Chuyện này xảy ra hôm đám cưới bác Tùng mà ! Mấy năm rồi giờ mới kể ! Chắc hôm đi du lịch Thái Lan đã được chỉnh sửa tân trang lại nên khá khá "ra" rồi . Cung hỉ , cung hỉ ... :lol:
Chuyện này xảy ra hôm đám cưới bác Tùng mà ! Mấy năm rồi giờ mới kể ! Chắc hôm đi du lịch Thái Lan đã được chỉnh sửa tân trang lại nên khá khá "ra" rồi . Cung hỉ , cung hỉ ...[/quote] Đâu có :shock: của em là nguyên zin luôn(chưa sửa qua)[/quote] Vật chứng đâu? :lol: :lol:[/quote] Chẳng nhẽ bác lại bắt em xòe em nó ra thì có mà... :lol:
Quả tang Một cô vợ nghi ngờ chồng mình đang lăng nhăng với cô giúp việc nên đã nghĩ ra một kế hoạch để bắt quả tang anh chồng ham của lạ. Một hôm cô chủ nhà cho người làm nghỉ một ngày rồi tối đó vào phòng của cô giúp việc, tắt hết đèn đóm trong phòng và lên giường nằm. Nửa đêm hôm đó có tiếng bước chân và một bóng người mở cửa bước vào phòng rồi leo lên giường của cô giúp việc. Đợi đến lúc anh chàng làm xong cái việc không nói ra thì ai cũng biết, cô vợ bất ngờ vừa bật đèn lên vừa hỏi: - Ngạc nhiên không? - Dĩ nhiên rồi, thưa cô! - Anh chàng lái xe cho gia chủ lắp bắp.
Không biết nên post vào đâu nên em đưa đại lên đây, nếu sai chỗ nhờ mod chuyển giùm : Các kiểu zâm trên diễn đàn 1. Không post bài, nhưng suốt ngày lang thang đọc bài của người khác, gặp bài hay thì đắc chí cười một mình, cái ấy gọi là thị zâm. 2. Rình mò bài người khác, đợi có bài mới là nhào dzô xé tem, giựt tem gọi là híp zâm. 3. Viết bài có dính dáng đến một bài khác, hai bài khen lẫn nhau, đặt đường link tới nhau, rồi tâng bốc lẫn nhau, dùng avatar của nhau gọi là thông zâm. 4. Ngày nào cũng post bài, có khi lên tới vài chục bài một ngày, không post không chịu được gọi là cuồng zâm. 5. Viết bài chỉ cho riêng mình, không cho bất kỳ ai đọc, kể cả người trong friendlist của mình gọi là thủ zâm. 6. Viết bài mà hay sử dụng những từ ngữ có tính kích thích và khiêu gợi sự tò mò và trí tưởng tượng của người đọc gọi là thư zâm . 7. Viết bài, rồi gửi link cho mọi người trong YM list, gửi lên forum, đi spam quảng cáo, la liếm tè le khắp nơi gọi là mại zâm. 8. Viết chưa xong một bài trong forum, rồi đề hàng chữ “to be continued” hay “đang edit” để câu khách gọi là mãi zâm. 10. Để avatar toàn những ảnh “lừa hàng”, đã qua chỉnh sửa photoshop vài chục bận cho giống hàng zin chính hãng, nhằm câu khách vãng lai gọi là khiêu zâm. 11. Đổi chữ kí và đổi avatar liên tục trong ngày gọi là bạo zâm. 12. Chủ nhân bài viết, đôi khi add rồi edit, edit rồi lại add bài viết gọi là loạn zâm. 13. Suốt ngày tốn thời gian đi reply linh tinh trong các Box khác gọi là hoang zâm 14. Copy bài của người khác đem về làm thành bài của mình mà không hỏi chủ nhân một tiếng gọi là quỵt zâm. 15. Viết bài rùi tự nghĩ mình là hot poster gọi là ý zâm. 16. Viết bài rùi tự tung hê mình lên là hot poster gọi là khẩu zâm 17. Viết reply trong bài: “thank pro,thank anh,thank chị,thank em” để tăng giá trị bài viết gọi là kích zâm 18. Có nhiều bài viết mới, cực hay, cực đỉnh, cực chất lượng gọi là đại zâm 19. Vô reply bài viết mà chỉ có khen: hay wá, wá hay, hihi, haha, hehe, cụt ngủn gọi là tiểu zâm 20. Đọc bài của mình post thấy hay quá, đêm về ngủ mơ cũng thấy ta nói đó là mộng zâm !!!… 21. Viết bài xong rồi ép buộc người khác zô reply, ai zô coi mà ko reply thì ko cho down blah blah blah … đó gọi là cưỡng zâm. 22. Zô bài người ta đọc òi phủi đít đi ra kiếm bài khác đọc tiếp hem thèm reply hun hít chút đỉnh, cái đó gọi là thưởng zâm 23. Đi za đi zô xem hồ sơ chỉ để ngắm hình mình òi đòi để hình này bỏ hình kia ròai tự sướng tự fê, cái đó gọi là ảnh zâm. 23. Tập tành vô forum chơi, lâu ngày ghiền post bài luôn gọi là nhiễm zâm. 24. Post bài lâu ngày có tiến bộ gọi là ngấm zâm còn không tiến bộ nổi thì gọi là ngâm zấm… 25. Đọc bài này xong, khoái quá, cứ phải chui ra chui vô đọc hoài, mệt, kêu bằng khổ zâm. ( Sưu tầm ) Các bác thuộc hàng zâm thứ mấy :mrgreen:
Em là em zâm tất tần tật, cái nào chưa zâm ráng làm luôn cho đủ bộ. Các bác thấy còn kiểu nào zâm hơn thì chém thêm vài phát :wink: :mrgreen:
Thỉnh Kinh Sau khi trải qua 81 kiếp nạn, thầy trò đường tăng cũng đến được đất Phật để thỉnh kinh. Thầy trò hồ hởi gặp Phật tổ Như Lai. - Như Lai: các chú có mang theo USB không đấy ? - Đường Tăng: sặc.. - Như Lai: thế anh truyền kinh cho các chú bằng gì bây giờ? - Ngộ Không nhanh trí : anh bắn bluetooth vào di động cho em.- Ngộ Không lắc mạnh tay con di động Iphone hiện ngay bluetooth enable. - Như Lai không kém rút con netbook từ túi quần, hiệu Sony Vaio kích thước 16x9 ra, chỉ trong vài giây, việc truyền kinh đã xong và Như Lai bay đi. - Đường Tăng lẩm bẩm , biết thế ở nhà search Google download cho nhanh. .................... !!!
KẾ HOẠCH HÓA GIA ĐÌNH Ba chị em bạn gái ngồi nói chuyện với nhau, đề tài là "kế hoạch hóa gia đình". Xuyến : -Em dùng thuốc ngừa thai mấy chị à. An toàn lắm. Mình yên tâm vui chơi. Không fiền dzì hết. Nguyệt : -Em dùng bao cao su. Giờ họ sản xuất mấy loại dễ thương lắm. Đủ các loại, đủ các mùi thơm. Dâu, chocolat, mít, xoài, ổi, v..v...Thú vị lắm các chị ơi. Tuyết im lặng, hơi ngần ngại..."Chị thì sao? Không kế hoạch hả?",Xuyến, Nguyệt nhôn nhao lên hỏi! Tuyết : -Có chớ! Tụi em dùng fương fáp sô nước. Xuyến, Nguyệt : -Sô nước??? Tuyết, chẩm rãi : -Anh Tuyên hơi thấp hơn em. Khi yêu nhau,ảnh bắt cái sô múc nước để đứng lên đó! Em canh khi nào hơi thở ảnh dồn dập,mắt sáng lên...thì em thuận chân quét cái sô đi...
Mặt mọc trên chim Một con lạc đà đi qua mặt con voi, voi thấy lạc đà đi qua liền cười ầm lên: - Hô hô, con gì buồn cười thế kia? Ti mọc trên lưng à. Con lạc đà cú quá, bèn chửi lại con voi: - Còn hơn cái loại mày. Chim mọc trước mặt . Con rắn đi qua nghe thế thì lăn ra cười sằng sặc, con voi tức giận quát: - Ai cũng có thể cười tao trừ con kia, cái loại ... mặt mọc trên chim :lol:
Một chàng có thói quen nói nhịu. Một hôm, đến chơi nhà bạn, chủ nhà lấy rượu mật gấu ra mời, anh ta can ngăn: - Cậu để lại phòng khi “chó giái trởi trờ” (ý anh ta muốn là “trái gió trở trời”). Chủ nhà “cay” lắm nhưng không nói gì. Lúc sau, anh ta chào, về chủ nhà mới mát mẻ: - Chúc cậu lên đường “thuận giò xuôi bướm”! (thuận buồm xuôi gió).
Post này em gửi riêng bác TrancuongPC: Gửi ông! Tôi vừa nhận được thiệp mời của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp mất vài trăm, còn ông sắp mất cả cuộc đời... Giờ này tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nhò gì, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đã xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông (Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu). Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: "lấy vợ" và "đi tù". Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết thì tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử hình... mong ông giữ mồm, giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi dòng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật. Mụ ấy đổ đồng tình yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đã đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ xì-pam một cái. Không thấy thì mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được thì mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng... Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn vì không có chồng trong 2,3 ngày, còn tôi như mở cờ trong bụng vì không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ. Mụ thuê ô-sin để trông con, còn mụ rảnh rang để... trông tôi. Năm thì mười hoạ mụ mới cấp cho cái "quota" được đi bù khú với đám bạn... 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm gì, điện thoại bi nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào thì mụ hỏi: "Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?", im lặng thì mụ dán tai vào, rít lên: "Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ mò vào nhà nghỉ?". Nếu đêm đó tôi mà về muộn thì quả là thảm kịch. Biết mình có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nhìn trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xõa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu chì vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù, có mệt rã rời vì bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài vì đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đã nghe thấy tiếng mụ cha chả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe... Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước còn lịch lãm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn thò tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn. Than ôi, làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn gấp bội! Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi "thở", nhưng cũng chỉ là "thở hắt", nhất quyết không cho "thở dài". Về nhà, nếu tắt điện thoại thì mụ tra: "Sợ em nào gọi hay sao mà tắt", nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật mình thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe thì con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: tài liệu để đâu? Nếu tôi nói nhỏ thì mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... vì sao nói nhỏ. Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ thì tôi (và chúng ta) là vỏ quýt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng. Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài lòng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi: Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con. Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí. Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận. Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho mình là Sơ-lốc Hôm, kiểu gì ông cũng "phải" có bồ. Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nhìn... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lý cơm-phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, còn phở thì ai có thể xơi triền miên. Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lý (dù rằng ông vẫn một lòng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đình lý tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay một chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo. Hôm nay, tôi có hẳn 1h tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, còn 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng. Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị dìm vào bể máu. Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, vì còn cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ... Chào ông, Mr. Lịch Lãm. Nguồn: www.vnexpress.net
Trong lớp học giờ đạo đức, thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô. Thầy giáo hỏi cả lớp: - Các em hãy cho thầy biết một câu tục ngữ về người thầy. Lớp im lặng. Thầy giáo mớm ý: - Câu này có 2 chữ "mày" và "nên". Lớp vẫn im lặng. Thầy giáo lại mớm ý - Câu này có cả 2 chữ "không" và "đố". Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo điên tiết: - Câu này có 6 chữ, có cả 2 chữ "thầy" và "làm". Đây là câu gì? Cuối lớp có một cánh tay rụt rè giơ lên. - Thưa thầy, đó là câu "Làm thầy mày không nên đố"
Tự dưng em nhớ ra, không biết có trong này không Sau 50 năm kết hôn, hai vợ chồng quyết định tổ chức một đám cưới vàng đơn sơ, chỉ có 2 người và tình yêu. Giữa bữa tiệc, men tình đắm say lại nổi lên như ngày nào và hai người từ từ trút bỏ xống áo. Người vợ thầm thì: - Mình ơi! Em lại thấy bầu ngực nóng ran chờ đón mình như ngày này 50 năm về trước… Ông chồng mỉm cười: - Không nóng làm sao được! Một bên ở trong bát súp, bên kia ở trong tách cà phê.
Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai. Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi: - Sao con đi học về trễ vậy? - Con qua nhà bạn mượn sách về học. Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái. Ông bố cười: - Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời. Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường. Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói: - Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh! Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi.
Vị giáo sư mắc tính đãng trí đến gặp bác sĩ than: “Xin bác sĩ kiểm tra giúp cho, từ sáng đến giờ tôi không thể hoạt động tự nhiên được”. - Tôi cảm thấy rất khó khăn khi cử động hoặc đi lại nhanh – giáo sư kể triệu chứng. Bác sĩ sau khi ngắm nhìn giáo sư liền nói: - Theo tôi, ông nên cởi cái cúc quần thứ nhất khỏi khuy áo complet thứ 3 xem thế nào.
Tào Tháo, Lưu Bị và Tôn Quyền họp Hội nghị G3, Vua nhà Hán chủ trì. Vua Hán cho các cung nữ cởi trần, bôi nhọ nồi vào ngực, bắt múa đãi các tướng. Cuối cùng, chọn 3 cô đẹp nhất cho ngồi cạnh 3 vị Tào, Lưu, và Tôn. Bỗng đèn đuốc tắt hết. Hồi lâu đèn nến mới sáng lên. Thì thấy tay Tôn Quyền nhọ đen nhẻm, mũi Lưu Bị cũng bị đen. Vua Hán nghĩ bụng: “Tôn Quyền khua khuắng cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy đất Ngô, Lưu Bị ngửi cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy Ba Thục, chỉ có Tào Tháo là trung thành với ta!”. Vua Hán bèn khen Tào trung nghĩa. Tào Tháo khoái quá, cười nhe răng. Răng và lưỡi đều đen thui…^_^
Trong cuộc thi tiếng Anh, giám khảo hỏi thí sinh: - Những cô gái thường nói câu gì đầu tiên trong đêm tân hôn? Sau hồi lâu suy nghĩ, gãi lia lịa, thí sinh chặc lưỡi: -So hard Khán giả vỗ tay nhiệt liệt, giám khảo tuyên bố thí sinh đoạt giải nhất.
Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua 1 nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào nghĩa địa anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ. Anh bảo: – “Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma chứ!! Ông đang làm gì ở đây vậy?” Ông dzà trả lời:- “Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao…”
Có hai anh chàng nọ leo lên mái nhà để gắn anten, loay hoay làm sao thì làm ngã cây thang. Cả hai chờ đến tối mà chẳng có ai đi qua để nhờ dựng cây thang lên giùm nên hai anh quyết định tìm chổ nhảy xuống. Cuối cùng, chỉ có cái thùng ủ phân của chủ nhà là có thể nhảy xuống được. Một anh nhảy xuống thùng phân trước. Anh còn lại hỏi bạn mình: “Phân có nhiều lắm không?”. Anh bạn trả lời:”Chỉ ngập đến mắt cá thôi.” Anh còn lại bèn nhảy xuống thì bị phân ngập đến mũi, bèn trách bạn: “Ngập đến mũi mà cậu nói chỉ đến mắt cá.”. Anh kia trả lời: “Tớ cắm đầu xuống trước.” hehee
Có một ông không may bị tai nạn cụt mất tay phải vào bệnh viện thay tay nhưng lúc đó bệnh viện không có tay của đàn ông nên phải thay tạm cánh tay của đàn bà. Sau một thời gian đến bác sỹ để khám lại, Bác sỹ hỏi: - Tay thay của ông thế nào? - Dạ thưa Bác sỹ dùng tốt ạ - Có vấn đề gì không? Bác sỹ hỏi tiếp - Dạ thưa Bác sỹ, chỉ có mỗi điều khi đi tiểu cầm chim hơi lâu ạ :lol: