Hà Nội tản mạn ký

Discussion in 'Quán Cafe VNAV' started by tai_trau, 18/10/07.

  1. chich_bong_oi

    chich_bong_oi Advanced Member

    Joined:
    16/3/06
    Messages:
    2.336
    Likes Received:
    23
    Location:
    Hà Nội
    Ông giáo Thứ dạo này lắm cảm xúc thế? Sáng nay ra đường em chạy mưa bỏ bu, cứ húc lung tung thế mà ổng còn ra được một áng văn sặc mùi thời cuộc thế này. Đoạn ông mặt trời thè lưỡi liếm láp vào mấy thằng người nghe hay nhể, em lại hình dung ra thần tượng VA của em :lol:
     
  2. tai_trau

    tai_trau Moderator

    Joined:
    11/4/06
    Messages:
    15.536
    Likes Received:
    5.001
    Location:
    Hà Nội
    Em tý nữa thì sặc, may mà mồm miệng đang ...rỗng không. Chết mất với các bác thôi.
     
  3. TuanCD

    TuanCD Advanced Member

    Joined:
    16/3/08
    Messages:
    2.235
    Likes Received:
    21
    Không thơm cũng thể hoa lài.
    Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An.
    Nhiệt liệt chúc mừng bà con Mường về với Thủ đô!!!!!!!!!!
     
  4. nck_kool

    nck_kool Advanced Member

    Joined:
    8/3/06
    Messages:
    6.580
    Likes Received:
    5
    Location:
    Tây Bắc
    Sáng nay tỉnh dậy mới biết trời mưa, làm một vòng thấy đất trời xanh mướt, hơi ẩm ẩm mốc mốc đúng kiểu Hà Nội. Đôi chỗ đang đào bới, bẩn và bừa bộn, đúng là một cô nàng mới lớn vẫn còn lộn xộn...

    Nhớ bạn quá, mấy hôm nay chẳng được đọc bài thơ nào rồi :wink:
     
  5. rhythm_rainv2

    rhythm_rainv2 Advanced Member

    Joined:
    30/1/08
    Messages:
    498
    Likes Received:
    0
    Location:
    hanoi - vietnam
    :p :)
    Nhân ngày Hà Nội phổng lên gấp 3 lần, mà dù có thế nào thì em vẫn rất yêu Hà Nội.
    Em xin kính tặng bác Kool :wink: cùng các bác yêu Hà Nội

    Tình yêu và thu Hà Nội

    Cơn gió thoảng rất riêng mùa Hà Nội
    Nắng cứ trải vàng rộng đến mênh mang
    Trời thu xanh, nắng rất đỗi dịu dàng
    Màu hoa cúc tô thêm vàng cho nắng

    Hà Nội của tôi tháng tám vào thu
    Hoa sữa, hương đời gửi theo cơn gió
    Mang hương tình đầu đưa về nỗi nhớ
    Có hai người xưa đã rất yêu nhau

    Ru con tim thao thức suốt đời mình
    Ai bảo tình yêu đầu không gì chia cắt
    Và hơi ấm tình yêu không bao giờ vụt tắt
    Mà đành lòng như sương gió mong manh

    Mang nắng vàng giữa trời thu Hà Nội
    Để khoảng buồn rực cháy lửa tình yêu
    Chỉ mùa thu với vẻ đẹp yêu kiều
    Cho ta ấp ủ bao điều vươn tới...


    23h55'PM, 1/8/2008
    rhythm_rainv2
     
  6. SLmutmut

    SLmutmut Advanced Member

    Joined:
    21/2/08
    Messages:
    281
    Likes Received:
    1
    @rhythm_rainv2: Hay quá bác ạ, em cũng định bập bẹ làm thơ, nhưng đọc thơ bác rùi lại tủi chẳng viết được nữa.

    @các bác: Em gốc Bắc (quê cha Nam Định, quê mẹ Ninh Bình) nhưng sinh ra và lớn lên ở miền Nam. Tết này em ra HN, em ghé chơi với các bác được không ạ. Hình như mọi người hay uống cafe ở Lối Cũ.
     
  7. nck_kool

    nck_kool Advanced Member

    Joined:
    8/3/06
    Messages:
    6.580
    Likes Received:
    5
    Location:
    Tây Bắc
    Cảm ơn bác nhiều

    Giá mà bác cho em cái ý tưởng về giao thông vận tải của Thủ đô Hà Nội mới... phổng, một trong 17 Thủ đô phổng nhất thế giới cái nhỉ :p
     
  8. dungext

    dungext Advanced Member

    Joined:
    2/7/06
    Messages:
    2.068
    Likes Received:
    3
    :D Dạo này gia đình em có thêm từ mới " Hà Nội Quê" :lol:
     
  9. anvn

    anvn Advanced Member

    Joined:
    5/4/06
    Messages:
    1.082
    Likes Received:
    4
    Một trong những thủ đô nhớn nhất thế giới,nhưng cũng là 1 trong những thủ đô...nghèo nhất hành tinh :( :( :(
     
