encores ludwig streicher bản thu âm 1991 khác với bản thu 1996 ở track 11 và cách bố cục , với các bác chơi lp thì album này ko xa lạ lắm , cách chơi contrabass của ông thật đặc sắc thật lả lướt theo nhịp ko quá phô diễn ...nhưng vì ko quá phô diễn nên nghe rất hài hòa nhưng vẫn có điển nhấn và chiều sâu , đỉnh cao là bài 11 nghe cách đổi pha thật điêu luyện , hay khéo
super trio đĩa nhạc nghe khá gồ với kỹ thuật cấu dây contrabass rất khá nhưng ....piano cũng khá tinh tế ...nghe hay
sacd classic heartrings đúng như tiêu đề những bản tình ca được thể hiện qua tiếng violin thật da diết ....tiếng gì ,miết dây thật điệu nghệ , tiếng violin dẫn nhịp ..cao ...và ..xa ..một cd hay hơi khó có thể phủ nhận 8)
pepe romero bản thu philips hay chơi theo phong cách classic , tiếng đàn của ông nghe rất ...dẻo ...quyện ...vào cùng dàn nhạc đôi khi tiếng vẩy thùng đàn nghe như tiếng lướt trên mặt trống , các pha chuyển nhịp rất dẻo ..
Hôm nay qua nhà 01 audiophile thích Digital và đam mê Analog. Rất nhiều CDs quí nhưng vội quá em chỉ chụp được vài cái TBM, FIM, Analogue Productions.
Đần năm được xông đất 01 audiophile đam mê cả LP lẫn CDs. Em mơ có bộ sưu tập giống của Bác ấy, hehe ..... có ai phải đóng thuế cho giấc mơ đâu. Đầu tiên là mấy bộ LP.
Bộ sưu tập CDs của Bác chủ rất khủng, hoa mắt quá em chụp được có vài tấm. Jazz at the pawnshop bản đời đầu của Prorius - Sweden phát hành.
Bác W860x sướng quá, CD, LP gửi một nơi, C7, băng cối gửi một nơi. Đầu năm đi khám điền thổ, kiểm kê tài sản... Thế...mấy ông quản kho của bác năm rồi làm việc có chu đáo không?
Thấy các cụ lão làng chơi lâu bảo Chuột mù quí, hiếm em cũng đú làm một mớ về cất. Nhưng em thật, nghe tiếng nó cứ choang choác, u hết cả đầu chả thấy hay đâu :evil: :evil: :evil:
Đồng ý với bác, và cực kỳ chỏi nếu bá đang nghe quen Metalica, Guns & Roses, Pink Floyd, Bức Tường, Microwave...
Chuột mù theo em chỉ có 01 vài album nên có thôi, như Midnight Sugar, Misty và mấy cái tổng hợp của TBM chẳng hạn. Mấy album khác nên nghe thật kỹ trước khi quyết định.
Dạ ý em là phải nghe thật kỹ trước khi xuống tiền, em mà mua nhiều chuột mù như bác thì em phát bệnh viên màng túi mất.
Tuỳ gu nghe của mỗi người nhưng thú thật, khi nghe cd em vẫn thích chất âm tự nhiên của những hãng như Deutsche Grammophon, Reference Recordings, Verve Records hay Telarc hơn.
Hai cái hãng đầu là cổ điển em ko rành lắm nên ko bình luận. Còn 2 cái hãng sau bác giahy nói đúng, Verve và Telarc đều mộc mạc. Tuỳ chương trình nhưng Verve thuần jazz hơn chút và mộc dầy hơn, còn Telarc nhạc cụ hay hơn, tuy hơi mỏng hơn. Về vocal em thiên về Verve, về hoà tấu, thư giãn chứ ko trình diễn có lẽ Telarc nghe cả ngày hổng mệt. Thân
telarc cũng tuỳ trương trình nghe mộc thôi ạ , còn cái này thì cd1 piano nghe bong bong ....cd 2 nghe bass phừng phừng lấn cả ....violin ....chắc tại ogirinal compositions :mrgreen:
Cháu thì lại coi trọng chương trình hơn hãng thu âm, cũng có thể căn bản do thể loại nhạc cháu nghe không có sự cạnh tranh về các bản thu/master/xuất bản như trong các thể loại khác. Ví dụ đĩa này đối với cháu là cực quí, vô cùng quí. Vì cháu fan cuồng của Pink Floyd và vì các bản thu âm trong LP này khác hẳn với các bản thu trong các Studio/Collections của Pink Floyd đã từng phát hành.