the acoustic instruments surrounding her. * Pink Floyd. A classic for every audiophile. Each Pink Floyd album is a work of art, both musically and technically. It is impossible to name some title (or track!), you simply can't go wrong. If you're lucky enough you can still find good LPs from the 70s that are a must-have. Great sound effects, dynamics and depth of the bass range. * Dire Straits. See above. Technically faultless, the Dire Straits albums are often used as reference recordings for pop/rock thanks to the impressive dynamics and clarity. In particular the guitars are simply outstanding: you should get the feeling the players are just into your listening room. Beware of Mark Knopfler's voice though: in order to give him more "presence" an artificial electronic colouration has been added during recording sessions: once you get used to it you consider it quite normal. Excellent LPs, too. * Sade. Few records, each one being a masterpiece. The bass range, particularly the sound of the electric bass, is one of the best ones ever heard on a commercial pop recording. Clean, tight and powerful as the electric bass should always be. Dynamics and detail at extremely high standards. Same comment as above for Sade's voice: a slight colouration in the highs makes it sound a bit "electronic". * Mina. Well, you should know this Italian singer, probably one of the best white female voices of the last 30 years. Her last records (after 1990) are outstanding for tests. You MUST listen to her voice, period. A bit on the electronic side with respect to the sound of the instruments, the recordings are impressive for dynamics and realism of Mina's voice. * Andrea Boccelli. You know him for sure. He is the best way to evaluate a tenor's voice without having to listen to opera Though he is not Pavarotti or Gigli, his voice is good enough to put any HiFi component under a severe test. Thanks God his albums are pretty well recorded, though sometimes his voice is too rich on effects. * Massive Attack, Chemical Brothers, Prodigy. Pretty easy this one. Take any album from these bands and you'll experience the most devastating and earth-shaking amount of dynamics and bass you've ever heard. Since it is pure electronic Music, they can put a 30 Hz pure tone on their records without fear. Great records for breakin' in any HiFi system, be careful with that volume knob or your woofers will take off... * AC/DC. Well, if you're a hard-rock fan, you should know there are few good recordings out there. One of the most popular (plus easy to find and mid-priced) are those by AC/DC where the bass and the drums are normally very well recorded. A good test to evaluate the ability of a HiFi system (or component) to "follow the pace" and to deliver some brutal impact. * Metallica. And now something for you heavy metal nuts! Post-90 Metallica recordings are very good even by an audiophile point of view. Earth-shaking impact, great dynamics and clarity, in other words, a must. * Kraftwerk. Do you love 70s electronic Music? Here are the Kraftwerk, a band from Germany that has built the history of this music and inspired today "electronic" bands (and hip hop bands, too). Great recordings, clean, dynamic and with a deep bass range. * David Sylvian. David Sylvian has always made good sounding albums, though a bit on the "cold" side. Certainly Brilliant trees is a disc which has been used by generations of young HiFi critics * Al Jarreau. Looking for a well recorded and thrilling black voice? Look no further, Al Jarreau, besides being one of best black voices ever heard, has been lucky enough to have good sound engineers at his side. In particular Al Jarreau in London is a must. Musically involving, this recording, by Bill Schnee and Doug Sax (from Sheffield Labs!!!) is simply "just like live". * Steely Dan. Could I forget the famous duo Becker & Fagen? Nothing to say about their records: simply technically perfect. If you want to start from somewhere, search for Aja and Gaucho, you can't go wrong. Musically, these two guys are, imho, two of the best pop songwriters of the last two (or 3?) decades. * Donald Fagen. I'm pretty sure you all know The Nightfly, the first solo album by Donald Fagen (ex-Steely Dan). This record has earned a very good reputation among audiophiles because it is one of the most bearable digital recordings of the Eighties. A bit "cold" and artificial, The Nightfly is outstanding for its clean and crystal clear sound. The LP sounds way better than the CD. * Scritti Politti. Though other albums from this pop band are pretty well recorded there's one that is simply excellent: it is Cupid and Psyche 85: deep bass, an earth-shaking and tight electric bass and impressive dynamics. If your HiFi system is OK you shouldn't be able to stop your feet from stomping and your body from dancing. This album is GROOOOOVY. The LP (USA pressing) is of audiophile quality. Final comments. The records above have been listed with the aim to give a short list of well recorded commercial albums that can be used for HiFi evaluation purposes. These records can put in evidence both pros and cons of HiFi components, better than standard commercial recordings. It is useless to test HiFi stuff with badly recorded discs: you just listen to the faults of the recordings instead of those of the HiFi component. Please remember that a HiFi system should be able to play ANY kind of Music. Có thể nói, từ Stereo music mà em nói trên đây có cũng tương tự như Standard commercial recording music Như vậy, để đánh giá chất lượng của bộ dàn, thì quan trọng nhất phải có được chất lượng thu thanh tốt nhất. Khi chất lượng thu thanh kém thì ta chỉ nhìn thấy cái lỗi do thu thanh hơn là cái lỗi do bộ dàn của ta. Khi đã có tất cả các điều kiện rồi, hãy thử bộ dàn của mình xem sao. Và tất nhiên, không sớm thì muộn, bạn cũng sẽ tìm ra một vấn đề gì đó trong hệ thống của mình. Nhu cầu nâng cấp để cải thiện tình hình sẽ xuất hiện. Đó cũng chính là lúc các nhà sản xuất âm thanh giới thiệu một sản phẩm mới, vô cùng hiend, cho phép giải quyết ngay tức khắc với kết quả gần như mỹ mãn. Mỗi tội giá của nó trên trời quá thôi. Kính các bác
Ôi. Tưởng thế nào. Hóa ra cái định nghĩa audiophile record bác đưa ra mượn từ ông bán đĩa chứ chả phải nhà sản xuất gì cả. Nhìn list đĩa mới nể, giờ em mới biết em cũng có khá nhiều đĩa adiophile đấy chứ. Khà khà. AC/DC, The Police, Metallica, Pink Floyd, Al Jarreau, Bocelli. Có thấy ghi chất lượng thu thanh hơn đĩa thường thế nào đâu nhỉ? Thôi cũng tốt, đỡ phải mua đĩa test, tốn tiền oan Audiophile record gì mà nhiều đĩa giá ở mức dirty cheap thế kia nhỉ... Ở đây mấy chú bán đĩa đĩa nói để test dàn Hi - Fi thôi mà qua bác đã lên thành Hí Èn rồi, em nể quá. Vậy bác đang chơi dàn gì, cho em xin cái cấu hình được không vậy?
Bác nói đúng, bài này là của thằng chuyên bán đĩa commercial, cheap and easy to find mà nó cho rằng có chất lượng tốt và có thể sử dụng để thay thế đĩa Audiophile recording thực sự để test bộ dàn Nói như vậy cũng có nghĩa là có sự phân biết về khái niệm đĩa commercial, cheap, easy to find với đĩa audiophile recording (expensive, hard to find) rồi còn gì. Thêm nữa, đây mới chỉ là những đĩa audiophile recording để test dàn hifi như bác nói, thì rõ ràng, còn có những đĩa khác có chất lượng đặc biệt cao hơn nữa để test dàn Hiend nữa. Vậy thì cái lỹ lẽ của em đưa ra là đúng rồi còn gì.
Hi, cho AR4 oánh mấy cái đĩa gọi là Audiophile này thì sẽ thua mấy cặp loa đời mới, vì đó là đĩa thuốc để bọn hãng nó bán đồ. Có ngon thì cho mấy cặp loa đời mới oánh nhạc vàng trước 75 đi, đảm bảo nghe chưa hết một bài muốn ném đôi loa tiền ngàn ra đường ngay :lol:
Nhưng chưa cần tới đĩa thuốc dạng này - chỉ cần đánh hip-hop, R&B hiện đại, mấy cái đĩa New Year Concert 2009, 2010 là AR4 cũng lại ra đường sớm... :lol:
Khái niệm này chỉ của thằng bán đĩa đưa ra thôi. Mà nó đưa ra là audiophile record, chứ không phải audiophile music bác nhé. Record và music theo em là hai khái niệm hoàn toàn khác hẳn nhau nhé.
Em vừa có cuộc đàm đạo khá thú vị với một lão niên chơi âm thanh từ lâu lẩu lầu lâu rồi (năm nay lão khoảng bảy sọi roài ). Đề cập đến AR4 ko chơi đc rock, metal, giao hưởng...lão mắng : vớ vẩn, sao ko chơi đc, chơi cực tốt là đằng khác, chẳng qua là các chú cứ nghĩ AR4 thích hợp với thể loại nhạc vàng nhạc sến...nên cứ vác amply có giọng ấm áp, chậm rãi về ghép nên nó mới ko chơi đc các thể loại kia, lỗi là ở amply và đầu phát, chứ ko phải ở loa. AR4 là loại loa nén nên tốc suất phản ứng với tiếng bass của nó là cực kỳ nhanh và chính xác, bây giờ các chú cứ thử vác mấy em amply có chất giọng tươi sáng, nhanh, mạnh...về ghép xem nó oánh rock, rap, giao hưởng có bóp mấy đôi loa đời mới lè lưỡi ko ? :wink: Em giật mình toát mồ hôi nghĩ thầm : lợi hại, lợi hại, quả là gừng càng già càng cay....
Mới nghe nói thôi mà Bác đã tin như vậy thảo nào các Bác cứ đua nhau mua AR4 để nghe. Thật lòng em tha thiết muốn nghe AR4 hát hay các thể loại nhạc như thế nào vì có nghe trực tiếp mới biết được thực hư ra sao. Bác nào có AR4 cho em nghe ké nha,em cảm ơn trước.
Vì 70 tuổi nên nghe AR4 chơi rock, metal vẫn thấy OK, chứ AR4 làm gì có tín hiệu dưới 40hz hoặc trên 15khz.
Riêng trong trường hợp này, tuy rằng có sự khác nhau nhưng không phải hoàn toàn bác ah. Audiophile music được coi như là một tiêu chí, chuẩn mực hơn là một thể loại âm nhạc. Nó có thể là nhạc jazz, vocal, classic, rock, hòa tấu...miễn sao được ghi âm ở chất lượng cao nhất nhằm đáp ứng được yêu cầu của các tay chơi dùng test thử bộ dàn của mình. Có một thực tế rằng, nhiều bản nhạc loại này chẳng có tý gì gọi là có nhạc tính cả nhưng lại được sử dụng nhiều vì nó đáp ứng được tiêu chí dùng để test audio
Lão ấy còn nói với em là ngày xưa anh nghe Beatles, BoneyM, ModelTalking, Dire straits, Paul Maurỉat.....trên AR4 phê đến nỗi đánh gãy cả rốn loa vì cứ mở to lên mãi, lên mãi cho đã tai đến lúc "cạch, cạch..." thì thấy màng bị gãy rồi, tiếc đứt cả ruột. Sau đi mua các loa đời mới về nghe ko thể tìm thấy chất âm phê như của AR4. Mất mấy năm săn lùng mới tìm đc đôi 4 khác. Mà em thấy hình như bác Sontri19962 mời bác đến nghe mà bác từ chối, sao bây giờ còn hỏi nghe ké. Sì pam hả :lol:
Lão cao niên của bác chắc cũng qua tuổi cổ lai hy rồi nhỉ, nên mới ù ù cạc cạc nghe rốc bằng ar4 mà khen hay được. Chứ lão cao niên đằng em mới 69 thì lại bảo ar4 ngoài nhạc vàng tạm ổn còn nghe rock bằng ar4 họa có dở hơi. Tiếng nhão nhoét, chảy sệ, bass lùng bùng. Dám hỏi lão cao niên nhà bác đánh ar4 bằng amp gì thế không biết?
Cái dòng có mầu dấy bác. Thế thì nó chính là audiophile record rồi, he he. Quanh quẩn 1 hồi hóa ra vẫn là bài của thằng bán đĩa.
Lão này chơi từ hồi trẻ, đàn, sáo, trống mõ, văn nghệ, văn gừng phong trào ở cơ quan, hồi trẻ lão ấy làm công tác đoàn thì phải, nên bây giờ vẫn còn thanh niên lắm, tóc vẫn búi tó, quần bò áo phông...chứ ko đến nỗi nhão nhoét, chảy sệ, lùng bùng như lão 69 nhà bác đâu :lol:
Em đã từng nghe AR4 hát, đến giờ vẫn còn ám ảnh về chất âm của em nó, giờ chỉ nhìn thấy AR thôi cũng đủ thấy lâng lâng khó tả rồi