  10. fee_2006

    fee_2006 Advanced Member

    Joined:
    13/11/06
    Messages:
    1.282
    Likes Received:
    2
    Location:
    Tân Mai đạo quán - Hà Nội
    Welcome bác ơi, bọn em cũng đang muốn gặp để được bác giải thích ý nghĩa Nick name của bác, xem có họ hàng gì với ông MeL_themD ngoài này không
    :D
     
  11. chich_bong_oi

    chich_bong_oi Advanced Member

    Joined:
    16/3/06
    Messages:
    2.336
    Likes Received:
    23
    Location:
    Hà Nội
    Lâu nay Hà Nội ngoài vài một số trung tâm hành chính và dăm cái phố, thêm mấy di tích ra thì chả khác gì một cái thị xã lớn của các tỉnh khác cả.

    Thiệt ra, nếu bác về các thị xã hoặc thành phố thuộc tỉnh, sẽ thấy dễ chịu hơn nhiều vì đường xá quang quẻ, sạch sẽ, con người cũng văn minh, chứ không xô bồ như Hà Nội.

    Chưa cần nói đến việc sáp nhập Hà Tây về, thì bấy lâu nay, em vẫn coi Hà Nội như một cái tỉnh "chẵn" vì nó toa và đông, nhưng có nhiều mặt thua tỉnh lẻ.

    Giờ Hà Tây về Hà Nội rồi, các bác thêm một sub-forum cho cái topic này đi: "Hà Tây tản mạn ký" :lol:
     
  12. ThanhVNS

    ThanhVNS Advanced Member

    Joined:
    13/10/06
    Messages:
    7.105
    Likes Received:
    80
    Location:
    77/25/1 Phạm Đăng Giảng-Q Bình Tân-TP.HCM (M4-KCN
    :D Đọc nhiều bài nói về việc mở rộng Hà Nội, Em thấy nó cứ lan man thế nào ấy. Có 1 cảm giác hơi hụt hẫng Bác Chích nhẩy :lol:

    Xáp nhập cũng mất một khoảng thời gian khá lâu để dung hòa và hòa nhập, lâu nay cứ nhắc đến HN thì chỉ nghĩ đến mấy chục phố phường cũ, nay khi nhắc đến HN thì phải nghĩ lại xem đó là chỗ nào :D kể ra thì cũng hơi buồn 1 chút các Bác nhẩy :lol:

    Thân,
     
  13. tai_trau

    tai_trau Moderator

    Joined:
    11/4/06
    Messages:
    15.536
    Likes Received:
    5.001
    Location:
    Hà Nội
    Bác ơi em cũng thấy chưa quen lắm. Nhiều lúc muốn viết lại về Hn mà thấy khó kinh...
     
  14. ThanhVNS

    ThanhVNS Advanced Member

    Joined:
    13/10/06
    Messages:
    7.105
    Likes Received:
    80
    Location:
    77/25/1 Phạm Đăng Giảng-Q Bình Tân-TP.HCM (M4-KCN
    Hóa ra Cụ cũng giống Em à, đã gắn bó với Hà Nội một khoảng thời gian thì không ai không khỏi chạnh lòng Cụ nhỉ. Đấy là 1 cảm giác hụt hẫng khi ta phải chấp nhận cái Hồn Quê bị phai mờ đi.... :( :(

    Thân,
     
  15. chich_bong_oi

    chich_bong_oi Advanced Member

    Joined:
    16/3/06
    Messages:
    2.336
    Likes Received:
    23
    Location:
    Hà Nội
    Dạ, đúng như bác nhận xét là ba cái vụ sáp nhập này nó lan man quá. Em chưa thấy bất kỳ một cá nhân hay một tổ chức nào chỉ ra được những lợi ích cụ thể của việc sáp nhập cho dân Hà Tây, dân Hà Nội nói riêng & cho VN nói chung cả.

    Đằng sau việc sáp nhập này là gì, chắc hẳn nhiều bác cũng nhìn ra. Nguồn FDI vẫn đổ vào VN đều đặn, thậm chí không giảm trong thời kỳ suy thoái, chiếm phần nhiều trong số đó là các dự án về BĐS. Chỉ sau một thời gian nữa khi hệ thống tài chính, ngân hàng dần ổn định, các dự án BĐS vào Hà Tây sẽ lần lượt được phê duyệt, giải ngân & tung ra thị trường. Khoản lợi nhuận khổng lồ này phải được ví như luyện sắt thành vàng: Chi phí = Giá đền bù đất ở tỉnh lẻ; còn Doanh thu = Giá bán của các dự án BĐS ra thị trường. Khoản chênh lệnh này đi vào đâu, các bác có thể tưởng tuợng thoải mái, nhưng em tin, không một đồng nào đi vào ngân sách cả. Có một điều nữa, em dám tin, đó là tệ nạn xã hội, tỷ lệ thất nghiệp của Hà Nội sẽ tăng cao vì dân Hà Tây mất đất không biết đi đâu, làm gì ---> nhàn cư vi bất thiện!
     
  16. VQ_audio

    VQ_audio Advanced Member

    Joined:
    13/7/06
    Messages:
    9.261
    Likes Received:
    28
    Ngày xưa Hà nội mà to như bi giờ thì chắc em chả cần đi sơ tán , về đến có Phú xuyên đã thấy xa ơi là xa ... giờ thì vẫn là Hà-nội-tây :) nhỡ lại có CT nữa thì ... chấp chấp tất cả bom xxx lẫn tomahawk - lạc đường , hết xăng :lol:
     
  17. tai_trau

    tai_trau Moderator

    Joined:
    11/4/06
    Messages:
    15.536
    Likes Received:
    5.001
    Location:
    Hà Nội
    Hà Nội à, thế là mình cũng trở về đây rồi. Vẫn cảm giác hồi hộp ngồi trên chiếc taxi từ sân bay về thành phố. Vẫn cảm giác như ngạt vào sáng thứ 2 chìm nghỉm giữa 1 biển người. Vẫn thế thôi, mình vẫn mong về HN quá đi.
    Suốt cả ngày thứ 2, mình quên mất là phải đi làm, ngồi trên Lối Cũ từ sáng sớm, tò mò ngắm nghía dòng người qua lại. Thành phố sắp vào thu rồi, chẳng mưa cũng không nắng, mình chỉ thấy chút hanh hao trên không khí.
    Bạn bè vnav như thường lệ vẫn đông đủ như thế, vẫn to nhỏ mua sắm phối ghép, vẫn gọi nhiều trà hơn bất cứ thức uống gì khác, vẫn gương mặt như cau có của người thu ngân, vẫn là mình ngồi mấy tiếng đồng hồ, không muốn đi. Hôm qua có caithang, jack and cable, nguyenstyle, b52pig, meamnhacbvnt, peterpan, classA, donkixote...còn loving thì chạy đến ngó nghiêng rồi vội vã đi.
    Thành phố những ngày này như vội vã hơn. Mình có cảm giác như mọi người không còn nhiều thời gian cho những việc mơ hồ và to tát. Mở rộng, nhân sự, đất đai, giá cả, các dự án...tràn ngập trên các mặt báo và tràn trên những gương mặt lo lắng.
    Thành phố những ngày này như vội vã hơn, kể cả mưa nắng cũng dường như thế. Thi thoảng đây đó vẫn có vài giọt nước mưa lộp bộp dọa nạt. Mọi người đi lại vội vàng. Những đám bụi nhiều hơn trên đường cũng tung lên vội vàng, ngập ngừng rơi xuống.
    Thành phố những ngày này như vội vã hơn, và dường như mình cũng thế, mà để làm gì cơ chứ?
    .....
     
  18. yeuamnhacbvnt

    yeuamnhacbvnt Advanced Member

    Joined:
    5/11/06
    Messages:
    826
    Likes Received:
    14

    Hic, trưa hôm qua có Bác ở đó mà em đâu có biết? em vội về đi làm nên đành về trước, tiếc thật.
    chiều hôm qua ngồi ở nhà Bác phuongdnat định chôm của Bác mấy cục gạch nhưng lại thôi :D
    Bác viết hay thật.
     
  19. tai_trau

    tai_trau Moderator

    Joined:
    11/4/06
    Messages:
    15.536
    Likes Received:
    5.001
    Location:
    Hà Nội
    Em mặc áp phông trắng ngồi ngay cạnh bác đó.
    Bác kô để ý lúc bác ..đếm loạt xoạt mắt em nó sáng rực lên đó.
     
  20. regular

    regular Advanced Member

    Joined:
    6/6/07
    Messages:
    7.375
    Likes Received:
    22
    Location:
    Non-Groups
    Bác đã ra tới HN rồi à? Vậy khi nào Rồng bay tới HCM bác? :D :D
     
  21. tai_trau

    tai_trau Moderator

    Joined:
    11/4/06
    Messages:
    15.536
    Likes Received:
    5.001
    Location:
    Hà Nội
    Bác ơi Còn đang tìm xem nó đang nằm ở nhà Tôm Hùm nào.
    Hix, sẽ gởi sớm. Nhớ dai kinh!!!
     
  22. regular

    regular Advanced Member

    Joined:
    6/6/07
    Messages:
    7.375
    Likes Received:
    22
    Location:
    Non-Groups
    Nhà Hải Crystal :)
     
  23. yeuamnhacbvnt

    yeuamnhacbvnt Advanced Member

    Joined:
    5/11/06
    Messages:
    826
    Likes Received:
    14
    Hic, em đếm loạt xoạt mà lòng em đau nhói Bác ạ. Em suy nghĩ mấy đêm mới dám để em nó ra đi :(
     
  24. TannoyGold

    TannoyGold Advanced Member

    Joined:
    15/8/07
    Messages:
    763
    Likes Received:
    194
    Hôm nay buồn tình, ngồi nhà đọc 1 lèo 24 trang của "Hà Nội tản mạn ký" thấy lòng cũng xao xuyến bâng khuâng.côngn nhận các bác có tâm hồn quá...nào là dấu xưa xe ngựa,cảnh cũ người xưa, 1 thời để yêu và 1 thời để nhớ...nào là vẻ đẹp con người, vẻ đẹp tính cách, trăn trở bâng khuâng khi Hn mở rộng...vv và vv. Với tinh thần Hà nội ko chỉ của riêng các bác Hà nội, mà Hà Nội là thủ đô,là trái tim, là tình yêu của mọi người VN, lấy cảm hứng từ bữa đánh chén với chú StereoPhe nên em cũng mạo muội góp 1 chút như để nhớ về miên Bắc quê hương (mà cái chút này em nghĩ khá nhiều bác mê).Thân tặng các bác đọc chơi, đặc biệt tặnng chú Phê, bác Chích, bác Caithang, taitrau...

    Tùy Bút Thịt chó- Nguyễn Tuân

    'Nước ta còn, thịt chó còn' mà văn hóa ẩm thực của ta mai sau hay, dở là ở điểm có biết duy trì thịt chó hay không vậy.
    Đã định không nói, nhưng không nói không chịu được. Ờ mà nếu ca tụng thịt cầy mà mang tiếng là thiếu văn minh thì mình cũng đành chịu cái tiếng thiếu văn minh vậy, chớ nói đến miếng ngon Hà Nội mà không nói đến thịt cầy, thì quả là thấy thiếu thốn rất nhiều. Chỉ thiếu có một người, vũ trụ bao la hiu quạnh... huống chi lại thiếu thịt cầy thì còn vui sống làm sao?
    Thực vậy, có ai một buổi chiều lất phất mưa xanh, trời căm căm rét, mà ngả một con cầy ra đánh chén với đôi ba bạn cố tri mới có thể cảm thấy rằng không phải đời lúc nào cũng không đáng để cho người ta sống. Rõ ràng là mình đương buồn muốn chết, người ủ rũ ra, mà 'làm một bữa vào, chỉ giây lát là 'nó sướng tỉnh cả người ra, không chịu được'. Tôi có thể cam đoan với các anh: Một người thất tình, muốn đi tự tử, nếu người ấy biết thưởng thức món thịt cầy, mà các anh lại mời y dùng chơi chút đỉnh rồi muốn đi chết đâu hãy chết, tôi có thể tin rằng mươi bận thì chín bận ăn xong anh ta sẽ đổi ý định ngay. Là vì đời có thịt cầy, thỉnh thoảng ăn chơi một bữa ta thấy nó cũng bõ để cho ta sống, mặc dù có nhiều lúc cái kiếp con người còn khổ hơn cả cái kiếp con chó vài ba bực. Lo cho con học, vợ hỏi tiền làm giỗ; phắc tuya đèn chưa trả; nhân tình dọa bỏ đi; cuối tháng, lại phải đến chủ nhà hỏi xem hắn có bằng lòng cho thuê nữa hay không... bao nhiêu nỗi lo âu khốn nạn nó làm cho lòng người ta day dứt ! Những lúc đó, ăn vàng vào miệng cũng không ngon. Ăn vàng vào miệng không ngon, nhưng ăn một miếng chả chó, ta lại muốn ăn hai để chờ món tái đem lên, ta vừa nhắm nhót vừa suy nghĩ trong khi đợi món dựa mận, chết chết ! Sao nó ngầy ngậy, béo béo, ngòn ngọt mà lại có thể thơm đến thế!
    Ta tự bảo: 'Ờ mà, sống ở đời bất quá nhiều lắm cũng chỉ đến sáu, bảy chục năm là cùng'. Mà trong sáu, bảy chục năm đó, ngày vui quá ít, lo âu, sầu não lại nhiều, thế thì tội gì lại chuốc phiền khổ vào người cho mệt! Ngả con cầy ra đánh chén ! 'Sống ở trên đời, ăn miếng dồi chó, chết xuống âm phủ biết có hay không?'. Thôi thì được ngày nào hãy cứ biết chiều ông thần khẩu ngày ấy đã, sau ra sao sẽ liệu, ấy thế mà chưa biết chừng ăn một bữa cầy vào, cái vận mình nó lại chuyển hung thành cát, chuyển đen thành đỏ thì lại càng hay, chớ có sao đâu?
    Thật vậy, thịt cầy ở nước ta không phải là một món ăn như thịt dê, thịt lợn, nhưng nó lại còn là một niềm tin tưởng trong dân gian nữa. Vận đương xúi quẩy, ăn một bữa thịt chó vào, người ta rất có hy vọng giải đen. Đánh bạc thua liền ba đêm, này ! Ăn một bữa thịt chó, có người gở lại hết cả tiền thua, mà lại còn được thêm là khác. Thử hỏi trong tất cả các món ăn trên thế giới có món ăn nào khả dĩ lại di chuyển được vận hạn của con người đến thế hay không? Nhưng dẫu sao, chuyện di chuyển vận hạn cũng là chuyện của tương lai huyền bí. Nói ngay đến chuyện thiết thực ở trước mắt mà chơi.
    Một chiều mưa phiêu phiêu ở chốn đồng ruộng căm căm gió rét, không đi chơi đâu được, mà trãi một cái chiếu lên thềm gạch ngô, đưa cay vài chén tửu, trước mặt có một mâm thịt chó làm đủ các món: chả, tái, ca ry, dựa mận, chạo, nem... riêng cứ trông thôi, ta cũng đã thấy lòng phiêu phiêu như mở hội rồi. Thịt luộc đỏ tươi, bì vàng màu da đồng, đặt bên cạnh đĩa rau húng chó; vài dĩa riềng thái mỏng tanh; chả nướng béo ngậy, màu cánh gián; đĩa bún trắng bong nằm cạnh những bát hầm dựa mận màu hoa sim; những liễn xào nấu với chuối 'chưa ra buồng' thái con bài; những đĩa dồi tươi hơn hớn, miếng thì trắng, miếng thì hồng, miếng thì tím lợt, đôi chỗ lại điểm những nhát hành xanh màu ngọc thạch... tất cả tiết ra một mùi thơm làn lạt như mùi hoa đồng thảo lại ngồn ngộn như mùi thịt gái tơ... xin hỏi có ai mà chịu được, không thưởng thức một hai miếng làm duyên?
    Người chưa ăn bao giờ ăn thử một miếng lại muốn ăn hai, còn người đã biết ăn rồi thì phải nói rằng trông thấy thịt chó mà không được ăn thì buồn bã ủ ê, nếu không muốn nói là bủn rủn chân tay, bắt chán đời muốn chết. Thôi, hãy xếp mọi thứ ưu phiền lại, cầm đũa 'làm' mấy miếng đi, người anh em ! Xin mời ! Rượu này là thứ rượu sen cất ở Tây Hồ nhưng không xóc, uống vào một tợp mà như uống cả một làn sen ngào ngạt của Hồ Tây ngạt ngào vào bụng. Nhắm một miếng dồi, lại đưa cay một tợp rượu, rồi khẽ lấy hai ngón tay nhón một ngọn rau húng điểm vào một vị hăng hăng, man mát cho tất cả cái bùi, cái béo, cái cay, cái mát, cái hăng quyện lấy nhau, anh sẽ nói với tôi cảm tưởng của anh ra thế nào...
    Quả vậy, nếu sau này, người ta chết xuống âm phủ mà không có dồi chó để ăn thì âu cũng là một mối hận thiên thu mà ta cần phải đề phòng ngay tự bây giờ. óc chó có tiếng là ngon, nhưng có ý vị, càng ăn càng thấy ngon thì chính là dồi chó. Sao mà lại có những người có óc vĩ đại lại đi nghĩ ra được cách làm một cái thứ dồi ngon lạ ngon lùng đến thế, một tổ hợp tiết tấu đến như thế, hở Trời? Gắp một miếng chấm muối chanh, rối đưa cay một hơi rượu, ta thấy tất cả tiết, sụn, lá thơm và đậu xanh ở trong miếng dồi nâng đỡ nhau, đoàn kết nhau thành một khối bất khả chia lìa, không những thấy ngon lành cho khẩu cái mà thôi, nhưng lại còn làm cho ta mát gan nở ruột vì cái đẹp tinh thần do sự nhất trí tạo thành.
    Ai cũng đã ăn dồi lợn, và ai cũng ăn dồi của người Tây mà ta thường gọi một cách nôm na là 'sốt sích'. Bằng thế nào được dồi chó, phải không ông? Dồi chó làm khéo thì cái ruột phải ken kỹ cho mỏng như tờ giấy, đến lúc ăn vào nó cứ giòn tan, không mềm lừ những tiết như dồi lợn, mà cũng không bã như rơmi kiểu dồi Tây; nhưng nó nhuyễn lừ đi, nhai kỹ lại hơi sừng sựt, bùi béo nhưng không ngấy, ngan ngát nhưng không nồng mùi tỏi. Nhưng muốn thưởng thức một món cầy cho thật nổi vị, ai cũng sẽ phải công nhận với tôi không có gì 'điển hình' hơn món chả.
    Có một hôm trời lạnh bàng bạc màu chì, đứng tựa vào một hàng rào dâm bụt xanh, hoa đỏ, ta gọi một hàng thịt cho gánh đi qua mua một đĩa chả vào trong nhà nhắm rượu, cái ngon cũng đã 'lẫm liệt' lắm rồi. Vậy mà nói cho thực, cái ngon đó chưa thấm với cái ngon của một món chả do một người hiền nội trợ khéo chiều chồng đã làm ra, nó tinh khiết mà lại đủ vị hơn nhiều, ăn vào đến môi, trôi liền đến cổ, ôi, thơm phải nói là... điếc mũi ! Là bởi vì các tiệm thịt chó, cũng như những hàng thịt cho gánh rong, không thể nào làm các món thực công phu, thực đúng kiểu, theo như ý chúng ta mong đợi. Muốn làm một món chả chó thật đúng với ý thích, người ta phải mất công phu nhiều hơn thế. Có thể bảo rằng ta phải tốn công phu y như thể nuôi chim yến đẻ. Trước hết, không phải là cứ có tiền ra chợ mua bất cứ con chó nào về thịt rồi làm thành món ăn mà ăn được cả đâu.
    Riêng một việc lựa con chó 'dùng' được cũng là cả một sự tìm tòi, học tập công phu rồi. 'Chó già, gà non', câu nói cửa miệng của người ta là thế: ăn thịt gà tìm gà non mà làm thịt, chó phải là thứ chó già mới thú. Nhưng thực ra, theo những người giàu kinh nghiệm, thịt chó già thường nhạt nhẽo, mà ăn hơi bã. Muốn cho thực ngon, phải là cái thứ chó không già mà cũng không non - cái thứ chó 'chanh cốm' trung bình từ hai năm tới hai năm rưỡi, cái thứ chó mà nếu các bà cho phép, ta có thể ví với các thiếu nữ dậy thì 'xanh lên ngọn tóc, nhựa căng vú đào. Song le, đừng tưởng chọn như thế mà đã đủ. Tuổi tác của con chó mới là một điểm mà ta cần lưu ý. Còn phải lưu ý nữa là bộ lông con chó, chớ không phải là cứ là chó thì 'hầm bà là' cả một lứa đâu.
    Theo các chuyên viên ăn thịt chó, sắc lông ảnh hưởng tới mùi vị của thịt rất nhiều. Cái giống chó 'bẹcgiế, 'pêkinoá, cái giống chó 'bátsế cũng như giống 'phốc', nói tóm lại tất cả các giống chó tây phương, cấm có ăn thịt được. Thịt cứ dai như chão rách, mà hôi quá, ăn không ra cái 'thớ' gì. Chó ăn, phải chính cống là giống chó ta, không được lai căng một tí một li ông cụ. Người Tàu thường cho rằng những người hen suyễn hoặc suy chân thận mà ăn thịt mèo đen, không có một cái lông trắng nào, thì bổ ngang uống rượu ngâm bách nhật hươu bao tử. Giống chó thì không thế. Cái anh chó mực không được trọng dụng như mèo đen.
    Những người sành ăn thịt chó cho rằng nhất bạch, nhị vàng, tam khoang, tứ đốm, ngoại trừ ra đều 'không trúng cách' cả - tuy vẫn biết rằng cứ ăn thịt chó, mà lại thịt chó ta, thì đã ngon chết đi rồi... Ấy đấy, trong bốn thứ chó bạch, vàng, khoang, đốm đó mà ta vớ được một anh giết thịt, nhất thiết ta không thể làm cẩu thả. Trái lại, phải cẩn thận từng li từng tí, mà có khi càng cẩn thận bao nhiêu thì lúc ngả ra đánh chén lại càng thấy thú vị bấy nhiêu.
    Bởi thế, tôi đã từng thấy có những người thui chó tử công phu y như thể một nghệ sĩ đem hết tâm cơ ra để tạo nên một đứa con tinh thần lưu lại cho hậu thế. Con chó giết rồi, rửa ráy sạch cứ như ly như lau, treo lên cho khô hết nước rồi mới thui. Thui bằng rơm. Thui cả con. Thui xong, đem ra mổ, cắt đầu, cắt chân để riêng ra, duy chỉ lấy bộ lòng, làm thực kỹ, gia giãm đậu xanh, hành tỏi thực thơm cho vào đấy, rồi lấy những cành lá ổi bọc thực kín con chó lại, bọc cho dày, ngoài lại phủ một lần lá chuối, dàn hậu mói lấy bùn quánh đắp ra phía ngoài cùng.
    Đoạn bắc kiềng lên, đặt chó vào, chung quanh chất củi cho những đầu củi chụm vào với nhau ở phía trên, kiểu những cái 'tăng' hướng đạo, rồi đốt, đốt cho cháy hết củi. Củi tàn, còn than cũng đừng bắc ra vội, cứ để âm ỉ thế, cho đến khi than tàn hẳn. Nói thì dể, nhưng làm trọn công việc đó cũng mất mấytiếng đồng hồ. Những nghe mà sốt ruột. Nhưng thứ tưởng tượng lúc gỡ bùn, giở lá chuối và lá ổi ra mà thấy con chó béo ngậy, cái da cái thịt óng a óng ánh, cách gì mà lại không bắt thèm nhểu nước miếng ra, đòi ăn cho kỳ chết thì thôi. Nhưng mà ăn ngay thì còn ra cái quái gì. Phí cả thịt đi: muốn nên miếng chả, còn là lắm chuyện. Riềng già giã cho thật kỹ, đấu với mẻ, gia thêm vào đủ mắm tôm, để đấy cho ba thứ cấu kết với nhau thành một khối chặt chẽ, rồi mới bóp vào với những miếng thịt thái không to không nhỏ, cứ độ vào một đốt ngón tay cái là vừa. Đừng lấy ra ngay. Hãy ướp tất cả chừng vài tiếng đồng hồ rồi hãy lấy ra xếp vào một cái cặp chả, đặt lên trên than hồng mà nướng. Này, nướng chả chó, kỵ nhất cái thứ than tây đấy hé.
    Nướng bằng củi cũng không được. Phải nướng bằng than tàu, quạt liền tay cho đỏ, mỡ có rỏ xuống than đừng tiếc. Mỡ đó vào lửa, bốc lên thành khói, khói đó quyện lấy chả, tạo ra một mùi vị đặc biệt không tiền khoáng hậu, thơm phưng phức nhưng không khô, thanh thoát cao sang mà vẫn gần nhân loại. Một người đau bịnh nặng, nằm ở bên cửa sổ nhìn ra giàn hoa thiên lý, chợt ngửi thấy mùi thịt bò xào hành tây, có thể ngấy mà lợm giọng; một người có chứng nhức đầu tự nhiên thấy bay đến trước mũi mùi chả lợn nướng có thế thấy khó chịu vì mùi tuy thơm nhưng có ý hơi nóng; nhưng ngửi đến mùi chả cầy ngát trong gió hiu hiu, ta có thể chắc chắn là người khó tính đến mấy đi nữa cũng phải thấy như cởi gan, cởi ruột. Gắp một miếng thịt chó đó, đừng ăn vội, hỡi người háu ăn ơi ! Cứ từ từ, chầm chậm để làm khổ ông thần khẩu đã ! Anh đưa miếng chả lên trước mắt mà xem: miếng thịt cứ săn lại như thịt một người lực sĩ, mà bóng nhễ bóng nhại một cách mới lành mạnh làm sao ! Nó thơm quá đi mất thôi, anh ạ. Thơm quá chừng là thơm, thơm không phải chỉ làm khổ riêng khứu giác của những người ở trong nhà mà thôi đâu, còn làm khổ tất cả láng giềng, hàng xóm. ở cạnh những người ăn ngon như thế, mình lâu lâu mà không được 'thưởng thức', cũng có khi phải phát bực lên mà 'ai oán' cho cái kiếp người không được mấy khi xứng ý.
    Chả chó cũng như thịt luộc, ăn cho thật hợp giọng không nên chấm nước mắm, mà chấm với muối chanh. Ai thích cay, ăn vài miếng lại cầm cái cuống xanh của một trái ớt đỏ, cắn một chút, một chút thôi, rồi vừa ăn vừa suy nghĩ thì mình dù lãnh đạm với cuộc đời đến bực nào cũng phải thương hại cho những ai không biết thưởng thức mùi thịt chó ! Tài thế, sao mà cứ cái thịt ấy làm món gì ăn cũng cứ ngon ơ? Có thể anh không thích tái chó, đuểnh đoảng với món nem chạo, thấy món cary chó cũng ngon nhưng không thú vì nó không được thuần túy Việt Nam; nhưng đến cái món dựa mận thì nhất định cả trăm người ăn thịt chó đều phải công nhận đó là một món ăn bất hủ! Chẳng biết ông tổ nào nhà mình, trong một phút xuất thần, lại nghĩ ra một món kỳ tuyệt đến như thế được? Tôi dám nói quyết với các anh rằng có nhiều lúc ngồi thưởng thức cái món đó, tôi đã từng ví với bản nhạc 'Le Danube Bleus' của Johan Strauss. Nó dìu dặt khoan thai, cuồn cuộn một cách êm dịu, có đôi khi lại như nhảy nhót lên trong ánh sáng. ấy đấy, cái món dựa mận vào trong miệng nó cũng từa tựa như thế đấy.
    Thoạt mới dùng, ta thấy nó dìu dịu, hiền hiền, nhưng điểm mấy lá húng chó vào rồi đưa đi mấy lá bún trắng tinh, chấm với cái thứ nước quánh đặc một màu đào mận, ta thấy nhạc điệu khác hẳn đi, khác nhưng từ từ, chậm chậm, theo thứ tự từng gam một, chớ không lỡ điệu, không đột ngột. Khẩu cái ta như nhảy múa tưng bừng, có lắm lúc tưởng chừng như có cái gì sắp 'hỏng kiểu, làm cho ta hơi sợ; nhưng tài tình là chính lúc ta sợ như thế thì sự ngang trở uyển chuyển vuợt qua một cách thần điệu và tạo nên một nét nhạc mới thần tình đến lạ lùng.
    Song đừng tưởng rằng muốn hưởng một 'nhạc điệu như thế vào trong lòng mình là một công việc dễ dàng đâu. Thực vậy, món dựa mận muốn ăn cho ra ăn, cần phải làm công phu rất mực, có khi còn công phu hơn cả món chả là khác nữa. Thịt chó thơm mà ngọt, thui vàng ngầy ngậy lên rồi, đem ra nấu dựa mận mà không quánh, đưa bát đựng dựa mận lên ngang mặt, nheo một con mắt lại mà không thấy nổi lên những rằn ri của bảy sắc cầu vồng, thế là chưa biết nấu.
    Muốn có một bát dựa mận thật là gia dụng, ta cần phải chú ý tới ba thứ nòng cốt là mắm tôm, riềng và mẻ. Mắm tôm phải là thứ mắm tôm 'tiến', lọc cho sạch; riềng giã thật kỹ, cần nhiều, kém thì không dậy mùi; mẻ cũng phải lọc đi lọc lại. Ba thứ đó trộn với nhau thực đều, gia thêm hành muối vừa độ, ướp với thịt chó sống, sau khi đã bóp kỹ rồi. Tất cả để đó, chừng một tiếng đồng hồ, chớ có đụng vào, rồi hãy lấy ra ninh. Chó già ninh kỹ, chó non đun vừa tới. Nhưng dù là chó già hay chó non cũng vậy, điều phải nhớ là không bao giờ nên gia nước - dù là nước xuýt - riêng cái tiết chó đánh vào cũng đủ làm cho nổi vị lên rồi.

    Nói đến tiết chó, ta cũng nên biết một chút về cách mổ chó thế nào cho lông tơ của chó không rụng vào trong bát tiết. Thường thường, người ta cắt tiết chó như cắt tiết lợn. Song, những người cầu kỳ muốn tận hưởng một bữa thịt chó thật 'ra trò' không chịu làm như thế, nhưng lại vẽ ra thêm một 'mốt' xét ra cũng vô hại trong nghệ thuật 'đả cẩu ở nước ta; họ tìm đúng cái mạch máu lớn ở nơi giữa cổ con cầy mà cắt; máu ra, họ cho một ống tre con vào mạch máu đó và truyền tiết vào trong một cái liễn lau rửa kỹ càng. Sự thực, tiết đó không đặc biệt gì hơn thứ tiết cắt thường, nhưng được một điều là không có lông tơ chó lẫn vào. Vả chăng, ai lại còn không biết rằng đối với các ông ẩm thực rỗi rãi thì giờ quá, làm một món ăn càng cầu kỳ, tỉ mỉ bao nhiêu thì họ vẫn thường tưởng tượng càng ngon miệng bấy nhiêu.
    Trí tưởng tượng của người ta ẻo ọe y như người đàn bà trẻ đẹp: chiều thì thích, mà quên đi một chút thì 'mặt lưng mày vực' ngay ... Chính cũng vì lẽ đó, có nhiều ông ở nhà quê làm dựa mận ngon chết đi được rồi, mà vẫn không chịu ăn ngay, lại còn cầu kỳ muốn cho nó phải 'đông' mới thú. Mà ở nhà quê, thường thường không có tủ ướp lạnh thì mới biết làm sao đây? Đừng lo. Người sành ăn uống cầu kỳ cũng như người ghiền a phiến vậy. Dựa mận mà xong đâu đó cả rồi, không đụng tới mà cho vào trong một cái hũ, bịt kín lại, lấy dây thép quấn chặt rồi trát bùn ở ngoài, lẳng xuống đáy ao một ngày một đêm mới vớt lên.
    Chao ôi, có cầu kỳ một chút kể cũng bõ cái công vất vả ! Ăn miếng dựa mận đông đó, nó tỉnh người ra như con sáo sậu, ông Ba ạ. Lạ miệng, bùi, ngầy ngậy, thơm thơm... Quái lạ đến thế là cùng ! Thịt chó chất nóng, 'sốt' thì lạnh, hai cái mâu thuẫn đó, ngồi mà nghĩ tưởng chừng như không thể nào dung hòa được với nhau; ấy thế mà ngờ đâu nó lại y như thể là đại số học vậy; hai cái 'trừ' cộng với nhau thành ra 'cộng', lựa là cứ phải một âm và một dương. Có người đã nói thức ăn ngon mà chỗ ăn không ngon, không ngon; chỗ ăn ngon mà không khí không ngon; không ngon; không khí ngon mà không có bè bạn ăn ngon cũng không ngon. Câu đó đúng. Nhưng tôi muốn thêm vào 'Tất cả đều ngon, nhưng ăn ngon mà không đúng thời tiết cũng không ngon nốt'. Lắm lúc ngồi nhắm nháp một chén rượu tăm cất ở Tây Hồ, thưởng thức một mình một đĩa tái chấm muối tiêu, chanh, ớt, tôi vẫn thường nghĩ hình như trời sinh ra thịt chó là để ăn riêng ở Bắc Việt, chứ không phải ở bất cứ đâu đâu.
     
  25. dungext

    dungext Advanced Member

    Joined:
    2/7/06
    Messages:
    2.068
    Likes Received:
    3
    :p Thía này thì ai mà chịu được cơ chứ :oops:
     

Share This Page

Loading...