Trời se se lạnh công nhận món lẩu uống rượu vào thật đấy.Thay mặt anh em cảm ơn chú út đã có thịnh tình.Rất tiếc hôm nay vắng mất mấy anh em.
Lẩu ngon tiếp viên cũng ngon em này có cái eo rất trắng. Em vô tình nhìn thấy chẹp chẹp :lol: Kết nhất cái chị tiếp viên nhúng lẩu phục vụ anh em. Khè khè
Nghe nhạc cũng có thâm niên, tất nhiên nghe càng lâu, càng nhiều thì tai càng khó tính. Có thể chia nghe nhạc làm mấy giai đoạn : - Nghe âm sắc : Giai đoạn đầu này hầu như ai cũng thích âm thanh nổi trội, sắc sảo hoặc ấn tượng theo kiểu bass mềm sâu, trung ngọt lịm, treble tơi tả.... - Nghe không gian : Giai đoạn tiếp theo này là tùy người, có người dừng mãi ở giai đoạn nghe âm sắc, nhưng cũng có người bắt đầu quan tâm đến độ rộng độ sâu của trường âm. Nếu thiết bị thể hiện tốt, ta sẽ thấy âm thanh tràn ngập trong phòng nghe, âm thanh bớt tấn công, sự cảm thụ sẽ dễ chịu hơn rất nhiều... - Nghe âm hình : Giai đoạn này kế tiếp giai đoạn không gian, lúc này người nghe đòi hỏi vị trí của nhạc công ca sĩ phải tương đối phù hợp với không gian nhạc mình đang thưởng thức... - Nghe giai điệu, tiết tấu, độ tưởng phản, tính sống động : Giai đoạn này người nghe bắt đầu quan tâm nhiều đến tính "tinh thần" của bản nhạc. Bản nhạc đó nói gì, tại sao chỗ này chơi chậm, chỗ kia chơi nhanh. Tại sao chỗ này nhẹ như gió, chỗ kia ào ào như bão... - Nghe âm sắc : Nghe qua có vẻ vô lý nhưng đó là sự thật. Sự phát triển của thiên nhiên là vòng xoáy trôn ốc, quỹ đạo thì lặp lại nhưng mức độ thì cao hơn. Lúc này người nghe lại quay về quan tâm đến âm sắc nhưng đòi hỏi ở mức độ tinh tế, biểu cảm hơn rất nhiều... Tóm lại nghe nhạc để thư giản nhưng lại phức tạp quá :mrgreen: Bác này đúng là có thâm niên trong nghe nhạc.
Thím hùng có nhận định rất chuẩn. Nên nhiều khi đi nghe nhạc mà vẫn quan tâm đánh giá treble bass thì phải xem lại mình đang ở cấp độ nào phải ko thím. :lol:
Cái này thì k thể biết đc vì cô tiếp viên này lại nhận đồng hương với bác phó nên chắc có sự ưu ái đây :lol: