Còn loại cafe mà người ta xay từ hạt đã rang ra bán cho mình ở các quán Trung Nguyên thì sao Bác nhỉ, có bị ngâm tẩm gì không ạ. Ngày xưa Ông nội mình thường tự rang cafe, khi rang thường cho thêm ít bơ để cho ngậy, mỗi lần rang thì thơm điếc mũi luôn các Bác ạ ...
-Không hẳn vậy. Có một lần, ông bạn dắt đến một quán nhỏ (chừng 8m2) trên phố QS,Cafe thuần túy-ngon tuyệt,nhạc rỉ rả,khói thuốc thơm lựng,hội thoại vừa đủ nghe... -Muốn uống cafe Sài Gòn giữa lòng Hà Nội,khó gì : Pha như kiểu kụ Tai nói + thêm câu nói "dạ...mời anh Hai dùng..."
Em thì toàn tự pha, nên lâu cũng chả biết ở ngoài uống thế nào. Ờ mà bác nào uống cà phê nâu pha bằng sữa tươi chưa nhể? Hề hề, vị lạ cực. Ngoài ra thỉnh thoảng em cũng dùng kem tươi thay cho sữa, cũng hay hay, đầm lắm. Cà phê em dùng cà phê mua ở Sài Gòn, đóng sẵn túi rồi, Hình như là ngọc quyên hay ngọc khuyên gì đấy về em xem lại. Em cũng đang tính mở quán bán cà phê pha với sữa tươi đây, vì chưa thấy ai làm, vừa phê vừa dinh dưỡng, he he. :lol:
Cám ơn các bác nhiều nhiều!Em ở SG đi uống cà phê mà luôn thắc mắc sao ly cfe để hoài mà kg tan bọt :shock: .Các bác có để cho ly đá tan ra hết thì màu vẫn đen đặc và đắng ngắt.Uống vào choáng váng đi kg vững
Cà phê bắc thường có vị đắng, giọt cà phê không sánh, có mầu đen. Cà phê miền Trung thì đặc, đậm nhất. Cà phê cả miền Trung và miền Nam uống có vị hơi chua. Giọt cà phê thường sánh hơn, mầu hơi nâu hơn cà phê bắc. Cà phê miền trong hình như có pha thêm thính nên khi uống thấy vị bùi bùi. Ở Hà Nội em hay ra Cà Phê Mai ở Nguyễn Du hoặc Trần Nhân Tông. @ smallvill: em không nhớ quán nào ở Quán Sứ mà có cái phòng khoảng 8m2 nhỉ.
Em có thời gian làm việc 6 tháng ở HN năm 2006 & thường lui tới cafe Capuchino trên đường Nguyễn Chí Thanh, cafe thì cũng đậm đặc theo chất Bắc, nhưng đặc biệt là nghe nhạc sống, nhất là tối thứ 7 hàng tuần có 2 tay guitar nghe rất phê. Hầu như lúc ở HN cuối tuần nào em cũng ghé và yêu cầu chơi mấy bản guitar e thích như Hotel Cali.. hay mấy bài classic khác. Dịp nào công tác HN em cũng ghé cafe nghe nhạc sống, các tối trong tuần đều có, riêng Thứ 7 là 2 guitar chơi.
Café có rất nhiều loại Arabica, Robusta, Moka, Cherii, Yirgacheffe,... Các pha cũng đa dạng vô cùng: Latte, Espresso, Capuchino, Nest hay pha phin kiểu Việt nam... Có thể dùng chung với đường, sữa, kem, yogurt và thậm chí cả với muối... Giữa phố phường nhộn nhịp, bên ly café nhỏ giọt, người ta có thể làm được rất nhiều điều: viết văn, sáng tác ca khúc, làm thơ, tán gẫu, trầm ngâm một mình ... Café lý thú đến vậy, đa dạng đến vậy mà đôi khi tôi chẳng biết thưởng thức. Tôi cũng là một tín đồ của café, có thể uống được cả café không đường. Cho dù đôi lúc nhận ra rằng nó chẳng ngon lành gì cả! Cuộc sống cũng giống như 1 ly café. Ngồi một mình bên cửa sổ, nhấc tách café lên…nhấp 1 ngụm…và chợt nhận ra rằng ly café chưa có đường. Cũng có thể tôi thích uống vậy, cũng có thể bởi vì ngại đứng dậy để lấy đường, tôi cứ tiếp tục ngồi đó và uống ly café đắng. Khi ly café đã cạn, tôi mới phát hiện ra rằng đường đã không tan ra và dính chặt ở đáy ly… Tôi đã mất quá nhiều thời gian để băn khoăn tại sao cuộc đời lại quá ảm đạm, nhạt nhẽo…, đã mất rất nhiều thời gian đi tìm kiếm sự ngọt ngào trong khi tôi chỉ cần khuấy lên. Phải rồi, khuấy thật mạnh lên. Cuộc sống bản chất có rất nhiều hương vị, tại sao tôi cứ mãi thưởng thức vị đắng của nó mà không tìm cách để hưởng thụ được sự ngọt ngào? Đường của café sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu tôi cứ mãi chờ đợi nó tan ra. Và cũng sẽ chẳng lấy làm phiền khi ta bỏ thêm muỗng đường khác vào ly. Cái gì không thể tan hoặc chưa thể tan ra thì đừng cố gắng ép uổng.... Nguồn: nhật ký em vợ. :mrgreen:
@Bác ThanhChi: bác cho em xin nick/mail/sdt em vợ bác. Em sẽ gởi bác nick/mail/sdt em vợ em ... à, mà bác có đồng ý không?! Em thích nhất là cafe ở quán Phong Nguyệt Mộc trên đường Trần Quốc Thảo, Q3 ... nhưng từ khi đổi chủ thì cafe chỉ còn ngon 70%, được cái rất yên tĩnh vì quán vắng khách :mrgreen:
Thèm cà phê thì gặp em. Các cô em vợ của em đa cảm lắm, sợ bác uống cà rồi em nó phê thì chít. :mrgreen: Cái gì không thể tan hoặc chưa thể tan ra thì đừng cố gắng ép uổng.... :lol: :lol: @Cum ốp: :wink:
Sorry bác vì không hiểu sao nãy giờ hộp thư của em bị spam quá. :mrgreen: Em lại thích cafe nóng pha phin ở quán XH đường HXH vào lúc gần khuya.
