(Lavande) TGVH Nữ "đại ca" và những chuyện ngoài hồ sơ Dung "hà" tên thật là Vũ Thị Hoàng Dung, SN 1965 tại đường Trạng Trình, phường Phan Bội Châu, quận Hồng Bàng, TP Hải Phòng, là con út trong một gia đình có ba cô con gái. Tính Dung trầm lặng, lạnh lùng và thích gì thì làm bằng được, thế nên ngay ở tuổi "bẻ gãy sừng trâu" thì Dung "hà" đã có tên tuổi ở Hải Phòng. Mối tình đầu của Dung "hà" là Hùng "chim chích" ở chợ Sắt. Gọi là Hùng "chim chích" vì trên người hắn có rất nhiều hình xăm hoa mỹ. Hùng "chim chích" ra tù vào khám như cơm bữa. Khi dính vào ma túy, bản lĩnh Hùng "chim chích" trở nên thấp hèn, quay quắt anh em để lấy tiền hút chích. Hình ảnh Hùng mờ dần trong tâm trí Dung "hà", kẻ nuôi hy vọng làm trùm giang hồ đất cảng… Sau khi rời bỏ Hùng "chim chích", Dung "hà" chạy theo tình yêu với Hùng "cốm", một đại ca có hình thức như một tài tử điện ảnh. Cặp đôi này hoạt động rất ăn ý và nhanh chóng đẩy những đại ca của các băng nhóm khác xuống vị trí đàn em. Một lần xuống tay làm chết người, Hùng "cốm" phải lãnh án tử hình. Quyết tâm cứu người tình, Dung "hà" lên kế hoạch cướp tù, nhưng bất thành. Theo một "đại ca" kể lại, kế hoạch của Dung "hà" được tính toán kỹ trong cả tháng trời. Bọn chúng định tuồn một quả lựu đạn giấu trong gói quà tiếp tế để gửi vào trại giam cho Hùng "cốm". Lựa thời điểm, Hùng "cốm" sẽ dùng lựu đạn cướp khóa, khống chế quản giáo, tháo thân. Hàng chục xe máy, công nông, xe thồ... sẽ có nhiệm vụ cản đường tại những trục chính đã được tính rằng xe CA có thể rượt đuổi. Hùng "cốm" chạy ra bờ biển. Xuồng nhỏ, xuồng lớn phục sẵn tại các điểm hẹn sẽ đưa kẻ đào tẩu đến phao số không và đi Hong Kong... Dù không cứu được người tình nhưng Dung "hà" đã khiến tất cả những tên côn đồ đất cảng, phải cúi đầu bởi không chỉ vì lá gan, mưu sâu mà cả vì là liệt nữ hành hiệp "trọng nghĩa" hơn bất kỳ một đại ca nào. Dung "hà" luôn tỏ ra độ lượng, thưởng phạt phân minh nên giới giang hồ khá nể phục. Dung "hà" luôn tránh va chạm với dân thường bằng bạo lực. Đối với khu xóm, ai hoạn nạn ốm đau, thai sản đều được Dung "hà" thăm hỏi, quà cáp. Ngày lễ tết hay đi du lịch, chùa đền về, thị thường chia lộc, chia vui với bà con khu phố. Không nuôi gái bán dâm, không ma túy, không đòi nợ thuê, không buôn lậu mà Dung "hà" chỉ tập trung "thâm canh" bằng cờ bạc và "làm luật" ở một vài khu chợ, bến bãi. Lựa chọn những ngạch làm ăn này vừa nhẹ nhàng, vừa ít va chạm, lại thu nhập cao nên thị mở nhiều sòng bạc ở nhiều địa chỉ khác nhau. Tuy nhiên, sới bạc tại nhà vẫn là qui mô nhất với đại gia đình tham gia. Sau khi triệt phá hàng loạt băng nhóm tội phạm có tổ chức, năm 1995, CA Hải Phòng bắt Dung "hà" về tội tổ chức đánh bạc và lãnh án bảy năm tù giam. Tháng 9-1998, sau khi được ân xá về địa phương, Dung "hà" tập hợp, cầm đầu một băng nhóm tội phạm gồm các tên đàn em nổi tiếng như Hải "hấp", Quân "béo", Minh "sứt"… chuyên tổ chức các hoạt động cờ bạc, bảo kê tại Hải Phòng và một số địa phương khác. Tháng 10-1998, Dung "hà" di cư vào TP HCM "làm ăn" và được ông trùm Năm Cam nâng đỡ, cho mở sòng bạc tại 17 Bùi Thị Xuân, quận 1. Dung cũng có quan hệ với một giang hồ đất Bắc vào Nam là Nguyễn Tuấn Hải, thường gọi là Hải "bánh". Trong băng nhóm của Hải "bánh" có một số kẻ tâm phúc là Hưng "phi nhon", Trường "xoăn", Long "tây"… Nhóm Hải "bánh" được Năm Cam giao bảo kê vũ trường Phi Thuyền và nhận "lương" mỗi tháng 10 triệu đồng. Ngoài ra, Hải còn được Năm Cam cho tiền mở tiệm cắt tóc thanh nữ Vân’S tại phường Bến Thành, quận 1 để che giấu hoạt động bảo kê. Tuy được Năm Cam giúp đỡ nhiều nhưng để bành trướng thế lực đám giang hồ từ Hải Phòng vào, Dung "hà" đã coi Năm Cam chẳng ra gì, liên tục yêu sách, quậy phá việc "làm ăn" của băng nhóm do Năm Cam chỉ huy, trong đó có Hải "bánh". Hết sức bực tức, căm phẫn trước hành động thách thức của Dung "hà", Năm Cam bật đèn xanh cho Hải "bánh" diệt Dung "hà"… Đêm 29-9-2000, Dung "hà" cho đàn em quậy vũ trường Phi Thuyền bằng mắm tôm, chuột chết và phân người. Hải "bánh" điện thoại cho Nguyễn Thế Phát, Nguyễn Việt Hưng và Nguyễn Xuân Trường đến bàn chuyện trả thù. Ngày sau đó, Hải "bánh" mang theo hai khẩu súng ngắn cùng Hưng và Trường đi tìm Dung "hà". Tuy nhiên, đêm hôm ấy, chúng không gặp được Dung "hà". Khoảng 0h25 ngày 2-10-2000, một tiếng súng khô khốc, lạnh lùng vang lên trong đêm vắng trước quán karaoke ở số 17 Bùi Thị Xuân, quận 1 và một phụ nữ ngã gục xuống bởi viên đạn xuyên đầu được bắn ra từ khẩu súng của Hưng "phi nhon". Nạn nhân là Vũ Thị Hoàng Dung tức Dung "hà". Lúc bị bắn, Dung "hà" đang ngồi chơi với mấy người phụ nữ khác. Cùng Dung "hà" Nam tiến có rất nhiều đàn em, nhưng có một kẻ nổi danh trong giang hồ và được xem như phó tướng của thị là Minh "sứt". Ngang dọc một thời nhưng số phận nhân vật này cũng không khá hơn bà trùm là mấy… Bố già đất cảng Minh "Sứt" tên thật là Ngô Đức Minh, SN 1956, trú tại phố Đinh Tiên Hoàng, TP Hải Phòng. Sau khi tốt nghiệp cấp III, Minh "sứt" được đi học lớp sơ cấp CA tại Hải Phòng. Khi ra trường, Minh được điều động về phục vụ đội bóng CA Hải Phòng rồi chuyển qua Cảnh sát bảo vệ và cuối cùng về CA quận Lê Chân. Nếu xuôi chèo, mát mái, chắc giờ này Minh "sứt" cũng sắp nghỉ hưu. Một giang hồ đất cảng kể lại, khi đã có số má trong giới giang hồ Hải Phòng, mỗi lần nhậu hắn thường cao giọng: "Nếu còn trong ngành, ít ra tao cũng leo đến chức trưởng phòng hình sự TP"(?!) Vì chỉ thích lêu lổng ăn chơi, không tuân theo kỷ luật của đơn vị nên Minh "sứt" bị tước quân tịch, loại ra khỏi lực lượng CA. Đầu năm 1981, Minh ‘sứt" được nhận vào làm việc tại Cty Vận tải biển Hải Phòng. Nhưng đến cuối năm 1981, khi đang là công nhân bảo vệ Xí nghiệp vận tải tàu biển, Minh bị cơ quan CA ra Quyết định khởi tố bị can với tội danh "Cướp tài sản riêng của công dân" và bị giam đến tháng 1-1984 mới được tha. Từ đây, Minh tiến sâu vào con đường đánh hàng lậu và heroin từ nước ngoài về Việt Nam tiêu thụ. Cũng từ đó, sự cạnh tranh giữa y với trùm buôn lậu đất cảng L. "đen" gia tăng. Xung đột giữa hai ông trùm đã có lúc phải giải quyết bằng… máu, và Minh thường về… nhì. Chính điều đó đã khiến Minh "sứt" tìm đến với Dung "hà". Vì hơn tuổi và nổi tiếng lọc lõi nên Minh được ngôi Hậu của xã hội đen Hải Phòng coi như "anh giai". Khi đó, Dung "hà" đang nổi như cồn, dưới trướng có hàng chục tay côn đồ,… Sự bắt tay của trùm buôn lậu với trùm giang hồ đã tạo ra nhiều phi vụ thanh toán làm rung chuyển TP Hoa phượng đỏ… Không chỉ hợp tác với Dung "hà", Minh "sứt" còn bắt tay với Hạnh "sự" thâu tóm việc mua sắt vụn ở các tỉnh miền Bắc để xuất khẩu. Năm 1987, Minh đánh một quả lớn hàng điện tử và bị L. "đen" tố cáo với cơ quan chức năng, Minh bị bắt giam và sau đó bị đi tù hai năm về tội Buôn lậu hàng hóa, tiền tệ qua biên giới. Khi ra tù, Minh "sứt" bắt tay với Phương "trộm trâu", một Việt kiều Nhật, tổ chức một đường dây buôn lậu ma túy lớn, có lúc đường dây này vận chuyển cả tấn cần sa và hàng ngàn bánh heroin từ Lào, Campuchia về Việt Nam, sau đó chuyển sang Nhật, Mỹ, Australia, Hà Lan để tiêu thụ. Trung bình mỗi bánh heroin bán tại Nhật, bọn chúng kiếm lời 8.000-10.000 USD. Trong số các đầu mối cung cấp hàng cho Phương "trộm trâu" và Minh "sứt" có cả nữ quái Dung "hà" và chị ruột của Hà là Vũ Hoàng Oanh. Một nhân vật cộm cán khác cũng tham gia cung cấp "hàng" cho đường dây này là Vũ Xuân Trường. Năm 1991, Minh "sứt" vào Qui Nhơn lập nghiệp. Tại đây Minh móc nối với một trùm giang hồ địa phương để bảo kê cho y đánh hàng trắng. Đang lên như diều gặp gió nhưng chỉ vì ham gái mà Minh "sứt" đã phạm vào điều kiêng kỵ là không "con thầy, vợ bạn…". Minh cặp bồ với một ả tên là Ng. vợ của một bạn hàng. Sau đó cặp "mèo mả gà đồng" này đã lập mưu, báo CA bắt chồng Ng. đi tù vì tội buôn hàng lậu để tiện bề sống với nhau. Chính điều này đã phần nào làm Minh "sứt" bị mất điểm trong con mắt của Dung "hà" và giới giang hồ đất cảng. Ai đẩy Dung "hà" vào cửa tử? Hàng chục năm lăn lộn trong giới giang hồ và buôn bán cái chết trắng nhưng vì có thói ăn chơi, cờ bạc theo kiểu "nghìn vàng đổi lấy trận cười như không" nên của nả của Minh "sứt" cũng có chẳng đáng là bao. Hơn nữa, từ khi về Sài Gòn lập Cty và ở hẳn với Ng. Minh trở nên sợ chết và muốn chuyển hướng sang kinh doanh và bảo kê nhà hàng, khách sạn, quán bar… giống như ông trùm Năm Cam. Tuy nhiên, khi đó những chỗ ngon ăn ở Sài Gòn đã bị anh Năm cùng các đàn em như Sơn "bạch tạng", Hải "bánh" chiếm hết nên Minh "sứt" rất tức tối… Minh lên kế hoạch và bàn với Dung "hà" giảm buôn bán ma túy để chiếm lãnh địa bảo kê sòng bạc, khánh sạn, vũ trường rồi tiếm quyền Năm Cam trong giới giang hồ. Việc làm của Minh và Dung "hà" khiến đám giang hồ đất Bắc thù tận xương vì mất miếng ăn. Cũng vào thời điểm đó, Dung "hà" bị Năm Cam ruồng rẫy vì thói đành hanh và nóng giận thất thường của phụ nữ. Một đệ tử của Dung "hà" tiết lộ, sở dĩ Năm Cam nhạt với nữ quái đất cảng là vì bên cạnh đã có Sơn "bạch tạng", một kẻ đa mưu túc trí và cũng nổi tiếng máu lạnh trong giới dao búa ở Hà Nội. Đương nhiên, Sơn hơn hẳn cô em kết nghĩa của Năm Cam. Kết cục của Minh "sứt" Sau khi Dung "hà" bị Năm Cam sai đàn em sát hại, Minh "sứt" buộc phải nằm im để tránh một cuộc tắm máu vì hơn ai hết, hắn hiểu ai đã đẩy nữ quái này vào quan tài. Tuy nhiên, những ân oán từ thời buôn bán ma túy vẫn không buông tha cho Minh "sứt". Khi còn buôn bán ma túy ở Nghệ An, băng nhóm của Minh "sứt" có mâu thuẫn lớn với băng của Dũng "đui". Năm 1999, khi Dũng "Bắc Cạn", Dũng "đui" cùng Dũng "mode" mua thuốc phiện mang vào TP HCM tiêu thụ, Minh đã sai đàn em đi báo CA đến bắt. Mất hết tiền, "hàng" nhưng chạy được thoát thân, Dũng "đui" thù Minh thấu xương. Tháng 2-2001, CA tỉnh An Giang bắt Dũng "đui" về tội buôn bán ma túy. Sẵn oán thù từ trước, Dũng "đui" khai đã bán cho Minh hàng chục bánh heroin để… chết cùng chết. Ngày 16-6-2004, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP HCM tuyên phạt Ngô Đức Minh mức án tử hình. Sau đó, Minh "sứt" làm đơn xin tha tội chết và được Chủ tịch nước ký quyết định ân xá. Với mức án chung thân, Minh "sứt" có rất nhiều thời gian để suy ngẫm về những gì hắn đã gây ra. Một đệ tử của Minh "sứt" cho biết, điều khiến Minh day dứt nhất chính là việc gián tiếp đẩy Dung "hà" vão cõi chết… Sở dĩ Năm Cam phải kiêng dè Dung "hà" vì dưới trướng của thị có cả đống kẻ giết người không gớm tay. Hai cái tên khiến ngay cả những kẻ đâm thuê chém mướn chỉ nghe đã lạnh gáy, đó là Thành "chân" và Giới "trâu"... Đa mưu như Thành "chân" Thành "chân" tên thật là Ngô Chí Thành. Nếu giang hồ Hải Phòng nhắc đến Cu Nên với sự cay cú thì lại nhắc đến Thành "chân" với thái độ vừa nể, vừa sợ. Khi bước qua tuổi 20, Thành "chân" đã nổi tiếng với sự lạnh lùng, bản lĩnh và khôn ngoan. Một giang hồ đất cảng 25 tuổi cho biết: "Khi còn 15 tuổi, mỗi lần có va chạm, em đều tự nhận là cháu Thành "chân". Như có bùa mê, chỉ xưng một cái tên mà nhiều thằng đang vung dao lên lại phải hạ xuống rồi lủi mất". Tay anh chị này cũng thuật lại một câu chuyện về Thành "chân", thực hư thế nào không rõ nhưng với cách nói nể trọng từ miệng một kẻ có đến 3 tiền án về tội "Cố ý gây thương tích" thì xem ra cái tên Thành "chân" không phải là hư danh. Năm 26 tuổi, Thành "chân" chém một tên lưu manh chuyên móc túi ở khu vực chợ Sắt bị thương. Đại ca của tên lưu manh kia có quan hệ khá gần gũi với Cu Nên, Cu Lý nên thách Thành "chân" đến khu vực cầu Niệm để "chiến". Thành "chân" xách kiếm lên đường và nhất định không cho lũ đàn em đi theo. Đến gần khu vực cầu Niệm, hàng chục tên giang hồ lượn lờ không làm nét mặt Thành "chân" biến sắc. Một trận hỗn chiến đã diễn ra... Khi người Thành "chân" đầy máu và sắp khụy ngã thì đám đàn em kịp thời lao đến giải cứu. Từ đó, nhân vật này được đặt ngang hàng với Cu Nên, Lâm "già", Dũng "Bắc Kạn"... Sau khi nên giữ ngôi Hậu trong giới giang hồ đất cảng với các sòng bạc qui mô tại Kiến An, Trạng Trình... Dung "hà" được Thành "chân" quí nể bởi tính cách không ỷ mạnh hiếp yếu, không gây sự với người dân lương thiện. Thành "chân" trở thành hộ pháp của Dung "hà" và được thị nhận là anh giai. Giới giang hồ Hải Phòng cho rằng, nếu gặp thời, Thành "chân" không thua Thắng "tài dậu" (đàn anh của Sơn "bạch tạng"). Bị Cảnh sát Hình sự Hải Phòng truy quét, Dung "hà" hết cửa làm ăn nên phải vào Nam "lập nghiệp". Theo Dung "hà" là Thành "chân", Minh "sứt" và hàng chục đàn em... Dù không muốn phải chia chác thị phần nhưng ông trùm Năm Cam đành ngậm bồ hòn làm ngọt, cắt lãnh địa cho Dung "hà" để tránh phiền phức. Thực ra, cái tên Dung "hà" không khiến ông trùm xã hội đen Sài Gòn lúc đó phải e ngại, kẻ mà Năm Cam phải kiềng mặt chính là Thành "chân", người không thích trống giong cờ mở và có bộ mặt lúc nào cũng lạnh như băng. Thành "chân" có sở thích hết việc là đến các vũ trường Mưa rừng nhiệt đới, Đêm màu hồng, Phi thuyền... ngồi uống rượu một mình. Thành ngồi chỗ nào là quanh khu vực đó tuyệt nhiên không có đám giang hồ nào dám bén mảng tới ngồi gần vì vừa không dám "nổ" trước mặt đàn anh, sợ bị vạ miệng. Trong cuộc chiến với Năm Cam để tranh giành lãnh địa, Dung "hà" đã nhiều lần bỏ ngoài tai lời khuyên của Thành "chân" để nghe lời Minh "sứt", kẻ được coi là ngoại đạo trong giới dao búa. Hơn ai hết, Thành "chân" hiểu vị thế của cô em kết nghĩa chưa thể so được với Năm Cam, với sự hậu thuẫn của Thắng "tài dậu", Sơn "bạch tạng" và Hải "bánh"… Thấy Dung không nghe lời, chán chường, Thành "chân" rời TP HCM sang Canađa sinh sống... Hậu quả mà Dung "hà" phải gánh chính là phát đạn bắn ở cự ly cực gần của Hưng "phi nhon"… Điên khùng như Giới "trâu" Giới "trâu" là một kẻ thừa sức nhưng ít mưu kiểu như Lý Qùy trong tác phẩm Thủy Hử của Trung Quốc. Y cũng được coi là một trong những thủ hạ tâm phúc nhất của Dung "hà". Thậm chí có người còn đặt Giới lên ngang với Thành "chân" và coi hắn như hộ pháp thứ hai của nữ giang hồ đất cảng. Khi Nam tiến, Giới "trâu" là một trong những cái tên đầu tiên được trùm xã hội đen Dung "hà" lựa chọn đem theo. Giới giang hồ đồn rằng, trong hầu hết những vụ đâm chém, quậy phá của băng nhóm này, Giới "trâu" đều xách dao lao lên tuyến đầu với những tiếng thét kinh người, lúc rút lui hắn cũng là người đi sau cùng yểm trợ. Khi đàn chị bị bắn chết tức tưởi nhưng không biết ai là thủ phạm, Giới "trâu" như phát rồ và tuyên bố sẽ uống máu sát thủ để trả thù cho Dung "hà", bất kể kẻ đó là ai. Trước nguy cơ sẽ có những cuộc trả thù đẫm máu, lực lượng CA TP HCM tăng cường lực lượng để giám sát chặt chẽ mọi động thái của các nhóm giang hồ đất Bắc nên Giới và lũ đàn em buộc phải nằm im. Một thời gian sau, Giới "trâu" trở về Hải Phòng vì thân cô, thế cô. Vừa chân ướt, chân ráo đặt chân lên đất cảng, Giới "trâu" ra lệnh cho đám đàn em "cứ tìm thằng nào gấu nhất mà "bem" chết". Đó là chiêu "lấy số" của một sát thủ khi muốn thâu tóm lãnh địa, độc chiếm ngôi bá chủ. Lập tức, những thiên lôi của Giới "trâu" là Bình "thể". Cường "gà" và Trung "nhom" vác đao đưa đàn em lên đường. Chỉ trong một thời gian ngắn, nhiều nhân vật có số má ở Hải Phòng đã gục ngã bởi lưỡi dao của đàn em Giới "trâu". Đất nước có pháp luật, Bình "thể" rồi Cường "gà" lần lượt bị CA Hải Phòng bắt gọn. Trong một lần giao chiến, Trung "nhom" cũng bị đám giang hồ Nam "vân" thanh toán bằng súng bắn đạn ghém. Trung nhập viện với hơn 40 viên bi thép găm vào cổ, vào đầu. Mổ trong nước mấy lần mà tính mạng Trung "nhom" vẫn như "chỉ mành treo chuông", Giới "trâu" gom tiền để đưa đàn em ra nước ngoài chạy chữa. Sau đó, có người đồn Trung đã chết bên Bỉ. Một đàn em của Long "tuýp" nhận xét: "Nếu Giới "trâu" có cái đầu của Thành "chân", giang hồ Hải Phòng sẽ tồn tại hai thế lực mới là Long "tuýp" và Giới "trâu". Ở Hải Phòng, kẻ máu lạnh như Giới "trâu" không ít, muốn ngồi ngôi đầu phải có mưu". Thành "chân" , Giới "trâu" hay trước đó là Cu Nên, Cu Lý, dù có được đồn thổi, tâng bốc bao nhiêu trong giới giang hồ thì rốt cuộc, hoặc cũng chết đớn hèn vì ma túy hoặc phải chôn vùi tuổi xuân trong cảnh "cơm cân, áo số"… Giới xã hội đen Hải Phòng không lạ gì Thắng "dừa", đệ ruột một thời của Dung "hà" bởi cách ra tay tàn độc với đối thủ. Để truy tìm mẹ vợ và món nợ hơn 100 triệu đồng, Thắng "dừa" đã sát hại một bà già… Côn đồ nhí Vào khoảng năm 1988, trong một trận hỗn chiến giữa hai băng nhóm ở khu vực Cát Cụt, TP Hải Phòng, người ta nhìn thấy một thiếu niên mặt non choẹt bỏ chạy khỏi trận thư hùng. Được khoảng gần 100m, bất chợt thiếu niên này quay lại, chạy vào quán ăn cướp một con dao rồi lao tới, chém nhàu... Kẻ đó chính là Nguyễn Xuân Thắng, sinh năm 1974 còn gọi là Thắng "dừa", vừa bước qua tuổi 13. Được đàn anh khích lệ, bạn bè hơn vài tuổi nể phục, Thắng tuyên bố: "Nếu không phải là đại ca, không ai tao không dám chém". Sự điên khùng, không biết trời đất là gì của Thắng "dừa" khiến nhiều tay anh chị ở đất cảng cũng phải e dè… Trải qua nhiều trận chinh phạt đối thủ để lấy số, cái tên Thắng "dừa" đã làm xiêu lòng bà trùm giang hồ Dung "hà". Lúc này Dung "hà" đang phải cạnh tranh với Lâm "già" và nhóm Cu Nên, Cu Lý, Cu Linh nên rất cần loại người "coi trời bằng vung" như Thắng "dừa" để tranh giành địa bàn và gây thanh thế. Giang hồ đồn rằng, trong một lần Thắng "dừa" bị thua bạc cháy túi, đang ra cửa để về thì gặp bà trùm. Dung "hà" ném cho Thắng một cục tiền rồi nói: "Cầm lấy để vào đòi lại. Tiền của chị xuân lắm đấy". Trận đấy Thắng "dừa" thắng to nên tự tìm đến sới bạc của Dung "hà" tại phố Trạng Trình để cảm ơn. Khi biết trận thắng bạc đó là do chính Dung "hà" chỉ đạo cho đàn em tự thua, Thắng rất cảm kích và xin được "sống chết" dưới bàn tay chỉ đạo của nữ giang hồ đất cảng. Năm 1996, khi Thắng mới 21 tuổi đã được Dung "hà" giao nhiệm vụ quản lý thùng tiền sòng bạc tại một quận ở Hải Phòng. Đây là trường hợp đặc biệt vì công việc quan trọng này vốn chỉ được giao cho những người thân tín nhất và đã thành danh trong giới đao búa. Tuy Thắng "dừa" không chính thức nhận "lương" nhưng lại là kẻ "thích gì được nấy" trong tập đoàn tội ác này. Năm 1997, Thắng bị bắt về hành vi gây rối trật tự công cộng. Cũng trong thời gian đó, vì bị hình sự Hải Phòng đưa vào tầm ngắm nên Dung "hà" buộc phải vào Nam để bắt tay với Năm Cam thao túng giang hồ TP HCM. Trước khi lên tàu, Dung nhắn Thắng "dừa": "Chị Dung đợi em ở Sài Gòn". Sau khi ra tù, Thắng cũng vài lần vào TP HCM thăm đàn chị nhưng vẫn muốn bám Hải Phòng để kiếm sống. Tháng 10-2000, Dung "hà" bị sát hại… Tại đám tang của bà trùm giang hồ Hải Phòng, Thắng "dừa" mắt đỏ hoe, lặng lẽ đi bên quan tài kẽm… Khi Dung "hà" bị sát hại, không chỉ Thắng "dừa" mà nhiều giang hồ khác ở Hải Phòng đã ra tuyên bố lấy máu những kẻ đã dính dáng đến vụ án này. Tuy nhiên, "lưới trời lồng lộng" nên lần lượt tất cả các tên, từ kẻ bày binh bố trận đến kẻ trực tiếp ra tay đều bị sa lưới. Đầu năm 2009, Thắng cùng vợ hai tên là Phạm Thị Phương Nhung, khi đó đang có lệnh truy nã của Bộ Công an về tội mua bán trái phép chất ma túy, vào TP.HCM lập nghiệp. Ngay khi chân ướt, chân ráo vào TP HCM, Thắng lập tức móc nối với các thủ hạ còn lại của Dung "hà" để tiếp tục buôn bán cái chết trắng và đòi nợ thuê, đâm thuê, chém mướn. Chỉ vài tháng, cái tên Thắng "dừa" đã khiến không ít kẻ trong đám lưu manh Sài Gòn sợ vỡ mật. Giận mẹ vợ, chém người khác Để che đậy hành vi phạm tội, Thắng cậy cục xin vào làm bảo vệ cho một khách sạn trên đường Bùi Thị Xuân, Q.1. Giữa năm 2009, Thắng "dừa" được một đối tượng là T. "trọc" thuê đòi món nợ 20 tỷ đồng của một cặp vợ chồng Hà Nội đang lẩn trốn vào Nam. Vụ này Thắng thực hiện ngon lành… Trong quá trình làm nghề cho vay nặng lãi, Thắng đã nhiều lần đụng độ với các băng nhóm khác để phô trương thanh thế, ép trả nợ. Tháng 5-2009, Thắng "dừa’ và hai đối tượng cùng quê Hải Phòng xuống Đồng Nai đòi tiền. Dù đã chịu ngồi với nhau thương lượng nhưng vì không thể trả ngay cho Thắng món nợ với lãi cắt cổ, hai bên đã lăn xả vào đâm chém nhau. Vì lực mỏng nên hai đàn em của Thắng bị chém trọng thương… Cuối năm 2009, Thắng "dừa" và mẹ vợ là bà Đỗ Thị Hạnh, cùng quê Hải Phòng đã hùn vốn với bà Phạm Thị Dung, đồng hương Hải Phòng với Thắng, tạm trú Q.12, chủ quán cà phê Phú Gia để cho vay nặng lãi. Thắng đã đưa 160 triệu đồng cho bà Hạnh để góp với bà Dung "trói" các đối tượng có nhu cầu ở khu vực Q.2. Vì là con nghiện lô đề nên đầu năm 2010, mẹ vợ Thắng "dừa" bị vỡ nợ nên bỏ trốn biệt tích. Tìm hỏi mẹ vợ khắp nơi để đòi tiền nhưng không được, Thắng vô cùng tức giận và tuyên bố "mẹ vợ cướp công thì cũng chém". Biết tính chồng, vợ Thắng chỉ biết thút thít khóc và van xin chứ không dám can thiệp nửa câu. Nghi bà Dung vẫn thường xuyên liên lạc với bà Hạnh để tiếp tục cho vay nặng lãi, nhiều lần Thắng "dừa" đã truy hỏi bà Dung về nơi ẩn náu của bà Hạnh và tên tuổi của người đã xù tiền bà Hạnh để hắn đi "thanh toán cả gốc lẫn lãi" nhưng người phụ nữ 60 tuổi này luôn trả lời "không biết". Thực ra, bà Dung không lạ gì sự tàn độc của Thắng "dừa" nhưng lại chủ quan vì nghĩ rằng hắn không nỡ xuống tay với một bà già. Chính suy nghĩ này đã khiến bà Dung phải trả giá. Ngày 20-3, Thắng "dừa" giả vờ đến thăm bà Dung và tiện thể hỏi về tung tích của mẹ vợ. Sát thủ này đã ngồi nhậu chung với đám bạn của bà Dung từ chiều đến tối và giả say để xin ngủ lại quán của bà Dung. Khoảng 3g ngày 21-3, Thắng xuống bếp lấy con dao dài khoảng 40 cm rồi nhẹ nhàng đi lên gác, nơi con mồi đang say giấc. Thấy bạn của mẹ vợ đang ngáy o o, Thắng "dừa’ lấy chiếc gối bịt mồm, mặt của nạn nhân rồi lấy dao đâm hơn 10 nhát vào người khiến bà Dung chết ngay tại chỗ. Thắng thản nhiên đi tắm rửa rồi vào phòng bà Dung bật đèn lục tìm tài sản, số điện thoại của mẹ vợ và cuốn sổ ghi tên các con nợ nhưng không thành. Lật xác bà Dung, Thắng tháo nhẫn gắn kim cương, vòng đá quí... Sau đó, Thắng mang áo dính máu và con dao vứt xuống cầu Bình Phước phi tang rồi đón xe khách về Hải Phòng. Ngày 19-4, Thắng quay lại TP.HCM và bị bắt giữ sau đó. Năm Cam xuống Hải Phòng để gặp Dung "Hà". Dung "Hà" cho Kỳ "hoác" một đàn em tin cẩn mang xe Mazda 929 lên Hà Nội đón. Năm Cam đề phòng Dung "Hà" chơi xấu nên không đi với Kỳ "hoác" mà nhảy sang ngồi xe của Hải "Bánh" và Hải "bụi". Xe chạy thẳng về siêu thị của Dung "Hà" trên đường Điện Biên Phủ, Hải Phòng. Tại đây, Năm Cam vờ hạ giọng xin lỗi Dung "Hà" và xin được ra mộ thắp hương cho bố Dung "Hà". Kỳ 1 Sau vụ Khánh "Trắng" xộ khám ở Hà Nội, tình hình an ninh trật tự tạm yên ổn trong một thời gian ngắn. Khi cơ chế thị trường bắt đầu phát triển, các dịch vụ thương mại buôn bán giữa các tỉnh thành phố và đường biên giới giữa Việt Nam với các nước láng giềng mở cửa, các dịch vụ vui chơi giải trí cao cấp cũng đua nhau phát triển thì các băng nhóm tội phạm hoạt động theo kiểu "xã hội đen" cũng bắt đầu lên theo và thọc bàn tay nháp nhúa của chúng vào tất cả những lĩnh vực dễ kiếm tiền. Cũng phải thừa nhận rằng: có một thời điểm, chúng ta chưa mạnh tay trấn áp loại tội phạm này, nên nó có điều kiện phát triển khá phức tạp, bản chất rất xảo quyệt và đặc biệt là rất manh động và tàn bạo của bọn giang hồ có số má có đất để phát triển. Những tên tuổi đàn anh, đàn chị gắn liền với những băng nhóm tội phạm như Sơn "Bạch tạng", Thắng "Tài Dậu", Hải "Bánh", Dung "Hà", Minh "Sứt", Năm Cam, Hạnh Sự... Các dịch vụ bảo kê bến bãi, sòng bạc, nhà hàng, khách sạn, vũ trường, buôn bán ma túy đến các dịch vụ đòi nợ, đâm thuê chém mướn, hoạt động trắng trợn, những vụ thanh toán nhau đẫm máu giữa các băng đảng giang hồ để tranh giành lãnh địa, tranh giành "quyền lực đen" liên tục xảy ra ở nhiều địa phương đều do các băng đảng này gây ra. Đặc biệt ở TP HCM, tháng 10/1997, sau một thời gian tập trung cải tạo được tha về, Trương Văn Cam (Năm Cam) với tham vọng trở thành thống lĩnh các băng nhóm tội phạm, hắn đã xảo quyệt đề ra sách lược "Tiền - Chính quyền - thế lực đen" nhằm phục vụ âm mưu đen tối của hắn. Hắn đã cho phục hồi, sắp xếp lại tổ chức, phân chia địa bàn để hình thành các sòng bạc với quy mô lớn. Sau đó dùng những đồng tiền bất chính từ các sòng bạc để đầu tư kinh doanh nhà hàng, vũ trường để vừa rửa tiền, vừa ngụy tạo là làm ăn lương thiện, che đậy các hoạt động tội phạm của chúng. Nham hiểm hơn, Năm Cam còn tổ chức tha hóa, mua chuộc một số cán bộ trong các cơ quan phòng chống tội phạm ở TP HCM để những người này bao che cho các hoạt động phạm tội của chúng. Cùng thời điểm này, tại Hà Nội và các tỉnh phía Bắc, lực lượng Công an thường xuyên tổ chức các đợt truy quét tội phạm hình sự. Đám giang hồ "trà Bắc" cộm cán như Cường "híp", Thành "chân", Thắng "chập"; Hải "Bánh", Dũng "đui", Dũng "Bắc cạn", Ngọc "đói"... Mỗi tay giang hồ cộm cán này kéo theo hàng chục đàn em máu lạnh nữa chạy vào TP HCM tìm đất nương thân. Nhiều tên giang hồ "trà Bắc" cũng bằng nhiều cách để tiếp cận với trùm giang hồ Năm Cam nhằm tìm cho mình và đám đàn em một chỗ dựa. Chính việc đó đã hình thành trong đầu Năm Cam ảo vọng thôn tính toàn bộ giới giang hồ cả nước về một mối và hắn nghiễm nhiên trở thành "ông trùm". Lại nói về thời gian Năm Cam bị cải tạo ở miền Bắc, bằng những mối quan hệ của đám giang hồ "trà Bắc", Hiệp "phò mã", con rể Năm Cam đã tiếp cận được với Thắng "Tài Dậu" và Thuyết "buôn vua" cùng một số quan chức khác để cứu Năm Cam ra khỏi trại sớm. Sau những phi vụ Thắng "Tài Dậu" hết mình cùng Thuyết "buôn vua" cứu ra khỏi trại, Năm Cam và Thắng "Tài Dậu" tỏ ra khắng khít hơn. Thông qua Thắng "Tài Dậu", Năm Cam biết tiếng và bắt quen với Dung "Hà". Ở Hải Phòng nhưng Dung "Hà" là một trùm giang hồ cộm cán nhất và luôn có sự thách thức với Năm Cam tận trong TP HCM. Tuy nhiên, lúc này Dung "Hà" đang cần hình bóng của Năm Cam để đánh bóng cho tên tuổi của mình trong giới giang hồ. Vì thế khi bà Xẩm, chị ruột Năm Cam chết, Dung "Hà" liền điều gần 20 tên đàn em có số má, bay từ Hải Phòng vào TP HCM để viếng đám tang bà Xẩm. Ít bữa sau, bố Dung "Hà" qua đời, Năm Cam tỏ ra coi thường và chỉ nhờ Thắng "Tài Dậu" cho một đệ tử từ Hà Nội vác một vòng hoa xuống Hải Phòng viếng. Vụ coi thường này đã làm cho Dung "Hà" giận sôi máu và mất mặt với đám đàn em. Vừa lo xong đám tang bố mình, Dung "Hà" đã sai đám đàn em ở TP HCM đến các sòng bạc của Năm Cam bảo kê quậy tưng bừng. Năm Cam hoảng sợ trước những chiêu quấy rối của Dung "Hà" nhưng cũng chưa thể tìm ra cách gỡ. Tháng 11/1998, vừa mãn hạn tù, Hải "Bánh" tiếp tục tụ tập đàn em và tổ chức bảo kê các nhà hàng, vũ trường ở Hà Nội, nhưng do Công an Hà Nội truy quét gắt nên Hải "Bánh" và đám đàn em tiếp tục lánh mặt vào TP HCM. Thời gian này Hải "Bánh" rất "vã", hắn thường không có tiền tiêu xài chứ đừng nói đến chuyện nuôi một đám đàn em du thủ du thực. Đang trong cơn bĩ cực thì tháng 10 năm ấy, Dung "Hà" ngỏ lời với Năm Cam để Hải "Bánh" về làm đàn em cho Năm Cam. Lúc này, Năm Cam thừa biết số má của Hải "Bánh" và những tay giang hồ "trà Bắc" thường dư máu lạnh, hắn thầm nghĩ trong bụng, rồi có ngày cũng cần đến những tên này đây. Lúc này dưới tay Năm Cam có cả trăm tên đàn em vào diện cộm cán thuộc đủ loại từ đâm thuê chém mướn đến bảo kê sòng bạc, nhà hàng, vũ trường nên bề ngoài Năm Cam không tỏ ra vồn vã. Tuy nhiên tên trùm giang hồ vẫn tỏ ra biết dụng người nên Năm Cam vẫn coi Hải "Bánh" như đàn em và nhỏ những khoản tiền nhỏ, đủ để Hải "Bánh" tiêu xài và lo cho đám đàn em. Sau này, mối quan hệ Hải "Bánh" với Năm Cam ngày càng thân thiết. Hải "Bánh" (bên phải) và đàn chị Dung "Hà". Đầu năm 1999, để trả ơn Thắng "Tài Dậu", Năm Cam đã mời Thắng "Tài Dậu" vào TP HCM chơi. Năm Cam mở tiệc khoản đãi Thắng "Tài Dậu" từ rượu ngon đến gái đẹp. Cũng trong những ngày ở TP HCM, Thắng "Tài Dậu" và Năm Cam đã thống nhất với nhau việc mở rộng lĩnh vực cá độ bóng đá ra các tỉnh phía Bắc, tiến tới hợp nhất giới giang hồ cả nước. Lúc này ngoài kia thanh thế của Dung "Hà" rất mạnh. Năm Cam toan tính phải tìm mọi cách để dàn hòa với Dung "Hà" thì việc lớn mới thành. Vì thế mùa đông năm 1999, nhân đám cưới con gái Hội "con", cháu Thắng "Tài Dậu", Hải "Bánh" và chuyên gia cờ bạc Tạ Đắc Lung (Lý đôi) đã tháp tùng đưa Năm Cam bay ra Hà Nội. Tại đây, Thắng "Tài Dậu" tổ chức một lực lượng hùng hậu đi trên 10 xe ôtô con ra tận sân bay đón Năm Cam. Từ sân bay, đoàn xe chạy thẳng về phố Lương Sử A để Năm Cam ghé thăm sòng bạc của Thắng "Tài Dậu", sau đó cả đoàn kéo nhau về nghỉ tại khách sạn Lasvegas của Long "vàng". Được dịp trả lễ, Thắng "Tài Dậu" tổ chức khoản đãi lại Năm Cam. Tuy nhiên cho đến lúc này, Thắng "Tài Dậu" vẫn chỉ là tên trọc phú mới phất. Cái sự hưởng thụ lớn nhất của Thắng là chui vào mấy tiệm hớt tóc thanh nữ cho mấy em... gãi đầu. Vì thế em út mà Thắng lo cho Năm Cam toàn bị Năm Cam chê... Hai ngày sau, Năm Cam xuống Hải Phòng để gặp Dung "Hà". Dung "Hà" cho Kỳ "hoác" một đàn em tin cẩn mang xe Mazda 929 lên Hà Nội đón. Năm Cam đề phòng Dung "Hà" chơi xấu nên không đi với Kỳ "hoác" mà nhảy sang ngồi xe của Hải "Bánh" và Hải "bụi". Xe chạy thẳng về siêu thị của Dung "Hà" trên đường Điện Biên Phủ, Hải Phòng. Tại đây, Năm Cam vờ hạ giọng xin lỗi Dung "Hà" và xin được ra mộ thắp hương cho bố Dung "Hà". Ở nghĩa trang gần ngôi mộ bố Dung "Hà" lúc ấy có mấy cái huyệt đã được đào sẵn, Dung "Hà" kêu Hải "Bánh" tới nói gở: Trên cõi đời này người giết tao chỉ có mày! Nếu tao chết đừng bó chiếu mà hãy hòm ván đàng hoàng và đưa tao về nằm chỗ cái huyệt này nhé. - Em đừng nói gở như vậy! - Năm Cam nghe thấy chặn lại. - Tôi chết còn có chỗ chôn, còn anh chết không biết chôn ở chỗ nào đâu? - Dung "Hà" thừa cơ đốp lại. Không ngờ, câu nói gở của Dung "Hà" sau này lại trở thành sự thật. Sau đó cả hai dàn hòa, Dung "Hà" thành thật: "Sắp tới em vào Sài Gòn sống, có gì anh Năm giúp đỡ nhé!". Năm Cam nhận lời và hứa giúp đỡ. Sau đó cả đoàn kéo nhau ra Đồ Sơn nghỉ. Trong 2 ngày Năm Cam và bầu đoàn ở Đồ Sơn, Dung "Hà" còn điều hẳn hơn chục gái điếm hạng sang từ Hải Phòng xuống để phục vụ Năm Cam và đồng bọn. Tháng 8/2000, thấy Hải "Bánh" được việc nên Năm Cam nâng đỡ bằng cách cho nhiều tiền bạc. Năm Cam còn hào phóng cho Hải "Bánh" tham gia cổ phần "bảo kê" vũ trường Phi Thuyền số 34 đường Tôn Đức Thắng, quận 1, TP HCM. Mỗi tháng Năm Cam chia cho Hải Bánh 10 triệu đồng. Năm Cam còn cho Hải "Bánh" tiền để thuê căn nhà số 21 đường Thủ Khoa Huân phường Bến Thành, quận 1, để mở tiệm cắt tóc thanh nữ "Vân"s". Toàn bộ lợi nhuận từ quán cắt tóc này Năm Cam cho Hải "Bánh" hết để nuôi đám đàn em. Thời điểm này là thời điểm huy hoàng nhất của Hải "Bánh", lúc nào tiền cũng đầy túi, cổ nặng trĩu sợi dây xích bằng vàng 24K, ăn mặc thì toàn hàng hiệu và trên tay lúc nào cũng lóng lánh chiếc nhẫn kim cương gần 10 cara. Cùng thời điểm này thì công tác truy quét tội phạm ở Hải Phòng và Hà Nội của lực lượng Công an làm quá mạnh, Dung "Hà" cùng đám đàn em từ Hải Phòng hết đất làm ăn nên bỏ vào TP HCM. Lúc này đứng đằng sau Dung "Hà" là Minh "Sứt", một tên trùm buôn lậu ma túy cũng muốn lợi dụng số má của Dung "Hà" để xưng hùng xưng bá và phục vụ cho việc kinh doanh cái chết trắng của hắn. Vì thế Minh "Sứt" luôn đứng đằng sau kích động Dung "Hà" ra mặt tranh chấp lãnh địa với trùm Năm Cam. Dung "Hà" nghe tin Hải "Bánh" được Năm Cam đỡ đầu trở lên giàu có thì hết sức tức tối. Một hôm, Dung "Hà" gặp Hải "Bánh" và lên giọng đàn chị: "Hiện số đàn em của chị vào đây khá đông, chú hưởng lộc ở Phi Thuyền là đủ rồi, tất cả lợi nhuận thu được từ tiệm cắt tóc thằng em phải nộp cho chị để nuôi chúng nó, nếu không chị sẽ cho đàn em đi quậy phá và thu tiền bảo kê ở các nhà hàng, vũ trường, bất kể là của ai...". Dung "Hà" còn ra yêu sách cho Hải "Bánh" phải dẫn Dung "Hà" đi gặp chủ vũ trường Phi Thuyền để thông cáo các điều kiện: Thứ nhất, cho Dung "Hà" đóng góp cổ phần 1 triệu đồng nhưng lợi nhuận thì phải chia bằng cổ đông cao nhất. Thứ hai là, chủ vũ trường Phi Thuyền phải mua luôn căn nhà số 21 Thủ Khoa Huân cho Hải "Bánh" và Dung "Hà". Thứ ba, Hải "Bánh" bỏ Năm Cam về phụ Dung "Hà" mở sòng bạc, mỗi ngày hoạt động ba ca và nhường cho Hải "Bánh" phụ trông coi một ca, bằng không Dung "Hà" sẽ quậy cho cả thầy lẫn tớ hết đường làm ăn. Tất cả những yêu sách của Dung "Hà" Hải "Bánh" đều báo cáo lại chi tiết với Năm Cam. Theo lệnh của Năm Cam, Hải "Bánh" trả lời thẳng tưng với Dung "Hà" rằng, chủ vũ trường Phi Thuyền không chấp nhận yêu sách trên. Để chứng minh lời nói của mình không phải chỉ để gió bay, giữa tháng 9/2000, Dung "Hà" cho đàn em mang tới tiệm cắt tóc của Hải "Bánh" 2 xô phân người và tưới khắp nhà, Dung "Hà" còn buộc Hải "Bánh" phải gỡ máy lạnh ở tiệm cắt tóc: "Cho chị mượn đỡ vì chị khó khăn quá, chưa sắm được". Chưa dừng ở đó, Dung "Hà" cho đàn em tới quậy phá vũ trường Monaco của Năm Cam, tổ chức chém nhau tại một sòng bạc ở cầu Hang, Đồng Nai và những sòng bạc khác do Năm Cam bảo kê. Đêm 29/9/2000, Dung "Hà" tiếp tục "đại náo" vũ trường Phi Thuyền bằng cách tổ chức một tiệc sinh nhật giả để cho khoảng 20 đàn em vào vũ trường này quậy phá ném mắm tôm, chuột chết, phân người, rắn rết xuống sàn nhảy. Đêm hôm ấy, hơn 200 thực khách đang nhảy nhót ở vũ trường Phi Thuyền bị một phen hồn vía lên mây, mạnh ai nấy tìm đường thoát khỏi vũ trường. Sau đó Dung "Hà" tiếp tục bắt Hải "Bánh" phải buộc chủ Phi Thuyền thực hiện yêu sách đã đề ra, nếu không Dung "Hà" sẽ tiếp tục quậy nát vũ trường...
Vụ Hải 'Bánh'-Năm Cam-Dung 'Hà' linhxinh88 Nhận được điện thoại của Trường “xoăn” về việc đã “khử” Dung “Hà”, nghĩ đến chuyện xuống tay giết Dung "Hà", một người từng có nhiều ân nghĩa, lúc ấy Hải “Bánh” run bắn người và không thể nhấc nổi chân để rời vũ trường Phi Thuyền. Sau tiệc sinh nhật kinh hoàng đêm 29/9/2000 tại vũ trường Phi Thuyền, Năm Cam tức giận đến mức ăn không ngon, ngủ không yên. Công cuộc kinh doanh của “ông trùm” đang ngon trớn thì bị một con tiểu yêu phá phách. Hắn đã nghĩ đến việc "cần phải trừ khử mẹ già đất Cảng" và thời cơ sử dụng Hải “Bánh” vào việc lớn đã đến. Năm Cam giả bộ nhiều lần điện thoại cho Hải “Bánh” than vãn về Dung “Hà” với giọng điệu gay gắt. Khi biết Hải “Bánh” đã hiểu ý mình thì, Năm Cam gọi điện liên tục cho Hải “Bánh” và chửi thề trong điện thoại: "Đ.M anh không thể chịu đựng được nữa em biết không... anh không muốn nhìn thấy mặt con Dung “Hà” nữa... anh muốn nó "biến khỏi" mảnh đất này", Năm Cam dằn giọng. Sau đó Năm Cam đã trực tiếp gặp Hải “Bánh” và ngầm chỉ đạo cho Hải “Bánh” giết Dung “Hà”: "Từ giờ đi đâu em cũng phải mang theo súng". Hải “Bánh” thừa hiểu, Năm Cam nói thế nghĩa là chỉ thị cho Hải “Bánh” phải lấy mạng Dung “Hà”. Lúc này Hải "Bánh" có rất nhiều đàn em bị Cơ quan điều tra Việt Nam truy nã đã lẩn trốn sang các nước Đông Âu như Đức, Nga... Bọn chúng vẫn sống bằng nghề "bảo kê" cho các doanh nhân mới người Việt làm ăn ở nước ngoài và luôn có mối liên hệ với Hải "Bánh". Nhận được "lệnh" của ông trùm, Hải "Bánh" thừa biết, nếu đàn em trong nước ra tay thì sớm muộn gì Công an cũng lần ra. Vì thế hắn đã điều động hai tên đàn em từ Nga về Việt Nam hạ sát Dung “Hà”. Kế hoạch này được Hải “Bánh” giữ kín cho đến khi thành án và đưa lên Trại cải tạo Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai thì Hải “Bánh” mới tiết lộ với chúng tôi trong một lần cao hứng. Trong lúc hai tên đàn em Hải “Bánh” từ Nga bay về Việt Nam để thực hiện việc lấy mạng Dung “Hà” thì Năm Cam tỏ ra nôn nóng và không kiềm chế được nên gặp Hải “Bánh” càm ràm về vụ Dung “Hà”: "Chú đã nhận việc của anh rồi mà sao không thực hiện... Đ.M. không thì phá banh luôn đi có gì liên quan đến pháp luật thì để anh lo liệu... em làm sao thì làm miễn là anh không còn nhìn thấy nó...". Hải “Bánh” báo cáo việc hắn đã điều hai tên đàn em từ Nga về và sẽ ra tay trong ngày một ngày hai, Năm Cam thừa biết Hải “Bánh” sẽ sớm xử Dung “Hà” nên hắn ranh ma hẹn hôm sau đi ăn cơm trưa với Hải "Bánh". Chẳng xxx gì mà đi ăn trưa với tên giết người để "lạy ông tôi ở bụi này", sáng hôm sau, Năm Cam gọi điện lại cho Hải “Bánh” nói là phải đi Nha Trang có việc gấp để tạo chứng cứ ngoại phạm và đánh lạc hướng điều tra của cơ quan luật pháp. Sau đó Năm Cam tiếp tục gọi nhiều cuộc điện thoại liên lạc với một số bác sĩ Bệnh viện Chợ Rẫy để xin nhập viện và hắn đã làm thủ tục nhập viện thật. Cùng thời điểm này, lúc nào bên cạnh Hải “Bánh” cũng có hai tên đàn em máu lạnh là Hưng "phi nhon" (Nguyễn Việt Hưng) và Trường "xoăn" luôn trung thành với Hải “Bánh”, cả hai sẵn sàng thực hiện việc giết người nếu Hải “Bánh” bật tín hiệu. Việc Năm Cam la rầy Hải “Bánh” làm Hải “Bánh” bực dọc và một lần không kiềm chế được, Hải “Bánh” đã thổ lộ với hai tên đàn em Hưng "phi nhon" và Trường "xoăn" việc Năm Cam chỉ đạo lấy số Dung "Hà". Đêm 1/10/2000, Minh "sứt" điện thoại cho Dung "Hà" hẹn đến nhà Dung "Hà" bàn việc cần. Gội đầu xong, Dung "Hà" vẫn chưa thấy Minh "sứt" tới, do nóng ruột, Dung "Hà" mất cảnh giác một mình ra trước cửa nhà số 17 đường Bùi Thị Xuân, phường Bến Thành, quận 1, TP HCM vừa hong tóc cho khô, vừa đợi Minh “sứt”. Gần nửa đêm, Minh "sứt" chở vợ hai, tên là Nguyễn Thị Nghiệp, đến gặp Dung "Hà". Cả ba ngồi luôn ngoài đường nói chuyện. Trời xui đất khiến thế nào, Hưng "phi nhon" và Trường "xoăn" đi chơi về ngang qua đường Bùi Thị Xuân, thấy Dung "Hà" xuất hiện ngon quá, cả hai nghĩ tới thời cơ ngàn năm có một đã đến, phải lập công với đàn anh. Cả hai hộc tốc chạy về tâu với Hải “Bánh”. Hải “Bánh” không suy nghĩ lấy luôn điện thoại di động của mình cùng khẩu súng ngắn của Lưu Tấn Nhơn - Đằng “tây" gửi và đưa luôn chiếc xe Spacy của Anh Thư cho hai tên "tiểu yêu" chạy đi lấy số Dung "Hà". Sau này khi đang thụ án, Hải “Bánh” có kể lại với chúng tôi rằng: 0h20, ngày 2/10/2000 Trường và Hưng rời vũ trường Phi Thuyền trên chiếc xe Spacy của Hải “Bánh” đưa chạy về đường Bùi Thị Xuân. Lúc này Hải “Bánh” bồn chồn như đứng trên đống lửa, chưa bao giờ Hải “Bánh” có tâm trạng lo lắng đến như vậy. Hai tên "tiểu yêu" chạy xe ra chỗ Dung "Hà" thì phát hiện Minh "sứt" đang bỏ đi ra cách xa chỗ Dung "Hà" ngồi để nghe điện thoại. Lúc này chỉ còn Dung "Hà" và chị Nghiệp đang ngồi tâm sự. Không bỏ lỡ thời cơ, Hưng "phi nhon" cầm lái chạy xe thẳng đến trước mặt Dung "Hà" dừng lại. Trường "xoăn" lạnh lùng rút khẩu súng ngắn trong bụng ra dí thẳng vào đầu Dung "Hà" siết cò. Sau tiểng nổ vang trong đêm vắng, Dung "Hà" ngã vật ra đường. Hai tên "tiểu yêu" tăng ga bỏ chạy ra đường Cách Mạng Tháng Tám mất hút. Khoảng 30 phút sau, chuông từ máy điện thoại của Anh Thư ré lên, thấy số máy của Hải “Bánh” hiện trên màn hình, Hải “Bánh” biết là Trường và Hưng điện thoại cho mình nên cầm máy lên nghe: "Em đã bắn Dung “Hà” rồi, Hưng đã vứt súng, em đang đứng ở đầu đường Trần Quốc Thảo - Lê Văn Sỹ, anh ra lấy xe và điện thoại...", Trường “xoăn” lạnh lùng thông báo. Nghĩ đến chuyện xuống tay giết Dung "Hà", một người từng có nhiều ân nghĩa với Hải “Bánh”, lúc ấy Hải “Bánh” run bắn người và không thể nhấc nổi chân để rời vũ trường Phi Thuyền. Sau này Hải “Bánh” tâm sự thật với chúng tôi: "Trong đời chưa bao giờ em có cảm giác sợ hãi đến như vậy". Ít phút sau, hai tên được Hải "Bánh" điều từ Nga về điện thoại cho Hải "Bánh" hậm hực: "Anh giao nhiệm vụ cho tụi em mà thằng nào đã thịt nó rồi". Hải giả tảng: "Đứa nào thịt đứa nào?". - Dung “Hà” bị đứa nào bắn chết rồi còn gì...! Hai thằng đàn em giận dỗi. - Thế thì chúng mày phắn khỏi Việt Nam ngay - Hải "Bánh" chỉ đạo. Sau một hồi lâu trấn tĩnh, Hải “Bánh” gọi điện thoại nhờ Đằng “tây” đi lấy xe và súng giùm, Đằng “tây” đang ở Bar Ca Dao nhưng giả bộ cáo ốm không đi. Hải "Bánh" huỵch toẹt việc bắn Dung "Hà". Đến lúc ấy, Đằng “tây” mới chịu chạy đi lấy xe và điện thoại đem về Bar Ca Dao ở 38 Lý Tự Trọng cất. Sau đó Đằng “tây” nhờ Long "tây" chạy xe đến 21 Thủ Khoa Huân giao lại cho Hải “Bánh”. Để đánh lạc hướng Cơ quan điều tra rằng mình ngoại phạm, Hải “Bánh” điện thoại rủ nhiều người quen đến cuối đường Pasteur ăn phở. Sau đó mọi người chia tay nhau, Hải “Bánh” về 21 Thủ Khoa Huân, Anh Thư về phường 15, quận 11, TP HCM. Sáng hôm sau, Hải “Bánh” điện thoại cho Năm Cam báo tin: - Đã lấy số con Dung “Hà” rồi, em có nên vào bệnh viện thăm nó không? - Em không nên xuất hiện ở đó, Công an đông lắm - Năm Cam chỉ thị. Mấy ngày sau, Năm Cam điện thoại cho Hải “Bánh” dặn dò: - Chú hãy cẩn thận. Công an nó đang theo dõi dữ lắm! Em kêu chúng nó trốn ra Hà Nội đi, ở trong này nguy hiểm lắm. Ngày 5/10/2000, Hưng và Trường đến 21 Thủ Khoa Huân gặp Hải “Bánh”, sau đó Hưng chạy ra làm ở Câu lạc bộ Bóng đá Quốc tế số 21 Trần Hưng Đạo, phường 1, TP Vũng Tàu, thấy Công an truy rát quá, Hưng đã đáp chuyến bay lúc 14h30 ngày 11/12/2001 ra Hà Nội lẩn trốn. Còn Trường cũng bay ra Hà Nội chuyến bay 7h ngày 11/12/2001, trước khi Năm Cam bị bắt đúng 1 ngày. Sau khi bị bắn vào đầu, Dung “Hà” được đưa vào Bệnh viện Sài Gòn cấp cứu, nhưng đã không còn cơ hội vì vị trí bắn của đối thủ quá hiểm. Sau đó, nguồn tin mà Cơ quan điều tra thu được chỉ là lời khai của chị Nguyễn Thị Bích Thanh, Đoàn Thị Tú Anh và Nguyễn Thị Nghiệp đang ngồi uống nước với Dung “Hà” chỉ vỏn vẹn: "Lúc đó có một thanh niên khoảng 26 tuổi, dáng người gầy, cắt tóc ngắn, mặc quần áo màu xanh đen, đi bộ từ đường Cách Mạng Tháng Tám lừ lừ tiến đến chỗ Dung “Hà” từ phía sau. Khi đến gần Dung “Hà”, tên này rút trong túi quần một khẩu súng ngắn kê vào đầu Dung “Hà” siết cò. Sau tiếng nổ, Dung “Hà” ngã ra đường, tên này chạy ra đường Cách Mạng Tháng Tám nhảy lên một chiếc xe Spacy màu trắng do một tên khác chở rồi chạy mất...". Công tác khám nghiệm hiện trường và khám nghiệm tử thi của Công an TP HCM cũng chỉ mang đến kết luận: Vũ Hoàng Dung bị bắn chết bằng một viên đạn súng ngắn xuyên thủng bán cầu đại não làm vỡ hộp sọ, đầu đạn đường kính 9mm loại súng Rulo. Tình hình ANTT ở TP HCM thời điểm này hết sức phức tạp. Chính băng nhóm do Năm Cam cầm đầu đã gây ra những vụ giết người tàn bạo như vụ tạt axít Lâm “chín ngón” (Lê Ngọc Lâm), vụ giết anh Phan Lê Sơn trên đường Hải Triều, quận 1, vụ giết anh Phạm Ngọc Hiền trước Vũ trường Metropolis. Vụ giết Dung “Hà” càng đẩy tình hình an ninh trật tự ở một thành phố lớn đến mức báo động đỏ. Trước tình hình trên, Bộ Công an đã có Chỉ thị số 05 về đấu tranh phòng chống tội phạm hoạt động có tổ chức, tội phạm hoạt động theo kiểu "xã hội đen". Chuyên án vụ giết Dung “Hà” được xác lập và Thiếu tướng Nguyễn Việt Thành - Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát làm Trưởng ban Chỉ đạo chuyên án. Công an TP HCM tung ra một lực lượng lớn với mức độ tập trung cao nhất để nắm mọi tin tức liên quan đến cái chết của Dung "Hà". Mọi đối tượng có mối liên quan đến Dung “Hà” đều được phân tích kỹ, mọi nguồn mâu thuẫn được sàng lọc nghiên cứu. Tất cả những thông tin từ thế giới ngầm kháo với nhau cũng được ghi nhận. Các biện pháp nghiệp vụ được triển khai... Sau một thời gian ngắn điều tra, Công an TP HCM đã có những chứng cứ chứng minh được cái chết của Dung “Hà” là việc thanh toán nhau của các trùm băng đảng mà người đứng sau không ai khác là Năm Cam. Nhưng để bắt Năm Cam không phải dễ. Trước đây, vào ngày 20/5/1995, Năm Cam đã từng bị bắt, nhưng sau 11 tháng 15 ngày trong trại giam, Năm Cam được trả tự do với lý do "không đủ chứng cứ buộc tội". Lần này không thể để xảy ra tình huống tương tự. Sau một thời gian điều tra, thấy chuyên án không có chiều hướng phát triển tốt, Ban chuyên án đã cho lật lại 2 vụ gây rối của Dung “Hà” bằng phân người, mắm tôm, chim, chuột tại vũ trường Phi Thuyền. Dựng lại các vụ Nguyễn Tuấn Hải cùng Hải “hấp”, Hải “lớ”, Trung “Nga” tổ chức dùng dao, súng phá sòng bạc của Cường ở Biên Hòa, vụ Hải “Bánh” rút súng đe dọa băng giang hồ khét tiếng Châu “râu” tại Bar Hoàng Hôn, đường Lê Lợi, quận 1, TP HCM và một số vụ gây rối khác để xác định các mối quan hệ Năm Cam - Hải “Bánh” - Dung “Hà” - và chủ vũ trường Phi Thuyền. Sau khi phân tích cặn kẽ và có tính khoa học, Thiếu tướng Nguyễn Việt Thành cùng các cộng sự đã xác định: Nguyễn Tuấn Hải (Hải “Bánh”) là "chìa khóa" của các vụ án này. Nhưng bắt Hải “Bánh” lúc này sẽ đánh động đến cả một băng nhóm tội phạm lớn và chúng sẽ cao chạy xa bay thì rất khó khăn cho công tác điều tra. Từ những nhận định trên, Ban chuyên án chọn lý do Hải “Bánh” đánh người, gây rối tại nhà hàng Tân Hải Vân đường Nguyễn Trãi, quận 1 để bắt Hải “Bánh” nhằm đánh lạc hướng Năm Cam. Chẳng là trước đó, tại nhà hàng Tân Hải Vân, Hải “Bánh” đã bê nguyên một chồng đĩa nện thẳng vào đầu một thực khách chỉ vì thanh niên này dám “nhìn đểu” hắn. Ngày 19/5/2001, Công an TP HCM thực hiện lệnh bắt khẩn cấp đối với Hải “Bánh”. Sau khi bắt Hải “Bánh”, một loạt những người khác được gọi lên Công an quận 1, TP HCM và chỉ để hỏi về vụ gây rối, tuyệt nhiên không đả động gì đến vụ Dung "Hà". Sau đó Hải “Bánh” được di lý về Trại giam Chí Hòa. Sau 5 tháng 24 ngày ở Trại giam Công an quận 1, Chí Hòa, và Trại giam T.16B, Hải “Bánh” chỉ khai báo tội gây rối trật tự ở nhà hàng Tân Hải Vân, còn vụ giết Dung “Hà” và các vụ án khác hắn không hé răng. Chính việc vào tù ra trại như cơm bữa của Hải “Bánh”, nên hắn có kinh nghiệm đối phó với Cơ quan điều tra. Hơn nữa thời điểm này, có một số ít cán bộ tha hóa vì những đồng tiền dơ bẩn của Năm Cam nên Hải “Bánh” vẫn còn chỗ dựa lưng do đó hắn càng kín miệng. Vì thế các biện pháp nghiệp vụ tỏ ra hạn chế phát huy hiệu quả... __________________
Ảnh e sưu tầm thui, lưu trong máy tính lâu roài không nhớ nguồn. Nhưng e nghĩ là hình chụp thật (từ máy bay ???!), nhìn kỹ ở giữa sẽ thấy khu dân cư ở giữa. Tiếp theo món là dành cho cụ nào chơi tem : Bệnh viện Việt Tiệp Cung TN Bể bơi BB Nhà văn hóa TN Sông TB SVĐ Lạch Tray
Em lại nhìn thấy vết ghép kính và bóng của đèn neon trên kính; nhà cửa, thậm chí xe cộ, con người thể hiện trên sa bàn có gì khó đâu bác.
Dù ai buôn đâu bán đâu Mồng chín tháng tám chọi trâu thì về Dù ai buôn bán trăm nghề Mồng chín tháng tám thì về chọi trâu. HỘI CHỌI TRÂU ĐỒ SƠN Lễ hội chọi trâu là lễ hội truyền thống của người dân thị xã Đồ Sơn, được tổ chức vào 9/8 âm lịch hàng năm, đây không chỉ là một ngày hội gắn với tục thờ cúng thuỷ thần và tục hiến sinh mà còn thể hiện tinh thần thượng võ của người dân miền biển Hải Phòng. Theo truyền thuyết và thần tích thì lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn là lễ hội cầu thịnh vượng và hạnh phúc cho người dân địa phương có từ thế kỷ thứ 18. Một vùng đất gồm những cư dân nhiều nơi về đây khẩn hoang , sinh cơ lập nghiệp. Các cụ già trong làng kể lại , cứ vào tháng tám , khi lúa ngoài đồng vào thì con gái, ngư dân cũng vừa kết thúc mùa cá, thì người dân Đồ Sơn bắt đầu chuẩn bị cho lễ hội chọi trâu. Lễ hội chọi trâu cũng như nhiều lễ hội khác có hai phần , phần lễ và phần hội đan xen. Phần lễ vẫn giữ nguyên những nghi thức truyền thống với các nghi lễ trang trọng , mở đầu là lễ tế thần Điểm Tước , sau đó là lễ rước kiệu bát cống, long đình cờ thần bay phấp phới , rộn rã trong tiếng nhạc bát âm dẫn trâu đi trình thành hoàng làng. Phần lễ chủ yếu diễn ra trước phần hội mấy ngày trong một thế giới tâm linh kỳ diệu . Trước kia lễ tế thần diễn ra ở tất cả các giáp của tổng Đồ Sơn với sự linh đình về vật lễ tế cũng như các thủ tục hành lễ . Giờ đây, việc tế thần được tổ chức ở từng phường xã , đa phần là do các già làng làm chủ lễ , để cầu xin khí thiêng của sông núi , đất trời và vùng biển này cho được thắng cuộc chọi trâu ngày hôm sau. Phần hội diễn ra vào chính hội (9/8) với nhiều hoạt động mang đậm bản sắc dân tộc . Điệu múa khai hội được 24 tráng niên của làng chia thành hai hàng trình diễn vừa uyển chuyển, vừa mạnh mẽ, màu sắc biến hoá linh hoạt và huyền ảo trong những âm thanh của trống, thanh la. Theo cách nói của các lão làng, tiếng trống, tiếng thanh la có tác dụng tạo không khí trong sân bãi thúc giục các ông trâu thi đấu thêm phần quyết liệt. Tiếng trống phải to, người đánh trống phải có sức dẻo dai, đồng thời phải biết cách đánh trống sao cho những tiếng tùng, tùng, cắc, cắc-cắc, tùng, tùng quyện vào nhau lúc khoan thai, lúc dồn dập cao trào như khích lệ các ông trâu phải làm cho ra nhẽ cái sự thắng thua. Ngày hội chọi trâu không chỉ mang lại niềm vui cho mọi người, mà còn là một thú chơi lắm công phu, từ việc chọn trâu, mua trâu, nuôi trâu đến luyện trâu cũng là cả một sự kiên trì, kỳ công. Trâu tham gia hội thi phải được những người dầy kinh nghiệm chọn kỹ và chăm nuôi từ cả năm trước. Ngày nay, Hội chọi trâu Đồ Sơn, đã trở thành ngày hội truyền thống của người dân miền biển, không chỉ thu hút người dân Hải Phòng, mà còn thu hút hàng chục ngàn du khách trong và ngoài nước cứ đến hội lại nô nức đổ về, tạo nên một sản phẩm du lịch độc đáo có một không hai trên cả nước./.
TÌM TRÂU CHỌI : Những người tậu trâu gửi gắm giấc mơ được một lần vô địch sới chọi Đồ Sơn vào việc sẵn sàng đi ngược lên mạn Tuyên Quang, Hà Giang, sang Lào, Miến Điện hoặc xuôi vào Thanh Hoá, Nghệ An thậm chí vào tận Đồng bằng sông Cửu Long tìm trâu tốt đem về. Không phải cuộc hành trình nào cũng có có kết quả vì vậy nếu chẳng may tay trắng trở về sau nhiều tháng tìm kiếm, người ta chỉ có thể tự an ủi mình rằng chưa được duyên may với lễ hội chọi trâu năm đó mà thôi. Chỉ có dân “nhà nghề” mới cảm nhận được trâu tốt qua tướng tinh hùng dũng và độ gan lỳ. Các tiêu chuẩn cơ bản khác đều được cụ thể đến từng chi tiết. Ông Đinh Đình Phú, một người huấn luyện trâu chọi nổi tiếng, khẳng định việc "xem tướng trâu" là rất khó. Chỉ việc nhìn đầu trâu thôi cũng đã đòi hỏi cả một bề dầy kinh nghiệm và “công phu”. Con trâu tốt phải đầu to, cổ rộng, mi dày, sừng cân và hướng tiền (hướng về trước),… Thân “chiến ngưu” phải to phần ức, dài và thon về sau với da dày, nhiều lông. Chân ngắn, săn chắc và có bộ móng đặc biệt kín như móng hươu. Phần đuôi có tiêu chuẩn “cá trai” (như con cá trai, to trên, nhỏ dần đều về phía chóp đuôi). Đặc biệt người mua không bao giờ chọn những con trâu có sẹo ở phía sau mông dù hình dáng có đẹp đến cỡ nào. Cách lý giải đơn giản nhất của các "chuyên gia" là chỉ có trâu thua cuộc mới bị đuổi đánh, bị húc từ phía sau và mang sẹo ở đó. Muốn tậu một “ông trâu” tốt bây giờ phải bỏ ra khoảng 30 - 50 triệu đồng. Chi phí để đưa trâu về cũng mất từ 5 đến 7 triệu đồng. Ngoài ra còn chi phí thuê người chăm sóc, huấn luyện cho trâu mạnh khoẻ, giỏi chịu đựng, có những miếng đánh hay... tổng cộng mỗi tháng cũng mất thêm khoảng 800.000 - 1.500.000 đồng. Trung bình mỗi “chiến ngưu” ngốn mất của người chơi từ 50 đến 80 triệu mỗi mùa. Trâu tốt khó kiếm, hành trình khó khăn, chăm sóc và huấn luyện công phu thế nhưng hiếm ai bỏ “nghề hơn cả nghề” này.
HUẤN LUYỆN TRÂU CHỌI : Người chăn trâu phải là người hiền lành, chăm chỉ, có đức độ, gia đình không có tang ma, đồng thời không được dự đám ma trong suốt quá trình nuôi trâu. Ngoài ra, người chăn trâu tuyệt đối không được để đàn bà, con gái bước qua dây dắt trâu. Những ngày trước khi thi đấu, cả chủ trâu và người chăn trâu đều phải chay tịnh, kiêng khem cái khoản… “gần gũi” phụ nữ” - đó là những yêu cầu và quy định “tối thiểu” đối với người chăn châu trọi, một người cao tuổi ở Đồ Sơn cho biết. Chỉ nghe vậy thôi cũng đủ thấy không phải ai cũng theo được nghề chăn trâu chọi thuê. Trâu chọi mới về phải được tẩm bổ, vỗ béo một cách tối đa bởi thức ăn là cỏ non mỡ, trộn thêm cơm, cám, còn bia thì “uống vô tư”. Gần đến kỳ thi, khẩu phần ăn của trâu được tăng thêm gồm 300 viên B1, thậm chí là nhân sâm hay mật gấu, mỡ trăn cũng được bổ sung cho trâu “thêm phần phong đô”. Khi trâu đã khỏe thì chuyển sang phần huấn luyện thể lực và các miếng đánh. Bài tập đầu tiên là cho trâu đứng vạ đường cho chạ người, rồi khua trống, chiêng cho trâu thích nghi với không khí lễ hội. Thế nhưng nhiều khi gặp phải con trâu bất kham, lập tức giật thừng, bất phục xông ra chạy khắp cánh đồng. Lúc này chỉ có thể dùng mẹo mới tóm được dây thừng cột mũi trâu. Nhiều khi trâu dở chứng xông đến "đọ sừng" với bất cứ trâu nào gặp. Hàng ngày cả người và trâu phải thức dậy từ 4 giờ sáng ra bãi tập. Bãi tập là một vòng tròn với đường kính hơn 20 mét, buộc thừng vào chiếc cọc tre đóng ở giữa. Sức người đọ với sức trâu, cả 2 cùng chạy xung quanh vòng tròn hàng tiếng đồng hồ liên tục để luyện sức bền. Kết thúc bài chạy thì chuyển sang bài lội ruộng sụn để luyện cơ chân cho săn, khoẻ. Trâu lội dưới bùn, trên bờ người căng mình kéo trâu lê từng bước. Sau những bài tập thể lực thì lại phải luyện “bản lĩnh” bằng cách cho 2 trâu đứng 2 bên cổng sắt "nhé” nhau nhằm kích thích “máu chiến”. Mỗi “ông trâu” đều có miếng đánh sở trường: hổ lao, đánh cánh hoặc móc mắt… Do đó người huấn luyện phải nắm được sở trường của mỗi trâu bằng cách cho trâu húc đống đất từ đó luyện cho thuần thục” Tránh bị đau bụng đi ngoài, cỏ cho "ông trâu" ăn phải là cỏ già, hong khô trong bóng mát chứ không được phơi nắng. Và đương nhiên các huấn luyện viên trâu chọi cũng trở thành những bác sỹ thú y , hàng ngày mỗi sáng dậy anh phải kiểm tra... phân trâu, nếu thấy phân lỏng là phải điều chỉnh thức ăn. Ngoài ăn cỏ còn phải thường xuyên cho trâu uống nước chè xanh và cũng có lúc phải kèm thuốc B1 vào thức ăn là mía, ngô cho trâu. Những khi trái gió, trở trời, nửa đêm nằm ngủ trong nhà không yên tâm vì lo cho trâu, lại phải thức dậy, chạy ra chuồng che chắn... Thế mới biết, để có những pha đấu đầy kịch tính, người xem thường chỉ biết đến tên tuổi của chủ trâu được xướng lên mà ít ai biết rằng trong đó có phần lớn công sức của những người huấn luyện trâu.
Những miếng đánh sở trường và độc chiêu của các " Ông Trâu " Hình 1 : Hổ lao - Miếng đánh kinh điển nhất của các kỳ Hội trâu khi cả 2 ông trâu đều lao vào nhau với tốc độ kinh hồn...Ông nào yếu đầu hoặc yếu bóng vía sẽ lăn đùng chỉ sau....cái rầm Hình 2 : Khóa đầu - Với cú đánh này thì ông trâu nào có kỹ thuật & sức mạnh sẽ dễ dàng hất tung đối thủ hoặc thậm chỉ xoay gẫy cổ đối thủ . Hình 3 : Cú đánh độc chiêu này lần đầu tiên xuất hiện trong lễ hội chọi trâu khi ông trâu bên trái dùng sừng đâm thẳng vào lưng đồi thủ rồi hất ngược lên cao... :shock:
Tiếp... Hình 1 : Thế đánh rất ngẫu hứng của 1 ông trâu...Gác chân Hình 2 : Miếng đánh quá hiểm hóc : Móc mắt :shock: Hình 3 : Ghè sừng nhau để lựa sơ hở rồi ra đòn...
Sau cú hổ lao thường thì ông nào dính đòn hoặc sức yếu sẽ rất choáng váng , khi sáp lá cà ghè sừng để ra đòn thì đây là miếng đánh được rất nhiều ông trâu ưa thích : Luồn sừng , bẻ ngược đầu đối thủ rồi quật ngã... , đòn này tương đối nhanh , gần như bản năng của các ông trâu , đòi hỏi sức khỏe và rất quyết chiến...
Ảnh tư liệu hay mới mua máy mới đấy bác Hun ơi? :wink: Hôm nào về HP đi kiểm tra sân vận động trâu chọi với em nhá :mrgreen: :lol: