Opeth Opeth có thể coi là một trong những band nhạc huyền thoại của Prog Metal. Band này khởi đầu là Death Metal nhưng sau này đã phát triển rất mạnh để trở thành một thế lực rất được yêu mến của Metal thế giới. Âm nhạc của nhóm đặc trưng bởi những đoạn riff có nhịp độ trung bình, xen kẽ với acoustic guitar kiểu Folk kết hợp trên nền của Extreme (Death) Metal với rất nhiều những thay đổi về tempos đặc trưng của Prog Rock (Metal). Sự kết hợp này của Opeth đã vượt xa ranh giới của âm nhạc Extreme và đưa dòng nhạc này lên một tầm cao mới. Trong những năm cuối thập niên 90s và 2000s, Opeth đã tung ra hàng loạt những album kinh điển khiến gây shock cho thế giới của Metal như: Still Life-1999, Black Water Park -2001, Deliverance -2003 hay Ghost Reveries -2005, Watershed -2008. Trong những năm sau này, Opeth chuyển dần sang Prog Rock và loại bỏ những ảnh hưởng của Death Metal trong âm nhạc của họ, nhưng vẫn rất thành công. Opeth thường viết những bài hát dài (hơn mười phút), nhưng sự đa dạng trong cách sáng tác khiến mọi thứ trở nên thú vị. Có khá nhiều band nhạc chơi theo phong cách "progressive death metal" trước đây, nhưng có lẽ cụm từ này phù hợp với Opeth hơn bất kỳ band nhạc nào khác. Một band nhạc rất xuất sắc. Bộ sưu tập có khoảng 20 CDs của nhóm Gồm 3 album đầu tay đều dạng digipack: Orchid 1995, Morningrise 1996, My Arms Your Hearse 1998 Cặp 3 albums khởi đầu phong cách Prog Death Metal kinh điển: Still Life 1999 Black Water Park 2001,Deliverence 2002 Cặp 3 albums kinh điển tiếp theo nghiêng dần hơn về Progressive: Dammnation 2003 Ghost Reveries 2005, Watershed -2008 Các album chuyển dần sang Prog Rock Heritage 2011 Pale Communion 2014, Sorceress 2016 (SE 2CDs) album live The Roundhouse Tapes 2007 (2CDs) Album live Prog 81 2017 (chỉ dành riêng cho độc giả tạp chỉ Prog - chơi cùng Enslaved) EP Selections From Ghost Reveries 2005 (Promotion)
Opeth Ngoài ra còn một số đồ rất hiếm của nhóm gồm 2 singles Porcelain Heart 2008 The Devil's Orchard Single 2011 Vào khoảng năm 2016, dưới yêu cầu của người hâm mộ, Opeth tung ra một cuốn sách - ảnh gồm những bức ảnh và câu chuyện về sự nghiệp độc đáo của họ từ những ngày đầu tiên cho đến nay. Câu chuyển được kể ở ngôi thứ nhất bởi Mikael, band nhạc, bạn bè, thành viên cũ và cộng tác viên của họ... Nó được minh họa xuyên suốt bằng hàng trăm bức ảnh và tác phẩm nghệ thuật, mang nhiều tính cá nhân, thẳng thắn, trong những buổi liveshow và trong studio. Đây là câu chuyện có thật và đầy đủ về Opeth. Cuốn sách này phát hành bìa cứng đầu tiên và nhanh chóng hết hàng. Dưới sự yêu cầu của người hâm mộ, Opeth tái bản cuốn sách này dưới dạng bìa mềm và tiếp tục bán hết hàng. Bản đầu tiên bìa cứng của cuốn sách này có tặng thêm một single dạng 7 inches vô cùng quý hiếm (hiện đã hết hàng và được săn lùng trên toàn thế giới với cái giá trên trời). Bộ sưu tập có quyển sách Book Of Opeth bìa cứng (hard cover) Mở sách ra trang đầu tiên sẽ có một single 7 inches với vở đĩa được dán ngay ở trang đầu tiên. Cuối cùng là album Heritage với chữ ký tươi của các thành viên trong nhóm trên bìa đĩa.
Opeth cá nhân e thấy rất hay, nghe cuốn ... khó diễn tả, từ nhạc đến trình bày bìa của cd. Thanks bác @no1knows thông tin band nhạc. Nhờ bác giới thiệu thêm band giống phong cách của Opeth nhé.
Mình cũng mấy lần nghe thử ban nhạc này trong đó có albums rất được các fans ca ngợi. Kết quả thấy bình thường. Có thể do tai trâu nên nghe không cảm xúc gì. Rất nhiều người thích mắm tôm và thời niên thiếu mình cũng mê mắm tôm. Chẳng hiểu sao về già lại không thấy ngon ,thậm chí thấy nặng mùi quá. Mấy người bạn ở Hà Nội lâu lâu lại nhắn tin là sẽ chiêu đãi bún đậu mắm tôm khi mình ra chơi Hà Nội.
Jordan Rudess Rudess sinh ngày 4 tháng 11 năm 1956 trong một gia đình Do Thái. Tài năng âm nhạc của anh này được phát hiện ra từ khi mới học lớp 2 và anh đã được nhận học bổng để chơi nhạc ngay từ khi còn là một cậu bé. Năm 9 tuổi, Rudess đã được vào khoa dự bị đại học của Trường Âm nhạc Juilliard để đào tạo piano cổ điển. Nhưng khi lớn lên một chút (ở cuối tuổi teen) thì anh ngày càng quan tâm đến syntherizer và nhạc progressive rock. Chống lại toàn bộ lời khuyên của cha mẹ và gia sư, anh từ bỏ piano cổ điển và thử sức mình với tư cách là một nghệ sĩ keyboard solo theo trường phái progressive rock. Sau khi lăn lộn, biểu diễn trong nhiều dự án khác nhau trong suốt những năm 80s, anh đã thu hút được sự chú ý của quốc tế vào năm 1994 khi được bình chọn là Best New Talent – tài năng mới xuất sắc nhất - trong cuộc bình chọn của độc giả Tạp chí Keyboard sau khi phát hành album solo Listen. Lúc này, hai trong số các band nhạc chú ý đến Rudess là The Dixie Dregs và Dream Theater, đều mời anh tham gia. Rudess đã chọn Dregs, chủ yếu là vì trở thành thành viên part time của band nhạc này sẽ ít ảnh hưởng đến gia đình của mìnhtrong khi với Dream Theater anh phải làm việc toàn thời gian. Trong thời gian làm việc cho Dregs, Rudess đã tạo ra cặp đôi quyền lực với tay trống Rod Morgenstein. Có một sự cố bất ngờ xảy đến với Dregs, band nhạc đang tập thì bị chập điện, khiến tất cả các nhạc cụ của Dregs bị hỏng ngoại trừ keyboard của Rudess. Do đó, Rudess và Morgenstein đã tạm thời chơi hòa tấu cùng nhau cho đến khi các thành viên khác có thể sửa chữa được nhạc cụ. Cặp đôi này ăn ý tới mức họ quyết định biểu diễn cùng nhau thường xuyên (dưới tên Rudess/Morgenstein Project hoặc sau này là RMP) và sau đó đã phát hành một album phòng thu và một đĩa live. Rudess gặp lại Dream Theater khi anh và Morgenstein giành được vị trí chơi mở màn trong một chuyến lưu diễn Bắc Mỹ của Dream Theater. Năm 1997, khi Mike Portnoy được Magna Carta Records đề nghị thành lập một siêu nhóm, Rudess đã được chọn để đảm nhận vị trí người chơi keyboardd trong band nhạc, band nhạc cũng bao gồm Tony Levin và đồng nghiệp John Petrucci của Portnoy tại Dream Theater – đây chính là band nhạc Liquid Tension Experiment. Trong quá trình thu âm hai album của Liquid Tension Experiment, Portnoy và Petrucci thấy rõ rằng Rudess chính là thứ mà Dream Theater đang cần. Họ đề nghị Rudess tham gia band nhạc, và khi Rudess chấp nhận, họ đã đề nghị tay keyboard lúc bấy giờ là Derek Sherinian nhường chỗ cho anh. Rudess là người chơi keyboard toàn thời gian trong Dream Theater kể từ khi thu âm Metropolis Pt năm 1999 đến tận ngày nay. Ngoài giờ làm việc với Dream Theater, anh thỉnh thoảng thu âm và biểu diễn trong các band nhạc khác, chẳng hạn như album kết hợp với Petrucci năm 2001 (CD có tên An Evening With John Petrucci và Jordan Rudess), cũng như chơi với Blackfield trên một đĩa đơn. Anh này cũng đóng góp cho album năm 2011 của Steven Wilson, Grace for Drowning. Năm 2010, Rudess sáng tác "Explorations for Keyboard and Orchestra", sáng tác theo trường phái cổ điển đầu tiên của mình. Bản