Ở trên kia em thấy có mấy đĩa (Thiên Phượng, Sonny Rollins) không có chữ audiophile, tức là không phải audiophile CD đúng không ạ?
Cái CD này có bài 2 thực sự "khó chịu" khi test cho các dàn máy. Em cũng thích XRCD của TBM vì nó thu âm không mầu mè, và chỉ phục vụ nghệ sỹ Nhật. TBM ngày xưa mua dễ, bây giờ không phát hành nữa đâm ra quý hiếm. Trường hợp tương tự như Breaking silence hiện nay chỉ gặp trên ebay, cái gold thì đắt phi lý vì thuộc dạng sưu tầm.
Thì em vẫn nói là vẫn có tiêu chí khác mà ;-) Nhưng những CD này em thấy nó thuộc loại CD sưu tầm có giá trị thì đúng hơn. Giống như kiểu CD Đôi mắt người xưa của Tuấn Vũ, đâu có sản xuất dành cho audiophile mà vẫn đắt hơn nhiều CD Audiophile xịn :mrgreen:
Lướt web thấy chút định nghĩa về audiophile, chia sẻ cùng các bác: Audiophiles là những người cố gắng tìm tòi để nghe được âm nhạc ở mức chất lượng sao cho càng gần với sự trình diễn thực càng tốt. Họ sử dụng những thiết bị đạt được độ trung thực cao để cố gắng đạt tới mục tiêu này. Những tín đồ “DIY audio” có thể tự tạo cho mình những thiết bị âm thanh, đặc biệt là các cặp loa. Audiophiles có thể tìm mua cho mình những bản thu âm đặc biệt được sản xuất với sự chú trọng về chất lượng; một số công ty chuyên tái bản những bản ghi cũng nhằm mục đích này. Nhiều audiophile cũng cho rằng âm thanh những bản ghi trên dĩa nhựa tốt hơn là những đĩa compact, và những bản ghi âm trên dĩa nhựa loại “audiophile” thường được tái bản trên những đĩa nặng hơn so với những bản ghi nguyên thuỷ - 180 gram hay 200 gram. Các Audiophile cũng có thể tìm sưu tập những bản ghi với định dạng có độ phân giải cao như Super Audio CD hay DVD Audio. Những "giá trị" Audiophile có thể áp dụng trong toàn bộ các giai đoạn của việc tái tạo âm nhạc: quá trình thu âm ban đầu, quá trình sản xuất, và quá trình phát lại (thông thường là các thiết bị tại gia). High-end audio thường là những sản phẩm đắt tiền, có chất lượng cao, hoặc "bí hiểm" và sử dụng trong việc tái tạo âm nhạc. Các thiết bị điện tử sử dụng bởi các audiophiles thường được bán tại những cửa hàng chuyên. Mức giá High-end audio cũng rất vô chừng từ tầm không nhiều hơn hàng phổ thông thị trường là mấy cho tới giá vút lên tận trời mây: Các hệ thống high-end audio có thể dễ dàng có giá cao hơn một chiếc xe hơi đời mới, nhiều trường hợp đỉnh điểm lên đến mức mhiều trăm ngàn đô la. Hầu hết những “đồ chơi” này được sản xuất bởi những công ty chuyên sản xuất đồ âm thanh cao cấp, cũng có những trường hợp các thiết bị được làm ra nhằm mục đích để cho những nhà chuyên nghiệp (chuyên gia) sử dụng chẳng hạn như trong các phòng thu âm. (theo Wikipedia và VDick)
Cho em hỏi thêm là mấy cái đĩa audiophile cd toàn jazz với vocal với 1 ít cổ điển nhỉ. Sao chẳng thấy mấy thể loại nhạc khác như rock hay rap nhỉ. Không hiểu giờ Quang Lê ra đĩa mà ghi vào đấy là audiophile CD liệu có bán chạy hơn không nhỉ?
Câu hỏi của bác hay thật , theo em mỗi thể loại đều có những đĩa nhạc hay. Không chỉ có jazz và Classic. Ai hợp loại nào chơi loại đó, chứ cứ là audiophile phải nghe nhạc jazz, classic , mà nghe cái loại minh không thich thì khác gi vịt nghe sấm, thêm đau đầu còn đâu tính giải trí, thư giãn nữa.
vẫn chạy như thường nhìu khi còn chạy hơn do thêm 1 số bác bình thường không nghe nay tò mò muốn xem thử Sến Audiophile nó ra sao :lol:
Bác nói thế là lại chạm tự ái của fan Quang Lê đấy :lol: Em thấy nhiều bác cũng mê mẩn anh này hát lắm :mrgreen:
Bác Nam chắc kiểu j chả có CD này đúng ko ạ :mrgreen: P/S:Tất nhiên là em chưa đủ trình để có CD này các bác nhé!
ở đây có 3 album của TBM mp3 cho các anh nghe thử trước nè http://orgyinrhythm.blogspot.com/2011/0 ... ecial.html
Theo kinh nghiệm cá nhân để nhận biết 01 đĩa dành cho Audiophile thường có các đặc điểm sau: 1 - Hãng sản xuất: Analogue Productions, TBM, JVC, FIM, LIM, Groove Note, Blue Note, Stockfish, … . 2 - Định dạng: Gold CD, HDCD, XRCD, SACD, K2HD, ….. . 3 - Giá cả: Thường cao hơn CDs thường khoảng 50%. 4 - Chữ “…… Audiophile……” trên vỏ đĩa.( theo em cái này không quan trọng ). Và đôi khi cũng có ngoại lệ. Hôm nay em xin giới thiệu 01 CDs nhìn rất giản dị nhưng được các Audiophile đón nhận rất nồng nhiệt. Đĩa test của Triangle và Đĩa test của B&W. Đĩa của B&W (có in chữ Audiophile), Đĩa của Triangle (không có chữ Audiophile). Cả 02 đĩa đều là loại dung để test dàn. Nhìn bên ngoài chắc ai cũng chọn cái đĩa B&W nhưng trong trường hợp này không đúng các Bác ạ! Trong 01 rừng các đĩa thử máy của các danh hãng trên thế giới “Musique” của Triangle có 01 chỗ đứng quan trọng đối với các Audiophile Sài Thành. Năm 2004 khi ghé qua Audiophile Music các Audiophile thường hỏi: “ Có dĩa Triangle không bác Tuấn?” hoặc “ Đĩa Triangle em đặt về chưa Bác?”. Em nói vậy chắc các bác cảm nhận được sự quan tâm đặc biệt của các Audiophile Sài Thành đối với album này. Một số Track của “Musique” thường được chọn làm các bài thi trong các cuộc thi DIY. Các bài đáng trong album này như: The men you were, Portrait of a romantic, When things go wrong, Les tontons Makoude, …… Nhưng chắc cũng có nhiều Bác (trong đó có em) dở khóc, dở cười vì khi nghe “Musique” trên bộ dàn của mình sao nó thiếu cái tiếng này hoặc cái tiếng kia. Theo quan điểm cá nhân em: “Điều quan trọng nhất của Audiophile’s CDs chính là việc được các Audiophile đón nhận và yêu mến”. Vì bị săn lùng ráo riết nên “Musique” cũng đã tuyệt chủng từ lâu.
Tất cả nó chỉ mang tính tương đối.không có nghĩa là tất cả? Giá trị thì cần định lượng ở một albums cụ thể nào đó,thời điểm phát hành,tên albums hãng phát hành (lúc này nó như bản khai sinh ) Sorry bác vì mấy bài trước không tiện trả lời bác. em thì các albums LPs chủ yếu là Jazz như sở thích của em. trong đó không có cái nào mang ý nghĩa collection hết chỉ là các albums nghe xuất sắc thì em có,nhưng không có nghĩa là nó thiệt giá trị mặc dù có ít albums đó trên thị trường giá khổng rẻ như AE ta mong đợi. thi thoảng em kiếm được cái nào lạ chút thì giới thiệu tới AE chia sẻ thôi, nhưng hơi ít thời gian để giở chúng ra.có những cái dù hay nhưng vài năm không đụng qua là chuyện thường cho nên cũng khó mà nhơ được hết. Còn CDs em chỉ mua theo kiểu ngứa nghề đôi khi chúng đều khó mua như albums dưới.
Hầu hết các album audiophile mà các bác gọi là hay, quí, hiếm, vv thường là những album các bác ít nghe nhất, toàn cất dành thôi nên cuối cùng cái ý nghĩa của nhà sản xuất là tiêu tốn bao nhiều công sức để cho các bác thưởng thức thì các bác lại để chưng :mrgreen: :lol: Dịp trước em ghé thăm một anh bạn, anh cũng có đĩa "Musique" nhìn cái đĩa cũ kỹ, sờn hết các góc, màu trắng ngã vàng vì mồ hôi tay và hay sử dụng, nhìn sau bìa thấy ghi chú và comment kỹ lưỡng từng bài, lại còn tự mình đánh giá và cho mỗi bài bao nhiêu ngôi sao...thật là đã và đáng đồng tiền bát gạo cho một album hay.
Mặc dù dành nhiều tình cảm cho album Musique nhưng nếu để thưởng thức âm nhạc cá nhân em vẫn thích các album đã nói ở phần trước và cả cái Boss Tenor dưới đây nữa. Nếu Bác nào là fan của nhạc Jazz thì nên có nó, bản XRCD hơi khó kiếm còn bản CDs thì có thể kiếm trong vòng 01 nốt nhạc.
Em vẫn giữ được bản Boss Tenor XRCD này Không có CD player thì nghe bằng gì đây bác ? Em toàn để lưu kho
Bác chuyển cho em lô CD độc của bác đêê :lol: @W860X: kho đĩa quý của bác thật đáng nể, ở SG em biết một bác chỉ toàn sưu tập CD Gold.
Sợ nó độc quá bác lại ngất Để lúc nào em có thời gian coi lại chứ bây giờ chỉ chart chít được thoai,nhiều việc wá Hoặc chờ tay sắt thép qua đây em bẩu hắn làm Cửu vạn cho
báo cáo với bác tay sắt thép vừa có phòng mới, cuối tuần rồi em qua "give him a hand", hy vọng một ngày không xa anh em ta được uống khai trương cái phòng mới
Để lâu hỏng đấy bác Bác đem đấu giá từ thiện đê :lol: P/s: cái đĩa này mà nghe vào lúc trời hơi mưa mưa thì phê quá, em mới chỉ nghe qua LP tái bản thôi mà đã ngất roài.
Em ngồi mạng hàng ngày nên ngứa tay cứ mua rồi để đó,chứ thực sự như bác Musique em bảo quản nó còn rất tốt ạ vẫn y nguyên từ khi mua về