Các bài viết, mẩu chuyện thư giãn -:)

Discussion in 'Quán Cafe VNAV' started by AtDau, 7/12/05.

  1. ngocbui

    ngocbui Advanced Member

    Joined:
    14/11/08
    Messages:
    142
    Likes Received:
    1
    Location:
    Huế - HCMC
    Máy hút sữa công nghệ mới

    Một người nông dân mua được một cái máy vắt sữa bò.
    Anh ta thấy cái máy có cái núm hút mềm mềm. Anh ta nghĩ không biết nó có bám chặt được vào núm vú của con bò mà hút, hay lại để sữa chảy hết ra ngoài. Vì thế anh ta thử đưa "của quý" của mình vào xem nó giữ có chặt không. Thật kỳ lạ, cái máy giữ chặt của quý của anh không làm sao mà bỏ ra được. Hoảng quá, anh nhấc điện thoại hỏi đại lý bán máy:

    - Anh cho tôi hỏi, muốn bỏ vú con bò ra khỏi cái máy vắt sữa thì phải làm thế nào.

    - À, máy chúng tôi bán là máy thế hệ mới hoàn toàn tự động, anh yên tâm, bao giờ đủ 8 lít sữa nó sẽ tự nhả.

    Anh nông dân ngã ra đất bất tỉnh.
     
  2. HoanComf

    HoanComf Advanced Member

    Joined:
    29/5/09
    Messages:
    888
    Likes Received:
    61
    Location:
    Hà Nội
    Uống nhiều nước vào, sợ gì :lol:
     
  3. Lion_Heart

    Lion_Heart Advanced Member

    Joined:
    11/10/06
    Messages:
    934
    Likes Received:
    91
    Không, uống nhiều nước vo gạo chứ bác???? :lol:
     
  4. HoanComf

    HoanComf Advanced Member

    Joined:
    29/5/09
    Messages:
    888
    Likes Received:
    61
    Location:
    Hà Nội
    Sưu tầm:

    Thư Bồ Gửi Vợ !!!

    Thưa bà,


    Dù chúng ta có vô cùng xung khắc, chúng ta vẫn phải nhất trí một điểm: Chồng bà là đàn ông. Mà đàn ông thì sao? Ðàn ông thì ham thích nhiều thứ. Ham thích đến mãnh liệt. Và, bà đừng giấu em, bà hãy công nhận rằng, phụ nữ chúng ta yêu đàn ông vì họ ham thích và biết cách thực hiện nó.
    (Chúng ta cũng ham thích nhưng thực hiện chủ yếu bằng cách mua nó.) Ông thì thích máy móc, ông thì thích kiến trúc, ông thích vật lý và hóa học, ông dại hơn một chút thì thích thơ văn. Toàn những ham thích có lợi cho xã hội.

    Nhưng đàn ông không chỉ ham thích một thứ. Nếu gà chỉ thích giun, bò chỉ thích cỏ tươi hay thỏ chỉ thích củ cải thì đàn ông lại thích đa dạng. Chuyện ấy trong đá bóng, trong ẩm thực, trong bia bọt không sao, nhưng trong vấn đề phụ nữ, tính đa dạng của nó làm cuộc sống thêm rắc rối.

    Bà thân mến,
    Em tin rằng, bà có rất nhiều ưu điểm. Sở dĩ em quen với ông là do ông ấy thông minh (chứ không phải chỉ có tiền như thiên hạ vẫn đồn). Và, một người thông minh không khi nào chọn vợ quá kém. Thậm chí, bà không quá kém, bà còn rất nổi bật ở nhiều phương diện. Theo như ông tiết lộ một cách đầy thành kính, bà nấu ăn ngon, bà rửa bát sạch, bà lau nhà bóng và bà đi chợ rẻ. Bà còn đối xử tốt với chó, mèo...

    Em xin thú thực, tất cả các phương diện đó, em đều thua bà. Khi em nấu món canh, ai cũng nghĩ là món xào. Khi em rửa bát, tốt nhất lúc dùng nên rửa lại. Khi em lau nhà hay quét nhà, em để cái đống rác chỗ nọ chỗ kia. Chợ duy nhất em đi là chợ mỹ phẩm. Còn chó mèo, em chỉ nuôi chúng trong tranh.

    Nhưng ông vẫn thích em. Tiện đây xin tiết lộ: thời gian thích không hề ngắn, cường độ thích không hề yếu và chi phí thích không hề thấp. Bà kinh ngạc. Bà không tin ư? Bà nhớ rõ ông vẫn về nhà, vẫn ăn cơm tối, vẫn lịch sự với bà, v.v.. Bà cảm giác chả có khe hở nào để em lọt vô cái pháo đài do bà xây dựng, canh gác và tuần tra.

    Bà nhầm.
    Em xin phép không đi vào chi tiết. Em chỉ nói một cách văn học rằng, không có gì ngăn cản được con tim. Nhất là một con tim già lao về một con tim trẻ. Như trên đã nói, em thua bà về một tỷ thứ. Ðúng một tỷ thứ, chả bớt phần nào. Nhưng, em lại hơn bà hai tỷ.

    Bà sẽ gầm lên. Bà sẽ quát: Hơn ở chỗ nào?

    Thưa bà, những thứ em hơn lại vô cùng vớ vẩn. Em thành thật tin thế. Nhưng đàn ông, tiếc thay, lại không tin. Em biết chớp chớp mắt. Em biết ngồi gần ông mà lại vẹo người. Em biết đánh vào lưng ông, hay đánh ở chỗ thấp hơn, vừa đánh vừa cong môi nhìn đi chỗ khác. Em biết hét lên khi thấy con sâu và ù té chạy khi gặp con thằn lằn. Cái gì em cũng ngạc nhiên và nhờ ông giải thích. Em tin ông là vô địch về tri thức, về thể thao, và luôn thể hiện lòng tin ấy ra mồm. Mỗi lời nói của ông, với em, đều là chân lý. Em khâm phục khi ông uống bia. Em kiêu hãnh lúc ông châm thuốc lá. Em ngồi nép mình khi ông tụ tập. Em lo lắng nhưng chẳng bao giờ tra hỏi lúc ông đi khuya. Và, quan trọng nhất, thưa bà, da em trắng, eo em nhỏ, môi em đỏ và chân em chả khác chân dài. Em mặc váy hồng, em thắt nơ xanh và em dùng dầu thơm của Pháp. Nước Pháp, chắc bà cũng biết, vô địch về các loại dầu thơm.
    Khi ở bên ông, em không ngốc và không tham lam như các phim truyền hình quay vội vàng mà bà vẫn xem đâu ạ. Chúng em không hề bàn về tiền bạc. Hai người đều mơ tới ánh trăng, tới những khát vọng chưa thực hiện và đều thích nhìn sao trên trời.
    Hai người có thể xung đột vì một bài thơ, giận dỗi vì một bức tranh và bỏ ra về vì một bông hoa bày không đúng cách (trong khi ông và bà giận dỗi vì một mâm cơm, cãi nhau vì hoá đơn tiền điện và ra khỏi nhà vì chậu quần áo chưa phơi).

    Thưa bà,
    Ðấy, em tới ông, ông tới em là như thế đấy. Nó thanh cao thì em không dám nói, nhưng nó cũng chẳng phàm tục như sách vụ án viết đâu. Em xin bà hãy mừng vì điều đó.
    Tuy ông phạm tội nhưng tội ấy còn sang. Bà hãy tự an ủi như thế. Tại sao em viết thư này? Tại vì em xin trả lại ông cho bà. Chúng em nhất trí cái gì đẹp thì phải ngắn và chúng em đã ngắn đủ dài. Toàn bộ sự tinh tế của tình yêu nằm ở chỗ này, và bà không biết được.

    Xin bà hãy dang tay đón ông về. Em lấy danh dự thề rằng, ông không sứt mẻ quá nhiều, đơn giản vì ông có còn nhiều đâu mà sứt mẻ. Bà hãy coi ông như vừa sau chuyến du lịch mạo hiểm trở lại nhà. Cần chở che và sẵn sàng che chở.
    Em đi đây.
    Cuộc sống là khám phá và em thích khám phá nhiều nơi. Bà đừng trách em. Bà cũng đừng tự trách mình. Khi em bằng tuổi bà, em cũng chả hơn gì bà đâu.
    Chúc bà vui khoẻ.
    (Phở ký tên)
     
  5. HoanComf

    HoanComf Advanced Member

    Joined:
    29/5/09
    Messages:
    888
    Likes Received:
    61
    Location:
    Hà Nội
    Thư phúc đáp của bà vợ gửi cho bồ nhí!!!

    Thưa cô,

    Tôi đã đọc thư của cô một cách bình tĩnh. Đúng như cô đã nói, ở tuổi tôi và ở địa vị của tôi, sự
    bình tĩnh luôn luôn có thừa.
    Này cô, Việc chồng có bồ nhí khiến tôi ngạc nhiên. Đó là cảm giác đầu tiên, và thành thật với cô, nó hơn cả cảm giác căm phẫn.
    Vì sao vậy?

    Thưa cô, vì tôi tin chắc rằng lão (hãy gọi sự vật với đúng tên và đúng tuổi của chúng cô nhỉ) đã
    đuối sức rồi, nói một cách chắc chắn, một cách không có gì phải bàn cãi cả.
    Khi viết thư cho tôi, cô có vẻ tự đắc pha chút hả hê. Cô cảm thấy mình giật được từ tay bà khác một mỏ vàng, và mình có những phẩm chất rất khác thường nên mới gặp may như thế.
    Cô nhầm thảm hại quá, cô ơi!
    Quả thật lão là một cái mỏ. Hay nói chính xác hơn, đã từng là mỏ. Điều ấy cách đây ba mươi năm về trước, cả thành phố đều phải công nhận chứ đâu cần phải một cô gái có trí tuệ siêu việt gì. Nhưng trên, trong và dưới cái mỏ ấy, tôi đã đào, đã cuốc, đã đẽo, đã nổ mìn, khai thác rầm rộ, quy mô mấy chục năm.

    Và giờ đây, mỏ chỉ còn khung, còn lại sự hoang tàn. Chỉ có đôi mắt ngốc của cô, chỉ có cặp môi dại của cô và chỉ có tí não khờ của cô mới không nhận ra điều đó. Cô vớ được lão, khi tôi trong một chừng mực nào đó, đã mặc cho lão tự do. Cho lão có cảm giác sổng chuồng. Đàn ông sống bằng ảo tưởng cô ạ, và nuôi dưỡng cái ảo tưởng đó một cách khéo léo là nhiệm vụ của phụ nữ chúng ta. Tôi không vui gì khi lão có bồ. Nhưng chớ nói rằng tôi quá hoảng sợ vì điều đó. Tôi quá hiểu đứa khác sẽ được bao nhiêu trong khi mình đã vớ bao nhiêu. Phần của cô, hỡi ôi, thật là thảm hại.
    Cô khéo là ngây thơ và nhí nhảnh. Cô té xỉu khi gặp thằn lằn và ngã lăn ra khi gặp tắc kè. Dạ thưa cô, khi bằng tuổi cô, tôi cũng ngây thơ như thế. Nhưng lúc này, gặp hai của đấy, tôi chỉ đập một cái cho bẹp dí là xong. Rồi cô khoe là cô biết chớp mắt, biết ngả đầu và biết cười he hé nghiêng nghiêng. Ôi dào, những trò đó ngày xưa tôi làm mãi. Và bây giờ vẫn có thể làm, thậm chí còn làm hay hơn cô ấy chứ. Nhưng vì mục đích gì, gặt hái gì khi mọi thức đã no nê? Cô nhìn lão trong quán cà phê hạng sang. Trong com-lê và cà vạt đắt tiền. Còn tôi có khá nhiều dịp (nhiều hơn cả cần thiết) nhìn lão trong quần đùi rộng, trong áo may ô chả hiểu là màu gì.
    Và tôi cam đoan rằng, cái tôi nhìn mới là cái thật. Cái cô nhìn là giả. Cô thừa biết thế, chẳng qua
    cô đang tự dối mình. Cô chê tôi chỉ biết rửa bát, nấu cơm. Cô thương tôi vì tôi chỉ chăm
    chăm lo cái nhà sạch bóng. Nhưng tôi lại thích vậy. Vì đấy là nhà tôi và lão chỉ có nửa
    phần. Còn lão có bóng hay không, có sạch hay không, lão phải tự lo. Tôi còn bận lo cho bản
    thân mình. Tôi không chúi mũi vô bếp như cô tưởng và như lão tưởng chút nào. Tôi say mê đánh bài. Tôi nghiện làm đầu và giũa móng tay. Tôi ham thích "tám" và hăng hái đi chùa. Tôi khoác áo lụa mỡ gà, khoác vòng cẩm thạch và tôi sắm đủ cho mình (bằng tiền lão, dĩ nhiên!).
    Còn việc cô ngắm trăng cùng chàng, đọc thơ cùng chàng hay đốt nến cùng chàng thì xin cô hãy cứ tự nhiên. Những thứ vớ vẩn và phù du đó ngày xưa tôi cũng nghĩ là ghê gớm lắm. Nhưng tôi nhanh chóng phát hiện ra chúng suốt đời loanh quanh như thế, và chả có lợi ích gì. Chúng chỉ như hạt tiêu rắc vô bát phở, không hề bổ béo, chỉ khiến nó dậy mùi. Mà mùi thì tôi đã chán. Chán không phải do tâm hồn tôi cằn cỗi, mà là do đã quá đủ rồi!
    Cuối thư cô cho biết đã chuồn ra khỏi lão, hoặc lão đã chuồn ra khỏi cô. Tôi chả hiểu ai thoát được ai. Nhưng chắc chắn là tôi suýt thoát. Tiếc quá. Giá mà lão đi với cô, giá như lão ảo tưởng về sức mình thì tôi đã có cơ hội tuyệt vời để lại được tung tăng.
    Tôi tin chắc mình tung tăng chả khi nào muộn, khi mình kiêu hãnh, mình không nghèo khó và mình có sự mặn mà. Những thứ đó cô còn lâu mới đạt tới, cô bé đáng thương ơi!
    Cô yên tâm. Tôi sẽ đón lão về. Cáo chết còn quay đầu về núi, trong khi lão chả phải là cáo, lão là người. Tôi cũng chả giày vò, chả đay nghiến chi đâu. Tôi không phải hàng tôm hàng cá. Tôi
    chỉ cười khẩy mà thôi. Một nụ cười mà đã làm lão nhớ đến cả chục năm.
    Chúc cô may mắn trên con đường chinh phục các lão khác.
    Thế gian chả thiếu ông già. Cô cứ việc xông lên. Chào cô.

    (Cơm ký tên)
     
  6. HoanComf

    HoanComf Advanced Member

    Joined:
    29/5/09
    Messages:
    888
    Likes Received:
    61
    Location:
    Hà Nội
    Nghề Ăn Mày

    Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

    - Xin anh... cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

    Ăn mày rất thích kể lể.
    - Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...
    - Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.
    - Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. - Ông ta bắt đầu mở máy.

    Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:
    - Thế nào là ăn mày một cách khoa học?
    Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.

    Ông ta giảng giải:
    - Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.
    Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.
    - Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...

    - ...???

    - Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

    Ông ta lấy giọng nói tiếp:
    - Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.
    - Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.
    - Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

    - Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?

    - Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.

    - Hả? Nhiều vậy sao?

    Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:
    - Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.
    Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

    Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

    - Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.

    - Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

    Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

    - Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.

    Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

    Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

    - Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

    Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

    - Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?

    Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.
    Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.

    Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!

    - Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.

    Quá chuẩn!

    - Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.

    - Ối ông cũng có vợ con?

    - Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

    Tôi buột miệng:
    - Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?
     
  7. TrieuSon

    TrieuSon Advanced Member

    Joined:
    29/12/07
    Messages:
    497
    Likes Received:
    6
    Location:
    Việt Nam
    Câu đố trong tuần:

    Làm sao nước biển mặn??
     
  8. qtuanns

    qtuanns Advanced Member

    Joined:
    30/5/10
    Messages:
    831
    Likes Received:
    2
    Location:
    Gò Vấp-BRVT
    Các cụ đi tắm biển cứ đua nhau "xả" xuống đó nên nó mặn :lol:
     
  9. tai_trau

    tai_trau Moderator

    Joined:
    11/4/06
    Messages:
    15.532
    Likes Received:
    4.973
    Location:
    Hà Nội
    Nếu tính biển là nơi bài tiết của mọi loại hải sản, thì mặn là đương nhiên!
     
  10. ADN

    ADN Advanced Member

    Joined:
    2/5/10
    Messages:
    6.417
    Likes Received:
    69
    ????? sao bác biết ? :lol: :lol:
     
  11. tai_trau

    tai_trau Moderator

    Joined:
    11/4/06
    Messages:
    15.532
    Likes Received:
    4.973
    Location:
    Hà Nội
    Vì ai cũng biết, vô tình hay cố ý...
    Bác không biết? Cái này lạ. :mrgreen: :mrgreen: :mrgreen:
     
  12. ADN

    ADN Advanced Member

    Joined:
    2/5/10
    Messages:
    6.417
    Likes Received:
    69
    em thấy chả lạ ạ, vì em chưa thử.........bao giờ. :p :lol:
     
  13. ly hung

    ly hung Advanced Member

    Joined:
    17/6/09
    Messages:
    567
    Likes Received:
    8
    Location:
    Saigon
    Ăn không?

    Một chàng sinh viên chở bạn gái trên một chiếc xe đạp. Đang đi, bỗng nhiên chàng thắng lại cái "ké...é....ét" ngay trước một quán chè rồi quay ra sau hỏi:
    - Ăn không ???
    - Nàng trả lời: ăn !!!
    - Chàng nói: có thế chứ ! Bộ thắng này mới thay hồi sáng đó!
    - Nói rồi, chàng tiếp tục đạp xe đi :lol:
     
  14. HungAudioNT

    HungAudioNT Advanced Members

    Joined:
    4/12/05
    Messages:
    365
    Likes Received:
    5
    Location:
    NHA TRANG-KHÁNH HÒA
  15. domanhcuong

    domanhcuong Advanced Member

    Joined:
    14/10/08
    Messages:
    448
    Likes Received:
    39
    Không khảo mà xưng

    Hai người đàn ông nói chuyện với nhau. Một người hậm hực:

    - Vợ tôi đang lừa dối tôi.

    - Làm sao anh biết?

    - Tối hôm nọ cô ấy không về nhà. Khi tôi hỏi thì cô ấy trả lời rằng đã ngủ ở nhà Hương, cô bạn thân nhất của cô ấy.

    - Thế thì sao?

    - Cô ấy nói dối. Chính tôi mới ngủ ở nhà Hương tối hôm đó.
     
  16. Супер

    Супер Advanced Member

    Joined:
    22/9/09
    Messages:
    7.761
    Likes Received:
    61
    Location:
    Антарктида
    Một ông bạn anh muốn tặng quà cho vợ nhân dịp 8-3 nhưng không biết mua cái gì? Nghe mấy con đồng nghiệp nữ ở cơ quan xui khôn xui dại rằng là phụ nữ mà được chồng tặng đồ "underwear" thì phê lắm. Nên hắn ta quyết định sẽ gây bất ngờ bằng cách mua 1 cái "Xú chiêng" nhãn hiệu nổi tiếng thế giới để tặng vợ. Bước vào cửa hàng hắn nói với cô bán hàng rằng:
    - Tôi muốn mua 1 cái "Xú chiêng" thật xịn để làm quà cho vợ.
    - Thưa anh, size của chị nhà cỡ bao nhiêu ạ? - Cô bán hàng hỏi
    Hắn ta mới ớ người, vì có biết size của vợ đâu? Cô bán hàng dường như đọc được ý nghĩ trong đầu khách hàng nên mới gợi ý:
    - Vậy của chị nhà có to bằng quả bưởi không
    - Không
    - Thế có to bằng quả cam không?
    - Cũng không
    - Dạ, thế to bằng quả quít ạ?
    - Không, bằng quả trứng á - Hắn quả quyết
    - Ôi! của chị nhà chỉ nhỏ vậy thôi sao ạ? - Cô bán hàng rất ngạc nhiên.
    - Nhỏ là nhỏ thế nào? Trứng tráng rồi á - Hắn gầm lên.
     
  17. oDoh5

    oDoh5 Advanced Member

    Joined:
    30/3/09
    Messages:
    2.001
    Likes Received:
    5
    Location:
    DNCity
    Cụ ăn... trứng tráng chưa? :mrgreen:
     
  18. November_Rain

    November_Rain Advanced Member

    Joined:
    17/1/11
    Messages:
    1.902
    Likes Received:
    648
    **********************************************************************************************************************
    **********************************************************************************************************************
    **********************************************************************************************************************
    **********************************************************************************************************************
    Nguồn: Niagara & Niagara
     
  19. Mike

    Mike Advanced Member

    Joined:
    11/9/09
    Messages:
    9.171
    Likes Received:
    26
    Location:
    San Fanx...Long
    Cô con dâu nóng bỏng mới về nhà chồng nhưng lại hay thích bàn chuyện chính trị. Một hôm ăn tối với bố chồng cô hỏi bố:

    Con dâu: Ba ơi tình hình thế giới dạo này thế nào?

    Bố chồng đáp: Áo tụt dốc, Mông Cổ sơ hở còn Cu Ba thì đang căng lắm.

    ST
     
  20. Thichduthu

    Thichduthu Advanced Member

    Joined:
    18/12/05
    Messages:
    5.950
    Likes Received:
    36
    Location:
    nowhere
    Anh Em Sinh Đôi

    Hai anh em sinh đôi giống hệt nhau, ăn mặc y hệt nhau, dừng chân trong một quán rượu để uống. Một người đàn ông chân nam đá chân chiêu đi ngang bên cạnh họ, dừng lại nhìn họ bối rối, rồi gọi một ly rượu nữa.

    Cuối cùng một trong hai anh em sinh đôi cười vang nói:

    Ông già, ông đừng hoang mang khi nhìn thấy chúng tôi. Ông không nhìn lầm đâu. Chúng tôi là hai anh em sinh đôi.

    Ông già say rượu nhìn họ lần nữa rồi nói:

    Cả bốn cậu mà?
     
  21. Thichduthu

    Thichduthu Advanced Member

    Joined:
    18/12/05
    Messages:
    5.950
    Likes Received:
    36
    Location:
    nowhere
    Anh Sợ Vợ

    Một buổi sáng mùa đông, cô người mẫu phàn nàn xưởng họa quá lạnh, khó có thể khỏa thân để làm người mẫu được.

    Cô nói đúng

    Họa sĩ tán thành

    Hôm nay tôi cũng không có hứng làm việc. Cô ngồi xuống uống với tôi một tách cà phê.

    Vài phút sau ông ta nghe thấy tiếng đập cửa quyết liệt.

    Nhanh!

    Ông họa sĩ ra lệnh cho cô người mẫu

    Cởi hết quần áo ra. Vợ tôi đấy!
     
  22. Niagara

    Niagara Advanced Member

    Joined:
    10/3/09
    Messages:
    2.332
    Likes Received:
    305
    Location:
    Nhị Hà.
    Cái kim luôn chỉ một chỗ

    Một cụ ông tuổi cuối thu mới sắm được một đôi giầy rất ưng ý. Vừa bước vào nhà, cụ liền khoe với cụ bà: "Này bà! Bà có nhận ra điều gì khác lạ trên người tôi không?"
    Cụ bà nhìn sơ rồi đáp:

    - Tôi chẳng thấy gì khác lạ cả! Vẫn cái áo ông mặc từ tuần trước. Cái quần vẫn cáu bẩn như vậy!

    Bực mình, cụ ông vào phòng cởi bỏ hết quần áo, đi ra hỏi bà vợ:

    - Thế nào, bây giờ bà có thấy điều gì khác lạ trên người tôi chưa?

    - Tôi chẳng thấy điều gì khác lạ cả! Vẫn là cái "kim đồng hồ" lúc nào cũng chỉ sáu giờ rưỡi! - Cụ bà thở dài.

    Cụ ông hớn hở:

    - Phải rồi! Nó chỉ sáu giờ rưỡi bởi vì nó đang nhìn xuống đôi giầy mới của tôi đây này!

    Cụ bà ngẫm nghĩ rồi bỗng tươi tỉnh hẳn lên:

    - Ừ nhỉ! Vậy ngày mai ông đi mua mũ mới đi!
     
  23. regular

    regular Advanced Member

    Joined:
    6/6/07
    Messages:
    7.375
    Likes Received:
    22
    Location:
    Non-Groups
    Bác Niaga mới tậu đôi giầy mới ah? :mrgreen:
     
  24. ADN

    ADN Advanced Member

    Joined:
    2/5/10
    Messages:
    6.417
    Likes Received:
    69
    Oao... Em cũng vừa mới tậu cái mũ mới. :p
     
  25. qtuanns

    qtuanns Advanced Member

    Joined:
    30/5/10
    Messages:
    831
    Likes Received:
    2
    Location:
    Gò Vấp-BRVT
    Em mới sắm đồng hồ mới :lol:
    Nhìn ngang thì sao nhỉ? :mrgreen:
     

Share This Page

Loading...