nhạc được công chiếu lần đầu tại Venezuela vào ngày 19 tháng 11 năm 2010 do Dàn nhạc Giao hưởng Thanh niên Chacao và nhạc trưởng Eren Başbuğ. Rudess đã chơi tất cả các phần của bàn phím và syntherizer. Rudess là một trong những tay keyboard có kỹ năng chơi nhạc cụ xuất sắc nhất trong lịch sử âm nhạc. Thậm chí, vào ngày 28 tháng 7 năm 2011, trong một cuộc thăm dò do MusicRadar thực hiện, Rudess được bình chọn là tay chơi keyboard hay nhất mọi thời đại. Ngoài việc chơi nhạc, Rudess còn có cả một công ty để viết phần mềm và phát triển những kỹ năng trợ giúp chơi nhạc rất nổi tiếng. Trong các buổi biểu diễn của mình, Rudess thường xuyên sử dụng các phần mềm trợ giúp hết sức đặc biệt. Anh vừa là nhạc sĩ vừa là một kĩ sư âm nhạc tài năng. Bộ sưu tập có 5 albums của Rudess gồm: Rhythm Of Time 2004 Rudess, Morgenstein Project - 1997 (với chữ ký của 2 người) - cực hiếm John Petrucci & Jordan Rudess - An Evening With -2004 LMR (Levin, Rudess, Minnemann) -LMR- 2013 Ngoài ra còn một cái Levin Minnemann Rudess - From The Law Offices Of - 2016 hiện đang cho mượn.
Phong cách âm nhạc của Opeth khá đặc biệt nên cũng ít band hoàn toàn giống. Nhưng bác có thể chọn một số band như: Ne Obliviscaris, Barren Earth, Descend, Aquilus, October Falls, Belakor, Cobalt...
Opeth là band mình thích nhất, thích chỉ sau Pink Floyd. Opeth chơi Metal nó là một cái thứ gì đó riêng biệt, không lẫn được với bất cứ band Metal nào khác. Kể từ sau Watershed thì Mikael thay đổi hẳn phong cách nên mình không thích những album đằng sau nữa. Mình thích nhất 4 albums: Morningrise, Still life, Blackwater Park và Damnation (acoustic album). Các tracks thích nhất: To bid you farewell, The Moor và The Drapery Falls.
MullMuzzler MullMuzzler thực chất là một dạng side project của James LaBrie, giọng hát chính của Dream Theater. Cũng cần nhắc lại lịch sử rằng Dream Theater khởi đầu bằng giọng ca chính Dominici, sau đó chuyển sang LaBrie và gặt hái thành công rất lớn với Images And Words vào năm 92. Nhưng sau đó thì band nhạc bắt đầu đi xuống và LaBrie là trở thành con cừu đen trong mắt những người hâm mộ của Dream Theater với giọng ca bị cáo buộc là “ẻo lả” và không tương xứng với những tài năng khác trong band nhạc. Có lẽ đây chính là động lực để LaBrie khởi đầu cho các dự án side project ngoài Dream Theater để chứng tỏ tài năng của mình. Một trong những dự án này là MullMuzzler bắt đầu thành hình vào mùa hè năm 1998, sau chặng cuối của chuyến lưu diễn Into Infinity World Tour mở rộng của Dream Theater. James bắt đầu dự án bằng cách cộng tác với một số nhạc sĩ tài năng nhất trong thể loại progressive rock: Trent Gardner (Magellan, Explorer's Club), Matt Guillory (Dali's Dilemma), Gary Sloyer và Carl Cadden-James, Brendt Allman và Gary Wehrkamp (tất cả từ Shadow Gallery). Làm việc cùng nhau, các nhạc sĩ bắt đầu tạo ra các bài hát cho album đầu tiên của MullMuzzler. Thuật ngữ này do LaBrie sáng tạo, và mô tả dùng để chỉ việc bịt miệng hoặc làm im lặng suy nghĩ của một cá nhân trước khi nó có thể được thể hiện theo bất kỳ cách nào. Anh tạo ra từ này từ sự kết hợp của "mull" (có nghĩa là suy ngẫm) và "muzzle" (có nghĩa là bịt miệng). Band nhạc này phần nào đã chứng tỏ được năng lực của LaBries với 2 albums khá hay vào năm 1999 và 2001 Bộ sưu tập có 2 albums Keep It To Yourself 1999 Mullmuzzler 2 2001
Em không quá hâm mộ Opeth nhưng phải thừa nhận rằng họ là một band rất hay. Mấy album gần đây như Sorceress hay In Cauda Venenum chuyển lại về Metal cũng rất hay đấy bác.
John Petrucci John Petrucci (sinh ngày 12 tháng 7 năm 1967) là nghệ sĩ guitar và là thành viên sáng lập của nhóm nhạc Progressive Metal huyền thoại Dream Theater. Có lẽ anh này cũng chính là trụ cột chi phối band nhạc này. Ngoài ra đây cũng là một nhạc sĩ rất nổi tiếng trong thế giới của Progressive và Heavy Metal music. Anh này thường sử dụng nhiều phong cách kết hợp khi chơi nhạc, từ shredding tới flamenco. John chơi guitar lần đầu tiên vào năm 8 tuổi khi cậu bé láu cá nhận thấy chị gái mình (lúc đó đang học đàn organ) được phép thức khuya hơn để luyện tập. Nhưng kế hoạch này sớm thất bại. Tới năm 12 tuổi, anh bắt đầu chơi đàn trở lại khi được mời vào band nhạc của người bạn Kevin Moore, người sau này trở thành tay chơi keyboard đầu tiên của Dream Theater. Lúc này, John bắt đầu luyện tập một cách nghiêm túc và rất chăm chỉ để có kỹ năng thượng thặng. Anh này chủ yếu là tự học, sau đó đã phát triển kỹ năng của mình thông qua rất nhiều nỗ lực để sánh ngang (thậm chí vượt hơn) cả các thần tượng của mình như: Steve Morse, Steve Howe, Steve Vai, Al Di Meola, Alex Lifeson và Allan Holdsworth. Do sự trùng lặp trong tên riêng, Petrucci đã bông đùa gọi đùa thần tượng guitar của mình là "Steves và Als". Khi lớn hơn, John theo học trường Berklee College of Music ở Massachusetts cùng với người bạn thời thơ ấu John Myung (bass), nơi họ gặp thành viên band nhạc tương lai Mike Portnoy (trống). Ba người này cùng với một người bạn thời thơ ấu khác của Petrucci và Myung, Kevin Moore (Keyboards), đã thành lập band nhạc Majesty, sau này trở thành Dream Theater. Trong khi Dream Theater là thứ mà John gắn bó nhất, anh cũng là thành viên của band nhạc Liquid Tension Experiment (LTE) và còn xuất hiện với tư cách khách mời trong một số đĩa hát của các nghệ sĩ khác, chẳng hạn như album Age of Impact của Explorers Club. Tuy nhiên, điều đáng nói là Liquid Tension Experiment còn có các thành viên của Dream Theater là Mike Portnoy và Jordan Rudess, Jordan gia nhập Dream Theater sau thành công của LTE. Năm 2001, anh được Joe Satriani và Steve Vai chọn đi lưu diễn cùng họ trong chuyến lưu diễn guitar G3 nổi tiếng, điều này đã giúp anh tiếp xúc với một lượng lớn người hâm mộ và truyền cảm hứng cho anh thu âm một album solo- Suspended Animation. Anh này cũng xuất hiện trong các chuyến lưu diễn G3 năm 2005, 2006 và 2007. Petrucci đã kết hôn với Rena Sands, một nghệ sĩ guitar trong band nhạc Heavy Metal toàn nữ Meanstreak, và họ có 3 người con, SamiJo và Reny (là cặp song sinh) và Kiara. John Petrucci còn đoạt giải "Nghệ sĩ guitar của năm 2007" trên Tạp chí Total Guitar. Bộ sưu tập có 2 albums Suspended Animation 2005 và John Petrucci & Jordan Rudess - An Evening With -2004 (đã đăng trong bài của Rudess)
Rất đúng. Có thể do doanh số bán ra không cao như xưa nên giá cao hơn. Trước đây mình mua CD mới sx giá thường 13-14 USD. Bây giờ CD mới sx năm 2021- 2022 mà giá là 18 USD
Trước em thấy có 1 điều mới nhìn hơi nghịch lý là CD của ai càng mới ra và càng bán chạy thì càng rẻ (theo logic thì nghệ sĩ kém nổi tiếng thì mới chịu giảm giá). Nhưng hình như thực tế thì nếu sản xuất nhiều và bán nhanh (ít tiền lưu kho) thì giá rẻ đi. Có lẽ giờ CD đến đoạn khó bán và số lượng phát hành ít, tồn kho lại lâu nên chi phí phát hành nó tăng lên?
Hiện giờ CD đang gặp rất nhiều bất lợi: số lượng giảm nhanh nên nhiều hãng không còn mặn mà đầu tư, số lượng đĩa giảm khiến chi phí tăng cao dẫn tới giá thành tăng, giá ship cũng tăng cao khiến cho việc mua rồi ship về càng trở nên đắt đỏ. Đến thời điểm hiện tại thì thời của CD giá rẻ gần như đã qua. Nhưng chỉ cách đây tầm 4 năm thôi thì có hiện tượng bán tháo hàng loạt. Đến giờ thì chả còn nữa mà bán tháo.
Liquid Tension Experiment Liquid Tension Experiment (LTE) là một dự án kiểu side project của các thành viên Dream Theater là Mike Portnoy và John Petrucci, khác với Dream Theater dự án này chỉ chơi hòa tấu. Cặp đôi này sau đó mời thêm Tony Levin (King Crimson) tham gia và tay keyboard Jordan Rudess. Jordan Rudess trước đó đã từ chối lời đề nghị tham gia Dream Theater vào năm 1994, thay vào đó trở thành thành viên của Dixie Dregs. Band nhạc này chơi những bản nhạc nhanh, mang nhiều tính Jazz Fusion và đôi lúc giống Dream Theater. Tuy nhiên âm nhạc mang nhiều tính Jazz, ít tính giao hưởng và thể hiện kỹ năng chơi nhạc điêu luyện hơn và không sử dụng vocal. Liquid Tension Experiment đã phát hành hai album, Liquid Tension Experiment (1998) và Liquid Tension Experiment 2 (1999). Cả 2 albums đều thành công hết sức rực rỡ và trở thành những album Prog Metal hòa tấu kinh điển. Do thành công của những album này, Rudess được mời tham gia Dream Theater và lần này đã nhận lời. Do công việc quá bận rộn nên band nhạc này đã dừng hoạt động rất lâu, phải tới năm 2021 thì album thứ 3 mới ra mắt và cũng có chất lượng rất tốt. LTE chơi một thứ fusion-y prog rock/metal với những kỹ năng chơi nhạc cụ cao nhất, với khả năng âm nhạc nổi bật, rất xứng danh một siêu nhóm của Prog Metal. Bộ sưu tập có 2 albums : LTE 1 và 2
John Petrucci đẹp trai thế, lấy vợ vừa già vừa xấu . Tay trống Mike Portnoy, Keyboard của Dream theater e rất thích. Dream là 1 trong band nhạc ưa thích e các bác ạ.
Drappery Falls có lẽ cũng là bài hát em thích nhất của Opeth. Một bài hát dài, khá nhiều ý nghĩa và liên tưởng. Đây có lẽ là bài hát tối tăm nhất về sự đấu tranh trong nội tâm của con người. Để diễn tả sự phức tạp và xáo trộn trong tâm hồn, Mikael sáng tác theo một cách rất lạ: thay đổi liên tục giữa các hợp âm trưởng và thứ (một điều không thường xuyên xảy ra- nhưng chắc nó miêu tả tâm trạng hỗn loạn của tác giả. Cả bài hát, tuy hoành tráng, nhưng chìm trong bầu không khí atmospheric đen tối và độc hại. Một số đoạn acoustic guitar làm nổi bật sự dằn vặt, nuối tiếc quá khứ. Lyric thì kể một câu chuyện đa nghĩa về một mối quan hệ đã từng tốt đẹp như mơ bỗng chuyển dần thành bầu không khí độc hại, có phần nuối tiếc quá khứ nhưng thực tế lại muốn thoát ra khỏi tình huống bế tắc khủng khiếp này. Mối quan hệ đó có thể là tình bạn, tình yêu đẹp hay một loại chất gây nghiện, rượu hay ma túy, thực chất cũng khó biết. Ngay cả những đoạn cao trào kiểu Death Metal kể về những ngã rẽ khủng khiếp, tuyệt vọng tìm lối thoát, đôi lúc tưởng như đã thấy ánh sáng cuối đường hầm, thì sự dằn vặt, nuối tiếc, với một thực tại vô cùng đen tối lại quay trở lại một lần nữa. Một bài hát rất hay trong album tuyệt vời Black Water Park.
Derek Sherinian Chắc chắn chúng ta không quá xa lạ với cái tên Derek Sherinian vì đây là một tay keyboards huyền thoại, từng là thành viên của Alice Cooper, KISS và đặc biệt là Dream Theater. Sherinian từng được mệnh danh là "Vua keyboards" và "Caligula của keyboards" do phong cách biểu diễn đầy máu lửa của anh này. Với Dream Theater, anh thu âm các album A Change of Seasons (1995), Falling Into Infinity (1997) và Once in a Livetime (1998) trước khi bị thay thế (vào năm 1999) bằng Jordan Rudess do sự khác biệt trong sáng tạo. Kể từ đó, Sherinian đã thu âm một số đĩa hát solo và kết hợp với các nghệ sĩ như Yngwie Malmsteen, Zakk Wylde và Steve Lukather và đã thể hiện được tài năng của mình. Đáng chú ý nhất trong số các dự án solo là Planet X, được thu âm với tay trống người Úc Virgil Donati, dẫn đến việc thành lập nhóm cùng tên, vì dự án rất thành công, Sherinian và Donati quyết định mở rộng band nhạc bằng cách tuyển dụng nghệ sĩ guitar điêu luyện Tony Macalpine. Từ năm 2002, Sherinian liên tục đi lưu diễn cùng Billy Idol. Ngoài ra, Sherinian còn có nhiều albums đáng nhớ. Album solo thứ năm, Blood Of The Snake (2006), có sự góp mặt của Zakk Wylde, John Petrucci, Yngwie Malmsteen, Slash, Billy Idol, Steve Lukather, Simon Phillips, Tony Franklin, Brad Gillis và Brian Tichy. Album Quantum, có sự góp mặt của Allan Holdsworth cùng những người khác. Tuy chơi keyboards nhưng Sherinian rất thích guitar và cách chơi guitar của Eddie Van Halen có ảnh hưởng trực tiếp đến cách tiếp cận độc đáo của anh về mặt kỹ thuật cũng như giai điệu; Trong các albums, anh thường kết hợp với rất nhiều nghệ sĩ guitar hàng đầu vì anh không nghĩ rằng có một nghệ sĩ guitar nào có thể thể hiện tất cả các phong cách đặc trưng trong các album của mình. Sherinian thường điều chỉnh các bài hát cho các nghệ sĩ guitar cụ thể, để tìm cách nắm bắt những khía cạnh nhất định của các nghệ sĩ guitar từ mọi thể loại và khiến chúng "va chạm một cách hùng hồn". Bộ sưu tập có 3 albums của Sherenian Gồm Black Utopia 2003 Blood Of The Snake 2006 Molecular Heinosity 2009
Explorers Club Explorers Club là một siêu nhóm nhạc Prog Metal do anh em nhà Gardner của Magellan đứng đầu với sự góp mặt của James LaBrie, John Petrucci, John Myung và Derek Sherinian của Dream Theater, Billy Sheehan, Gary Wehrkamp, Steve Howe, Marty Friedman và Terry Bozzio . Album đầu tiên của họ, Age of Impact, được phát hành vào năm 1998 và tiếp theo là Raising the Mammoth vào năm 2002. Ý tưởng của anh em Gardner là mỗi khi có những ý tưởng mới, mà các nhạc sỹ trong Magellan gần như khó thực hiện được thì họ sẽ tạo ra một dạng album concept dành cho các nghệ sĩ cụ thể, những điều vượt xa khỏi giới hạn của Magellan. Do đó, các album của dự án này không giống nhau. Raise The Mammoth khác rất nhiều so với Age Of Impact với điểm nhấn là nhiều phần hòa tấu hơn và nhiều đoạn solo trên keyboards hơn. Đây thực sự là một dạng project để Gardner có thể tùy ý làm bất cứ điều gì họ muốn làm. Và ứng với mỗi dự án họ sẽ sử dụng những nhạc sĩ khách mời phù hợp. Bộ sưu tập có album đầu tay Age Of Impact -1998
Antithesis Antithesisv thành lập tại Cleveland, Ohio, Mỹ vào năm 1997. Band nhạc này sau đó đã thể hiện sự hứa hẹn trong làng nhạc metal underground của Mỹ khi chơi nhạc theo một sự kết hợp thông minh giữa power metal, thrash và progressive metal. Âm nhạc của nhóm mang nhiều âm hưởng rõ ràng của Metal thập niên 80, nhưng vẫn có đủ ảnh hưởng của âm nhạc đương đại để không lỗi thời. Ca sĩ Ty Cook có chất giọng nam trung, trong trẻo, khá giống Harry Conklin của Jag Panzer. Về mặt âm nhạc, band nhạc rất đầu tư vào sáng tác các bài hát. Chúng thường có cấu trúc chặt chẽ, với nhiều đoạn riff phức tạp tuy nhiên không gây cản trở cho việc thể hiện cảm xúc của bài hát. Về mặt ca từ, band nhạc theo trường phái Christian -Cơ đốc giáo, nhưng với lời bài hát kích thích tư duy và cảm xúc hơn, ít mang tính thuyết giáo so với các nhóm Christian Metal khác. Band nhạc chỉ có 3 albums trong toàn bộ sự nghiệp của mình, thời gian từ album thứ hai tới thứ ba là gần 9 năm. Tuy nhiên, do không mấy thành công, band nhạc đã tan rã sau khi tự tung ra album cuối cùng mặc dù các albums đều có chất lượng rất ổn. Bộ sưu tập có album Dying for Life -2001
Age of Nemesis Age of Nemesis có lẽ là band nhạc Prog Metal tiên phong của Hungary. Đầu tiên nhóm lấy tên là Nemesis và phát hành 4 albums, chủ yếu là các sáng tác bằng tiếng Hungary. Lúc này thì nhóm không được biết tới rộng rãi lắm trên thế giới. Bốn album nhóm phát hành là Nemesis (1998), Abraxas (1999), Eden? (2002) và Terra Incognita (2002) hiện tại cũng rất khó tìm. Nhóm sau đó ngừng hoạt động trong một thời gian trước khi quay trở lại. Lần này, nhóm có hợp đồng với một hãng đĩa của Mỹ - hãng Magna Carta chuyên về Progressive. Nhóm đổi tên thành Age of Nemesis và chuyển sang hát tiếng Anh. Dưới cái tên mới, band nhạc đã phát hành album thứ năm Psychogeist (2006). Sau đó, nhóm re-record lại album thứ 4 là Terra Incognita vào năm 2007 với lyric bằng tiếng Anh. Mặc dù band nhạc vẫn còn hoạt động nhưng đây vẫn là bản phát hành gần đây nhất của band. Về mặt âm nhạc, Age Of Nemesis chơi một thứ gần giống với thời kỳ đầu của Dream Theater, tức là một dạng Prog Metal với keyboard là nhạc cụ chủ đạo. Âm nhạc đâu đó giống với thời kỳ Awake, pha lẫn với một chút Jazz Rock Fusion và với giọng hát kiểu Queensryche. Âm nhạc khá thú vị và đáng nghe. Bộ sưu tập có album Psychogeist -2006, album cuối cùng của nhóm.
Beyond Twilight Beyond Twilight là band nhạc Prog Metal tiên phong của Đan Mạch, khởi đầu sự nghiệp với cái tên Twilight, phát hành một album có tên Eye for an Eye, vào năm 1994 nhưng không thực sự thành công. Band nhạc này sau đó rơi vào bất ổn với hàng loạt các thành viên đến rồi đi, phải tới những năm đầu thập niên 2000s nhóm mới ổn định lại và nhóm lúc này do tay keyboard Finn Zierler lãnh đạo (anh cũng là người duy nhất gắn bó hoàn toàn sự nghiệp với Beyond Twilight). Sau đó để tránh phức tạp nhóm đổi tên là Beyond Twilight. Từ đây thì sự nghiệp của nhóm bắt đầu thăng tiến. Beyond Twilight chơi nhạc progressive metal nhưng chịu ảnh hưởng rất nhiều của cổ điển và giao hưởng. Họ có một nguồn năng lượng độc đáo cho các bài hát của mình, kết hợp sức hấp dẫn của giọng hát, tiếng trống, sự đơn giản của Heavy Metal với sự tinh tế của Prog. Với những albums sau này, Beyond Twilight tiến lên nhóm hàng đầu của Prog Metal châu Âu. Họ chơi một thứ Prog Metal kinh điển, kiểu Dream Theater, tuy không kỹ thuật bằng nhưng lại pha trộn thêm nhiều tính thử nghiệm Experimental và mang một sắc thái phiêu lưu lớn hơn với những giai điệu giao hưởng tối tăm, mang lại cho âm nhạc của họ một góc cạnh cứng rắn và mạnh mẽ hơn. Album phổ biến nhất của họ có lẽ là For The Love of Art and the Making. Tại đây nhóm đã tiếp tục đẩy phong cách âm nhạc tiến sâu hơn về phía Prog Metal với âm thanh rất mạnh mẽ và phức tạp. Bản opus này, gồm 43 bản nhạc ngắn, nhưng được thiết kế để chơi xuyên suốt không ngừng. Nhưng nếu có thể, chúng ta sẽ để chế độ random chọn bài, nó sẽ tạo ra một cách sắp xếp hoàn toàn khác cho mỗi lần nghe. Beyond Twilight đã tìm ra cách kết hợp các yếu tố và bố cục của nhạc cổ điển với nhịp điệu Metal cực kỳ ấn tượng. Tiếc rằng, sau album này band nhạc đã im hơi lặng tiếng trong thời gian rất dài và có lẽ họ đã tan rã. Bộ sưu tập có album For The Love of Art and the Making -2006
Black Symphony BLACK SYMPHONY là band nhạc progressive mang hơi hướng power metal thành lập tại Los Angeles, California, Hoa Kỳ vào năm 1992. Trụ cột của nhóm là Rick Plester – guitar, người thực chất không quá xa lạ với những fan của Metal cổ vì đã từng làm việc với hững cái tên như George Lynch, The Micheal Schenker Group, James Kottak, cùng nhiều người khác. Sau khi trải qua một rất nhiều thay đổi về đội hình và sự mất mát bi thảm của giọng ca Rhett W. Forreste (bị bắn chết trong một vụ cướp), band nhạc mới ổn định được đội hình và bắt đầu tung ra các albums. Âm nhạc họ chơi thiên về power metal nhưng có nhiều yếu tố prog .Các albums có chất lượng khá tốt, tuy không có quá nhiều tính đột phá. Black Symphony không cố gắng tạo ra thứ gì đó quá siêu việt, đặc biệt, nhưng đều làm hài lòng khán giả với những đoạn hòa âm hay và những phần chuyển soạn cân bằng. Với giọng hát mạnh mẽ, tuyệt vời, đầy nội lực, rất phù hợp với thể loại nhạc này: từ những khoảnh khắc êm dịu đến thô ráp, đều xuất sắc. . Sau 4 albums thì band nhạc này dừng hoạt động. Nếu người nghe nhạc Prog Metal muốn khám phá một số band nhạc gần như vô danh (bị đánh giá thấp) thì nên thử band nhạc này. Bộ sưu tập có album đầu tay cùng tên năm 1998
Dali's Dilemma Band nhạc gồm 5 thành viên này thành lập năm 1994 tại California, Mỹ. Có lẽ band nhạc cũng là những người hâm mộ của Dream Theater thời kỳ Images And Words và Awake nên chơi một thứ âm nhạc đầy tốc độ và đòi hỏi kỹ thuật rất cao. Ngoài Dream Theater âm nhạc còn chịu nhiều ảnh hưởng của: Enchant, Fates Warning và Shadow Gallery cũng như các rocker cổ điển hơn như Rush và Deep Purple. Band nhạc chỉ có một album duy nhất là Manifesto For Futurism (1999) gồm 10 bài hát rất mạnh mẽ, ngoài ảnh hưởng của Prog Metal còn có một số nét Neo-classical Metal, nhạc Gothic trang nhã trong các đoạn guitar của họ. Có nhiều người thường chỉ trích nhóm vì giống Dream Theaer nhưng thực ra họ vẫn có những nét riêng, đặc biệt là những quan điểm về sáng tác và lời hát. Có lẽ một khía cạnh mà họ có thể cải thiện là ở phần giai điệu; thêm vào một chút cảm xúc trong lối chơi cũng khiến cho âm nhạc của họ dễ được nghe và chú ý hơn. Về mặt kỹ thuật chơi nhạc, họ gần như hoàn hảo. Bộ sưu tập có album Manifesto For Futurism -1999