Những cái tên đã trở thành huyền thoại như Bánh Đa Cua Khoa Sản , Bánh Đa Cua đối diện nhà hát lớn , Bánh đa cua chợ đổ...v..v....là nơi nhộn nhịp , làm nức mũi người qua đường Dù đi đâu , về đâu , dù có xa quê trăm năm vạn dặm ...mỗi khi về với Hải Phòng lại nhớ đến Bánh Đa Cua... Trần Tiến còn phải thốt lên : Người Hải Phòng thật thà như Bánh Đa Cua... :lol:
Bánh đa cua khoa sản trước kia 2000vnd không có quẩy, bây giờ xăng tăng điện tăng nên 20000vnd cũng vẫn không quẩy :lol: tăng giống đồ Audio quá :lol:
Thế cơ hả bác Teppi Bữa nao em về Hải Phòng bác Teppi dắt em đi ăn 1 bữa nghen... Giờ món đặc sản bánh đa cua này còn được biến thể thành....Lẩu cua đồng ( Đặc sản của nhà hàng Đại Thống Hải Phòng ) Chèm chẹp....
Dạo này đồ audio ở HP lên giá quá, ngang ngửa với HN nên thỉnh thoảng dỗi việc em nhảy xe Hoàng long xuống chợ Sắt lượn lờ cả buổi nhưng chả mua được cái gì
Bữa nao em về Hải Phòng bác Teppi dắt em đi ăn 1 bữa nghen... Giờ món đặc sản bánh đa cua này còn được biến thể thành....Lẩu cua đồng ( Đặc sản của nhà hàng Đại Thống Hải Phòng ) Chèm chẹp.... [/quote] Nhắc đến bánh đa cua em lại thèm bún cá Hải Dương...[/quote] Ok bác Hun, em làm local guide cho bác ngay, lẩu cua đồng quả nhiên rất ngon và hợp khẩu vị dân miền biển :lol: Dưng mà biến thể của nó còn có bánh đa cua bể ở phố Cầu Đất, tuyệt phẩm để moi tiền khách bác ơi, 40.000vnd/bát :mrgreen: @Mike: Bác nhắc làm em cũng thèm, chẹp :mrgreen:
Nhắc đến bánh đa cua em lại thèm bún cá Hải Dương...[/quote] Ok bác Hun, em làm local guide cho bác ngay, lẩu cua đồng quả nhiên rất ngon và hợp khẩu vị dân miền biển :lol: Dưng mà biến thể của nó còn có bánh đa cua bể ở phố Cầu Đất, tuyệt phẩm để moi tiền khách bác ơi, 40.000vnd/bát :mrgreen: @Mike: Bác nhắc làm em cũng thèm, chẹp :mrgreen:[/quote] Em ra HP thế nào cũng phải tóm ông Phễu, Teppi hướng dẫn chỗ ăn mới được.
Nói đến Ẩm thực và văn hóa ẩm thực thì Hải Phòng cũng là địa danh có nhiều món ngon & độc đáo . Mỗi mùa Xuân , Hạ , Thu , Đông đều có những món ăn bổ dưỡng , nhiều chất đạm nhưng cũng rất dân dã...đặc trưng NỘM GIÁ BỂ Ai đã từng đi thăm đảo Cát Bà, hẳn sẽ được nhà tàu cho ghé vào Bến Gót, bến đỗ để đón khách lên, khách xuống Cát Hải, và tại đây, sẽ được nghe những tiếng rao rất rộn ràng: "Giá đây, giá đây! Ai nộm giá đây!" nhưng ở trong TP Hải Phòng thì vô số... Hai mảnh vỏ xanh xanh, rộng như ngón tay nhưng lép kẹp, ở giữa có chút ruột tanh tanh nhưng ngọt lừ, thêm cọng chân khoằn khoèo như cái giá đỗ, người ta gọi nó là con giá bể. Giá bể có rất nhiều trong các bãi cát bùn ven biển Hải Phòng, người Hải Phòng đã biến nó thành những món ăn độc đáo. Đầu tiên, con giá được rửa sạch, vặt chân và bỏ cái đầu cưng cứng, đầy cát. Mình giá được cho vào chõ đồ như đồ xôi, không luộc. Vừa chín tới, đổ giá ra, tãi mỏng cho nguội rồi gỡ lấy phần thịt. Chân giá làm sạch, nhúng nước sôi nhưng đừng kỹ quá kẻo dai, xong vớt ra để ráo. Phần chính của món nộm đã xong, còn ba thứ nữa sẽ hoàn tất: riềng già giã nhuyễn, vừng rang xát vỏ và lá chanh thái chỉ. Món nộm hình thành với năm thành phần chính ấy. Nhai trong miệng, nộm giá cứ sần sật. Giòn, ngọt, bùi, cay - đủ cả. Món này tốn... rượu. Và tùy khẩu vị, số lượng giá, người ta thêm vào hoa chuối, thịt ba chỉ, muối bột, v.v... Món nộm xem ra có vẻ dành cho đàn ông lai rai, thì trái lại, từ con giá bể, người ta "chế tạo" ra một thứ khác rất hợp cho các bà, các chị, đó là giá xào, món này bán la liệt ở các chợ, thậm chí ngay giữa phố Cầu Đất sang nhất Hải Phòng. Giá cũng được tách rời chân tay, thân được đem xào với bột, riềng, tỏi, rồi xúc ra bát, rắc phần chân đã nhúng nước sôi, nêm tương ớt, rau thơm với nhiều lá chanh. Món này các bà các cô rất thích. Ăn giòn giòn, ngọt ngọt, phải nhằn lấy ruột, nhả vỏ, đúng là một món quà đầy ý nghĩa.Người ta có thể dễ dàng bắt gặp hình ảnh vài người phụ nữ quây quần bên một gánh hàng thưởng thức vị giòn giòn, ngòn ngọt của giá biển. Món ăn bình dị mà ngon, nhất là vào những ngày mưa phùn, rét ngọt Món nộm có vẻ thích hợp với cánh đàn ông khi lai rai cùng chút cay, còn các bà, các chị, có lẽ thích món giá xào hơn....
E xin tiếp tục góp vui với món này: Bánh mì cay là món đặc sản của đất cảng. Món ăn ấy được coi như "của để dành" của người miền biển. Người dân Hải Phòng chẳng mấy ai nhớ tên ngõ Khánh Lạp (nơi được coi là "tổ" của bánh mì cay) nhưng hỏi bánh mì cay ở đâu ngon thì ai ai cũng biết. Người Hải Phòng không cầu kỳ, quan cách chuyện nơi ăn. Họ dường như chỉ để ý đến cái chất trong món ăn đó và cung cách phục vụ. Chỉ với chục cái ghế nhựa, hai cái bàn gỗ, một thùng nướng bánh, cửa hàng bánh mì cay lúc nào cũng đông khách. Thương hiệu bánh mì cay dường như đã nổi tiếng với người dân Hải Phòng, thậm chí cả với người dân Hà Nội, Đà Nẵng... Và chiều đến, cứ giờ tan tầm, tiệm bánh mì lại nhộn nhịp người mua. Người mua về nhà, kẻ ăn tại chỗ, thậm chí còn mua làm quà cho người thân về các tỉnh xa... Khách hàng của bánh mì cay không kể bất cứ ai, dân trí thức có, người lao động cũng có. Riêng giới học trò coi bánh mì cay là món ăn khoái khẩu nhất của mình... Dân tỉnh khác thì thắc mắc; sao cái bánh màu vàng nhạt nhỏ như 2 ngón tay, cay cay vị tương ớt lại có thể tách ra để kẹp ba tê vào giữa, trông thì yếu ớt mà thơm quyện nức mũi người ăn. Chiếc bánh bé xíu ấy được bổ đôi, cho patê vào giữa rồi cho vào lò nướng. Khi có cách đến mua, cô chủ quán sẽ cho thêm ít hành khô phi thơm và tất nhiên không thể thiếu được món tương ớt (chí chương) cay xè lưỡi, làm từ ớt tươi nguyên trái. Chưa ở đâu, bánh mì lại vừa ngon, vừa lạ miệng và nhất là... rẻ đến như thế. Chỉ với 500 - 1.000 đồng là bạn đã có một chiếc bánh tạm ấm lòng. Có lẽ vì thế mà bánh mì cay trở thành món ăn chơi, ăn lót dạ rất phù hợp lại không gây ngán. Người ăn lại có cảm giác thích thú vì bánh mì cay nhỏ nhắn rất vừa miệng , khi cắn lại giòn tan và rất cay. Người nọ đồn người kia, thương hiệu bánh mì cay trên đường Khánh Lạp mỗi ngày một nổi tiếng hơn. Nếu bạn người tỉnh xa đến Hải Phòng, chưa được ăn bánh mì cay thì quả là đáng tiếc. Rất dễ để tìm bánh mì cay, chi cần bạn đi dọc phố Hàng Kênh, đến gần ngã ba Nguyễn Công Trứ hay đường Lê Lợi là có thể phát hiện ra bởi mùi ba tê với vị đặc trưng của nó.Và cũng chẳng đâu xa, ngay cổng thánh địa Lạch Tray ngày ngày mùi bate vẫn làm ngây ngất những người qua góc phố này. Bánh mỳ cay giống như người HP: Chân thật, đơn giản, nóng bỏng, dữ dội và ....ngon. (st)
Tặng các cụ http://www.youtube.com/watch?v=PNdUMXoyJ0s Bài hát: Người Hải Phòng - Tác giả: Nguyễn Tuấn (Chủ quán Cảm giác Club 146 Quán Nam - HP) Lyrics: "Khung trời đất cảng những ngày Xuân, có mang tiếng lòng người ở xa. Lòng tôi là sông Lấp lên đèn, Quán Hoa sương mù, chuyện xưa người cũ, cung đường quen. Nắng chiều Cát Dài ai đợi trông, tiếng sông Cấm dội vào hồn thơ, biển về đêm đời thênh thang gió, phượng nỏ hoa chợ Đổ sáng sớm, Hải Phòng những chuyến xe ngày chia xa. Và nỗi nhớ biết tôi là hải âu, mà vì đâu cứ than thở chất thi nhân. Chiều bầu bạn đắng chát, chén nước trà tàu, trải lòng theo những cánh đỏ bay mãi đâu, bập bùng đàn tôi khơi tiếng sầu. Bạn bè ơi tất niên rượu mực đêm. Mà vì đâu nét kiêu hùng trấn An Biên. Vì phượng đẹp như đóa môi em đất Cảng, ngày về không xa ấy là nụ hôn say đắm... Hải Phòng ơi."
Re: HẢI PHÒNG - Thành Phố Cảng Tôi Yêu cám ơn bác, lúc sáng bác gọi em đang chém gió ở bờ sông Tam Bạc @ ADN bác cứ thế lộ hết thiên cơ :lol: @Kinh bác cũng thuộc Lê Chân bang rồi
Re: HẢI PHÒNG - Thành Phố Cảng Tôi Yêu Lộ sao được, cái đó chỉ có anh em thân tín mới biết thôi. :lol: :lol:
Tiếp tục làm các cụ thèm :lol: Bún cá - Hương sắc ẩm thực Hải phòng Từ lâu, người ta nhắc nhiều đến ẩm thực Hà Nội, ẩm thực Huế với nhiều nét độc đáo, cầu kỳ, tinh xảo nhưng rất ít người nói tới ẩm thực Hải Phòng - thành phố cảng biển vùng đông bắc. Song như vậy không có nghĩa là Hải Phòng không có bản sắc ẩm thực riêng, trái lại, trong quá trình tiếp biến văn hoá, thành phố biển này đã chắt lọc, giữ lại cho mình những hương vị ẩm thực đầy cá tính. Bún cá chính là một trong những hương vị đó Ảnh này chỉ có tính chất minh họa, đừng bác nào chảy nước dãi Trước hết, bún là món ăn quen thuộc đối với bất kỳ người Việt nào. Có biết bao nhiêu món bún, nào là bún chả, bún ốc, bún thang, bún bung, bún sườn, bún đậu mắm tôm..., thứ bún nào cũng có những hương vị riêng của mình rất đặc trưng: Bún chả nướng thơm ngào ngạt, bún ốc cay xé lưỡi, bún đậu mắm tôm bùi bùi... Bún cá Hải Phòng góp thêm thực đơn bún một nét mới - phong cách biển hoà lẫn với vị đồng quê. Bún cá Hải Phòng là sự kết hợp nhuần nhuyễn hải sản và những sản vật từ đồng ruộng. Nó thể hiện rõ xu hướng bám đất của cư dân duyên hải Bắc bộ nói chung, cư dân miền biển Hải Phòng nói riêng. Nghe tên gọi thì đã làm cho ta đoán được thành phần chính của món ăn này là gồm có bún và cá. Nhưng có được bát bún cá ngọt thơm là cả một nghệ thuật, có lẽ cầu kỳ chả kém gì món bún thang của Hà Nội. Cá trong bát bún gồm: chả cá và cá rán xắt khúc. Chả cá tạo ra hương vị đặc biệt nhất cho món bún này, đồng thời nó cũng là thành phần quan trọng để quyết định sự ngon miệng của bát bún. Chả cá phải được làm bằng cá thu (cá thu phấn là ngon nhất song mới đén cá thu hũ), thịt cá được lọc ra giã nhuyễn với thì là, hạt tiêu, kèm một chút bột nghệ cho ngon mắt...cá càng giã nhuyễn thì chả càng ngon (chả được làm bằng cá xay bao giờ cũng bở). Sau công đoạn giã là nặn chả, đây có lẽ là công đoạn khó nhất để làm ra những miếng chả cá vừa giòn vừa dai lại xốp nữa. Nặn chả là cả một nghệ thuật và là một bí quyết nhà nghề, chả thế, mà người nặn chả luôn là một người phụ nữ đứng tuổi. Chỉ có bàn tay phụ nữ mới đủ khéo léo và kiên nhẫn viên lại thịt cá đã giã nhuyễn rồi lại ép mỏng ra trong lòng bàn tay để vừa có độ dai độ xốp mặc dù miếng chả rất mỏng. Những miếng chả nặn xong được rán trong một chảo mỡ nóng già rồi được phơi khô cho tới lúc nguội hẳn. Miếng chả sau khi rán có màu vàng sậm, mỏng tang, thơm mùi thì là. Cùng với chả là miếng cá xắt khúc, trái lại với chả cá, miếng cá xắt khúc chỉ dày khoảng một đốt ngón tay làm từ cá đồng, thường là cá trôi, cá trắm. Nét tinh tế của ẩm thực thể hiện rất rõ ở điểm này, thịt cá đồng ngọt lại không tanh. Miếng cá rán cùng với chả cá (đã trần qua nước dùng) được xếp lên trên những sợi bún trắng tinh. Thứ bún được ăn với bún cá không được quá to, nhưng cũng không được quá nhỏ. Mặc dù vậy, bún vẫn phải bảo đảm được độ dai phù hợp, không gẫy vụn khi chan nước dùng. Nước dùng ngon phải được ninh bằng xương ống lợn với nước luộc xương cá biển. Nồi nước vừa ngọt vừa có mùi đặc trưng. Ăn bún cá không thể quên rau muống thái nhỏ, rổ rau sống ngon nhất là vào mùa đông với đầy đủ xà lách, kinh giới, húng... Đặc biệt, dù mùa nào cũng không thể thiếu hoa chuối thái mỏng với vị vừa bùi vừa chát. Bát bún cá cũng không thể thiếu chút nước chua (nấu bằng quả me, quả dọc..) và tương ớt. Người ta khó có thể quên ấn tượng về bát bún cá với màu vàng của chả cá, cá rán, màu xanh thấp thoáng của dọc mùng, màu đỏ của tương ớt trên màu trắng tinh của bún ngập trong nước dùng trong veo đang bốc khói. Món bún cá tuyệt vời ở chỗ không đem lại cảm giác no ngấy cho người ăn. Vì vậy, sau mấy ngày Tết bún cá được bày bán ở khắp các phố ở Hải Phòng. Nó được coi như món ăn để át đi vị thịt mỡ của những ngày Tết. Bún cá thực sự tạo ra một hương sắc riêng cho ẩm thực Hải Phòng. Theo Nam Giao
Thanks bác Atuanp với mấy món đặc sản quê mình nhé Từ trưa đến giờ em đọc thôi cũng... No lắm rồi Bác chế biến thêm giúp em món Rươi nữa thì.... Quắt Tai :lol: Món rươi này là món cổ truyền cần được bảo tồn và nuôi dưỡng... Em thì em thích nhất là ... Mắm Rươi :lol:
đợi đến mùa bác và ...sẽ có quà từ HP nhé p/s bác lưu ý món ngon nhất lại là rươi kho đấy nhé...nhưng hơi khó làm :lol:
@baohun00: có ngay đây bác, món đặc biệt này không thể không nói đến nhất. Hiếm như rươi ! Nếu biết giá một ký rươi ở Hà Nội là 450. 000đồng, tại Hải Phòng là 600.000 thời điểm đầu tháng 11 vừa qua, thì người xưa hẳn sẽ không đặt ra câu tục ngữ “trộm cắp như rươi”, hay “đông như rươi” nữa! Chả rươi – món ăn đặc sản trong tiết chuyển mùa Hải Phòng Kinh nghiệm dân gian có câu “ Tháng chín đôi mươi, tháng mười mùng năm” để chỉ về mùa nước rươi, nhắc nhở mọi người nên biết tận dụng thức ăn theo mùa có sẵn trong tự nhiên, tươi, bổ dưỡng, hợp tiết trời. Rươi lên tháng 9, tháng 10 âm lịch gọi là rươi mùa. Tháng 5 cũng có rươi gọi là rươi chiêm. Thông thường rươi chiêm ít người ăn bởi không thuận tiết, sợ đồng chướng sinh bệnh. Ở nước ta rươi chiêm chủ yếu chỉ có ở vùng sinh thái nước lợ từ Thanh Hóa đến Hải Phòng. Sách “Quảng Đông tân ngữ” gọi con rươi là Hòa Trùng (tức là sâu lúa). Nhà bác học Lê Quí Đôn cho rằng: con Hòa Trùng ghi trong các sách của Trung Quốc, người nước Nam ta gọi là Thổ Hà (tôm đất), tức là con rươi theo cách gọi dân gian. Nhưng tháng chín đôi mươi tháng mười mùng năm lúc bầu trời mây vần vũ như sà xuống thấp, những cánh diều mỏng dính chấp chới dắt díu những hạt mưa lất phất ( Người quê tôi gọi là mưa mở lỗ Rươi) cả vùng bãi triều ngập trong mán nước phù sa nâu nhạt trở thành những ruộng Rươi mênh mang, heo may cứ thổi mưa cứ rơi, ai đó cứ thở than ” Kẻ ăn Rươi, người chịu bão” bởi cái sự đau ê ẩm của thân mình thì vùng ruộng Rươi đông như trẩy hội. cũng thật lạ không hiểu từ đâu, những con vật bé nhỏ thân nửa giun, nửa như rết cứ đùn đùn từ lòng đất chui lên có con dài tới vài mét, Lên đến mặt nước chúng đứt thành từng đoạn ngắn. Lạ lùng hơn mỗi đoạn ngắn ấy thành một con, con nào cũng có đầu có mắt hẳn hoi, chúng kết lại thành đoàn, dạt theo dòng nước chảy, người đi vớt Rươi chỉ cần dùng lưới, vợt bằng vải màu hay rá rổ, thậm chí cả gầu tát nước đơm chỗ cửa nước chảy là vớt được Rươi, Cách vớt này thô sơ, cốt lấy vui làm chính. Còn nếu muốn lấy số nhiều thì phải tốn công hơn một chút. Thông thường người ta khơi bờ ruộng cho nước chảy, giăng mành mành rộng ra theo hình phễu rồi đơm đó vào. Rươi cứ việc theo dòng chảy, ào ạt trôi vô miệng đó. Đứng trên bờ, người ta chỉ việc nâng đó, trút rươi vào thuyền, chở lên mạn ngược gánh đi, cho kịp buổi chợ. Những thúng Rươi ngon nhất được đem lên Hà Nội và những thành phố lớn bán cho các khách sạn, nhà hàng đặc sản. Loại ngon vừa đem về bán ở các chợ quê. Ở Hải Phòng khoảng trung tuần tháng 9 trong các chợ quê ở Thủy Nguyên, An lão, Kiến Thụy, Tiên lãng, An Hải và các chợ Ga, Trần Quang Khải, chợ Đổ, chợ Con, chợ An Dương thuộc nội thành đều có bán rươi. Để làm được món chả Rươi ngon, khi mua rưoi phải biết chọn lựa, con Rươi thân phải mập màu hồng, bò khoẻ trong thúng là những mớ rươi còn tươi và ngon. loại này khi đánh nhuyễn, thân Rươi tan, ta sẽ có một bát bột Rươi sánh, ánh vàng kem trứng, khi ăn cho vị ngọt đậm, béo ngậy, còn những con Rươi mầu xanh, thân gày bò yếu là Rươi non, khi đánh ít tan, rán lên sẽ khô, xác. Mỗi món ăn lại có một số gia vị đi kèm để làm nên ” bản sắc”. Làm chả Rươi, bạn không thể không mua thêm thịt ba chỉ ngon, trứng gà, vịt tươi, lá lốt, hành hoa, thì là, lá gừng, hạt tiêu, mì chính, nước mắm ngon và đặc biệt phải có vỏ quýt – một vị mà nếu thiếu nó sẽ mất đi mùi vị đặc trưng của chả Rươi. Giờ chắc bạn đã hiểu chẳng hề vô tình khi dân gian ngấm nguýt: ” Mắm Rươi thì ít, vỏ quýt thì nhiều”… Cách chế biến Rươi cũng không đơn giản đâu: Rươi đem về nhà cho vào rổ dày nan, thả nhẹ nhàng vào chậu nước rồi rửa nhẹ tránh làm Rươi vỡ ruột. nhặt sạch mùn rác để ráo nước rồi đổ Rươi vào âu đũa đánh nhuyễn càng lâu càng ngon. Thịt ba chỉ băm nhỏ, tuỳ theo lượng Rươi mà cho nhiều hay ít (Thường 1 kg Rươi chỉ cho một hai lạng) đập vào đó 2 quả trứng ( gà, vịt đều được); Rau gia vị thái chỉ vằm nhỏ cho vào cùng mì chính, hạt tiêu, nước mắm ngon trộn đảo thật đều là được. Việc rán Rươi mỗi nơi mỗi khác, có nơi cho Rươi sau khi đã trộn gia vị vào rán luôn, nhưng như vậy Rươi sẽ không ngon, rươi chín không đều và dễ bị cháy, khi ăn mất đi vị béo ngậy, muốn Rươi ngon ta dùng nồi hấp xôi lót lá lốt sau đó cho từng muôi Rươi vào hấp bánh. Khi Rươi chín đều đóng bánh, ta đem bánh Rươi đã được hấp chín cho vào chảo mỡ nóng già, đun nhỏ lửa, đợi khi bánh ngả màu vàng cánh gián đều cả hai mặt, bạn hãy vớt Rươi ra. chỉ khi bạn làm được món chả Rươi với lớp áo chả vàng ruộm mà phía bên trong ruột chả vẫn mềm, ngọt đậm bạn mới là người “sành điệu” và khi đó, nếu sắc vàng màu cánh gián của vỏ áo chả Rươi hút mắt người thưởng thức, bánh chả toả hương thơm ngào ngạt, mùi hương mà đứng cách xa hàng vài trăm mét cũng cảm nhận được thật là quyến rũ cồn cào. Nhón tay bẻ miếng chả Rươi nóng hổi, đặt vào giữa màu xanh non tơ của lá rau diếp, rau thơm cùng lọn bún trắng ngần cuộn lại rồi chấm vào bát nước mắm chắt có tỏi ớt chỉ thiên vằm nhuyễn, thêm chút đuờng mì chính, chanh tươi… thêm vài giọt nhỏ tinh dầu cà cuống mùa gặt… ta nghe như từ đầu lưỡi vị ngầy ngậy đậm đà của sắc đỏ phù sa, mùi thơm thơm nồng nàn của cây lá vườn nhà… tất cả mùi vị ấy quyện lại làm lên hương vị đặc trưng của chả Rươi dân giã mà lại quý giá vô cùng. Thêm vài chén rượu nếp cái hoa vàng chưng cất thủ công ủ hũ sành nút lá chuối khô để lâu với vài người bạn tâm giao trong một buổi chiều thu đáng nhớ, câu ca lơ lửng giữa đời ” Món ngon nhớ lâu…” chắc sẽ khắc sâu vào tâm khảm, biết đâu thi hứng chợt nổi, bạn lại nẩy ra cả một tứ thơ hay? Đặc biệt hơn nếu vào những ngày tết nguyên đán, giữa tiết trời se lạnh. trên mâm cỗ tết đầm ấm lại có món chả Rươi thơm lừng để khoản đãi bạn bè thì thật thú vị. Sẽ rất nhiều người thắc mắc, làm thế nào để Tết có Rươi ăn? điều này không khó vào vụ Rươi chỉ cần sau khi hấp rươi thành bánh, bạn đem bánh Rươi rán qua cho đanh lại, để nguội rồi xếp bánh Rươi vào hộp nhựa có nắp đậy kín lại, cho vào túi nilon gói chặt xếp vào ngăn tủ đá lạnh. Tết đến xuân về, khi mai đào xoè hoa rực rỡ, bạn chỉ cần lấy rươi từ tủ lạnh ra ngoài cho tan băng, Những bánh Rươi khi ấy sẽ tự rời nhau. Bên bếp lửa hồng, những miếng chả Rươi nóng hổi toả mùi thơm ngào ngạt quện mùi hương trầm da diết… trong không khí đầm ấm của ngày xum họp hẳn đây sẽ là món quà quê hiếm có của những ngày đầu xuân…. (st) ...nuốt nước bọt roài
Mùa Rươi quê mình bắt đầu vào tháng mấy bác Pheulong nhỉ ? Em nhớ loáng thoáng là mùa mưa bão nước lên tháng 7 , tháng 8 gì đó ??? Nhưng để được ăn mắm Rươi thì cứ phải ngóng đến cuối năm... Ăn mắm Rươi cũng rất cầu kỳ và công phu bác nhỉ...Một miếng mắm rươi hoàn chỉnh đòi hỏi cái miệng phải... Banh hết công suất :lol: Cám ơn bác Long nhiều nghen....
Tháng 8 đôi mươi, tháng 10 mùng 5 thì phải bác ạ. Nhưng bây giờ khí hậu ẩm ương nhiều khi cũng có trái mùa.