Đại đa số người SG coi Cafe là.... nước giải khát các bác ạ, cũng có ngon có dở nhưng phần nhiều là...nhiều đá. Cafe HN thì đặc quánh, ít đá...các bác uống thưởng thức là chính (em nghĩ thế). Trước đây ở HN em không dám uống cafe, chỉ uống chè. Giờ ở SG ngày không làm vài li cafe là khó chịu lắm...
Cảm ơn các bác đã cho em biết thêm rất nhiều về cafe, đọc suốt tối qua đến sáng nay em đánh dấu vào điện thoại mục Memory rằng: Dừng uống cafe ở quán. và từ sáng đến giờ toàn uống trà đá. Chắc em phải mua về tự pha lấy thôi. Không khéo hóa ra từ trước đến nay mình đã uống bao nhiêu hóa chất độc hại vào người. Ghê quá. XIn đa tạ các bác.
Topic này thú vị quá, Trung Nguyên em thích mỗi số 8 của nó thôi, nhưng mà cái này khá hiếm. Các dòng thấp hơn có cái vị đặc trưng là đắng gắt, dù uống ở hàng hay tự pha phin. Thường thường em vẫn uống Mai cùng ông ngoại, mua hạt xay tại chỗ rồi tự pha phin, loại phổ thông là "Đặc biệt", cao hơn có Moca, AliCuli, Espresso, Mai Paris. Em vote cho Aliculi bởi cân đối giá thành và chất khác tương đối so với mấy loại bên dưới, bác nào muốn mỡ ngậy hơn thì xơi Espresso, còn bác nào thích nhẹ nhàng, phiêu phiêu thì mời Paris ạ Hương vị chung của Mai là thơm nồng nhưng không gắt, đậm đà không đắng sắt kiểu Trung Nguyên nên bác nào ko chịu được đắng thì dễ uống hơn. Có điều dạo này công tác rang hấp ko được ổn định hay sao mà có lần thì bị mặn, lần thì bị chua ko hạp cái miệng Cafe SG em chưa uống nhiều nhưng cũng được thử qua 1 vài lần, cảm nhận riêng của em là nó khá giống với Tonkin pha máy ngoài HN, bác nào thử cho nhiều đá vào chắc cũng có cảm nhận như em. Em thì thường uống đen, ít đá thôi vì sợ đá .... lạnh giá :lol: PS: em biết bác huongduong tay to trong vụ này roài nhá, em nhờ cậy là bác nhớ giúp em đó, ko là em ứ chịu đâu :lol:
Mai cũng xay theo kiểu Moka mà bác nên có hương và vị khá đặc trưng. Em thích cà phê nhưng đúng là ở HN kiếm được quán ngon và rẻ hiếm quá. Vài lần em ngồi trên 11 Hàng Gai, gác 2. Ở đó có chỗ nom xuống Hồ Gươm thật đẹp.
Đúng rồi bác tai ơi, nhưng Mai vẫn phân loại cafe để bán như cách em nói đó. Giờ kiếm quán ngon đã khó chứ chưa nói đến rẻ, giờ đa phần các quán theo trào lưu xùy-tuynh và lợi nhuận nên nhiều khi ... rất gì và này nọ Kiếm được 1 quán ruột ưng ý thì nhọc nhằn lắm thay, nhiều khi cứ ... uống đại bác ạ :lol:
Tài nhất ở quê em cà phê cho đến 3 thìa sữa vào vẫn cứ đen chứ không hề nâu các bác ah. Thế mới tài. Ở nhà em pha cho thêm tí sữa vào là nâu nhạt ngay, nhìn mầu biết ngọt nhạt thế nào chứ ra hàng thì chịu òi. Cái Tonkin uống cũng đc, em thấy có vị thuốc lá trong đó. Nói chung là có chất riêng. Mai em uống kiểu rì thấy cứ xót ruột như có em nào nhắc ấy. Hic hic!
Ngồi cafe em thấy bác Taitrau uống cafe bao giờ đâu nhỉ, toàn sữa chua với nếp cẩm :shock: Chắc đi với gái gọi cốc đen ra cái điều men-lỳ
Thì kô kiếm được quán nào cà fê ngon lại rẻ ở HN nên em xơi lipton nóng cho nó lành. Món này chỗ nào cũng giống nhau cả. Chữu sua đâu mà, bác chỉ điêu :mrgreen:
Khoảng những năm '90. Sg hay có cái bảng hiệu "cà phê giải khát" . cho tới giờ nhiều người SG mỗi sáng uống theo thói quen trước khi vào Cty, khg có hơi khó chịu. Bây giờ nếu uông Trung nguyên thì nhiều bác ngày 2 ly là cùng. Nhiều hơn sáng dậy...đau lưng lắm! :wink: Ngày ấy ở SG hay uống Cfe buổi tối kèm theo thưởng thức nhạc! :lol: