Nghề chơi cũng lắm công phu - những bộ sưu tập hay (Phần 2)

Discussion in 'Âm nhạc' started by no1knows, 22/1/21.

  1. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Cirrus Bay

    Nhóm này thành lập tại Buckley, Washington, Hoa Kỳ vào năm 2001. Band nhạc này khởi đầu là một bộ đôi chơi nhạc acoustic, bao gồm Bill Gillham chơi guitar và Sharra Gillham (hiện tại là Sharra Acle) hát chính. Họ biểu diễn live các sáng tác của Bill tại các quán cà phê và bánh sandwich, những nỗ lực chơi nhạc acoustic với cấu trúc sáng tác tinh tế bên dưới mảng màu nghiêng về giai điệu phục vụ cho thị hiếu âm nhạc theo hướng chính thống hơn.

    Nhưng rồi đến một thời điểm, bộ đôi này đã được Mark Blasco tiếp cận. Anh này vừa là một tay trống và đồng thời là kỹ sư, và ngoài việc bị cuốn hút từ các dự án âm nhạc của bộ đôi này, anh cũng muốn tìm kiếm cơ hội xem cặp đôi này có muốn thu âm thứ âm nhạc do chính anh sáng tác không, và dĩ diên là anh này sẽ cung cấp dịch vụ của mình với tư cách là một tay trống nếu cặp đôi đồng ý. Và sau đó cặp đôi chơi acoustic đã trở thành nhóm trio.

    Và trong khi Cirrus Bay vẫn lài một bộ đôi chơi nhạc acoustic, thì sau đó nó dần trở thành một band nhạc , đặc biệt là trong phòng thu âm. Sau này dự án trở thành một dạng solo project của riêng Bill Gillham nhưng luôn mời thêm các thành viên ban đầu và một số khách mời khác để thực hiện các albums. Âm nhạc của nhóm này có một phong cách riêng. Một phong cách có thể so sánh với Genesis, Camel hoặc thậm chí là Renaissance của thập niên 70, dĩ nhiên là với những ảnh hưởng từ Neo Prog nữa.

    Mặc dù theo đuổi nhiều phong cách nhưng âm nhạc của nhóm vẫn là kiểu Neo Prog nghiêng về giai điệu. Âm nhạc của nhóm đòi hỏi sự kiên nhẫn và cần nghe nhiều lần. Từng bước một, âm nhạc sẽ ngấm dần dần và trở nên hết sức đặc biệt. Bill thực chất đã làm việc hết sức chăm chỉ cả trong và ngoài phòng thu để phát triển những album, đa phần có tính concept. Các album của nhóm đều có chất lượng rất tốt và đặc biệt là có cover và art work hết sức đẹp mắt.

    Bộ sưu tập có album Places Unseen -2016 của nhóm.
    Cirrus Bay (2).jpg
     
  2. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    GPS

    GPS thực sự là một siêu nhóm nhạc Neo Prog có tiền thân là nhóm Asia với John Payne là người lãnh đạo. Nhóm này ban đầu có tên là Phoenix sau đó đổi tên thành GPS vào năm 2006. Với những người hâm mộ nhạc Rock thì Asia cũng không phải cái tên quá xa lạ vì đây là một siêu nhóm nhạc Rock (nhiều thành viên của Prog Rock như Geoffrey Downes, Steve Howe của Yes, John Wetton – Roxy Music, Uriah Heep và Carl Palmer của ELP ) nhưng lại chơi một thứ âm nhạc đơn giản và hướng tới đại chúng AOR nhiều hơn. Lúc đầu thì Asia khá thành công với những albums được chứng nhận bạch kim và bản hit “”Heat of the Moment” vươn tới hạng 4 của Mỹ. Thế nhưng cái thứ âm nhạc mà họ theo đuổi dễ dàng trở thành nhàm chán và nhóm mất dần động lực ngay từ album thứ 3. Sau đó nhóm này thay đổi thành viên liên tục và dần rơi vào quên lãng tới giữa những năm 90s thì nhóm không còn mấy tên tuổi.

    GPS trỗi dậy từ đống tro tàn của Asia những năm 90s. John Payne là nghệ sĩ chơi bass và ca sĩ chính của Asia trong gần 15 năm bắt đầu từ năm 1992. Tay trống Jay Schellen và nghệ sĩ guitar Guthrie Govan cũng đã tham gia band nhạc sau đó và chơi cùng họ cho đến năm 2006. Năm 2006, Geoff Downes quyết định tái hợp với Asia ban đầu và các thành viên còn lại là Payne, Schellen và Govan đã hợp tác với Ryo Okumoto của Spock's Beard chơi keyboard để thành lập band nhạc GPS và thu âm album "Window to the Soul".

    Cả John Payne, Guthrie Govan, Jay Schellen và Ryo Okumoto đều để lại dấu ấn không thể phai mờ trong thế giới âm nhạc. John Payne đã gia nhập huyền thoại nhạc rock Asia vào năm 1991 sau khi John Wetton rời đi. Trong 15 năm tiếp theo, John sẽ dẫn dắt Asia qua một số tác phẩm được giới phê bình và người hâm mộ đánh giá cao nhất của họ. Đỉnh cao của Asia mới là album "Silent Nation" cực kỳ thành công vào năm 2004 và chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới sau đó. "Silent Nation" là bản phát hành thành công nhất của Asia kể từ đỉnh cao sự nghiệp của band nhạc vào đầu những năm 1980.

    Guthrie Govan thì là một thần đồng chơi đàn dây từ khi còn nhỏ. Anh này cũng là một trong những nhạc sĩ được kính trọng nhất trong giới guitar ngày nay. Anh gia nhập Asia vào năm 2001 trong các buổi thu âm cho album "Aura" của họ. Phong cách đặc biệt của anh đã để lại dấu ấn trên các bản nhạc từ các album "Aura" và "Silent Nation" của Asia. Tài năng chơi đàn dây điêu luyện của Guthrie đã khiến người hâm mộ trên toàn thế giới phấn khích khi anh thể hiện tài năng của mình trong các tác phẩm kinh điển của Asia, cả cũ và mới, cho khán giả khắp nơi chiêm ngưỡng.

    Jay Schellen lần đầu xuất hiện trên sân khấu vào đầu những năm 80, thể hiện tài năng đáng kể của mình cho các ban nhạc nổi tiếng như Hurricane, Bad Finger và sau đó là Asia. Anh cũng là một phần quan trọng của dự án "Conspiracy" do Chris Squire (Yes) và Billy Sherwood (Yes) đứng đầu. Jay cũng đã tham gia dưới tư cách mời cho một loạt các dự án đáng gờm, điều này đã cho thấy sự đa dạng và khả năng thích ứng đáng kinh ngạc của anh trong lĩnh vực chơi trống. John Payne lần đầu gặp Jay trong dịp sáng tác cho album "Silent Nation" của Asia. Ngay từ những bản demo đầu tiên, rõ ràng Jay là một thế lực đáng gờm. Và vào năm 2005, khi vị trí drummer của Asia bị bỏ trống, John đã mời ngay Jay vào chơi cũng nhóm. Lối chơi năng động của anh đã đưa nửa sau của chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới của Asia lên một tầm cao mới.

    Còn Ryo Okumoto thì không xa lạ gì với những người yêu Prog. Bên cạnh vai trò là nghệ sĩ keyboards của Big Three trong thế hệ thứ ba, band Spock's Beard, Ryo còn có sự nghiệp solo (mà chúng ta cũng đã gặp trong thread này) và còn tham gia với tư cách khách mời cho nhiều dự án thu âm và biểu diễn trực tiếp. Những huyền thoại nhạc rock như Phil Collins, Eric Clapton, Robbie Robertson, Aretha Franklin, Smokey Robinson và nhiều, nhiều người khác đã nhờ đến những ngón tay ma thuật của Ryo. Phong cách đặc biệt của anh là một sự bổ sung đáng hoan nghênh cho âm thanh của GPS.

    Với tất cả các mảnh ghép đã vào đúng vị trí, bốn ngôi sao âm nhạc tài năng này đã hợp lực dưới cái tên GPS. Với âm nhạc bắt nguồn vững chắc từ cảm xúc Prog đã định hình nhiều dự án cá nhân của họ, GPS đã tiếp thu tất cả những đóng góp của các thành viên và nâng cao tiêu chuẩn. Từ những đoạn solo guitar đầy phấn khích do Guthrie đóng góp cho đến những nhịp điệu rock đều đặn do Jay mang đến, âm nhạc đánh dấu một kỷ nguyên mới cho tất cả những nhạc sĩ tài năng này. Giọng hát của John Payne chưa bao giờ nghe hay hơn thế và tiếng đàn keyboards của Ryo bằng cách nào đó đã gắn kết toàn bộ mọi thứ vào bản nhạc pha chế mạnh mẽ mang tên GPS.

    Mặc dù đôi khi đi chệch hướng sang AOR, band nhạc đã có cách tiếp cận tiến bộ hơn nhiều trong việc sáng tác và chơi nhạc so với band nhạc Asia trước đây của họ. Năm 2008, band nhạc đã ký lại hợp đồng với Inside Out/SPV để thực hiện ba album. Một album mới dự kiến sẽ được phát hành vào mùa xuân năm 2009. Tuy nhiên, Geoff Downes, thành viên kỳ cựu của Asia và các thành viên ban đầu của nhóm này, sau khi cân nhắc cả về lý, tình cũng như những đóng góp của các thành viên lúc bấy giờ của Asia đã quyết định cho phép Payne và các đồng đội biểu diễn và thu âm dưới cái tên Asia Featuring John Payne. Band nhạc sau đó lưu diễn dưới cái tên này với nghệ sĩ guitar mới Mitch Perry và Erik Norlander của Rocket Scientist chơi keyboard. Điều này biến album Window to the Soul trở thành album duy nhất của GPS. Dù vậy đây là album có chất lượng tuyệt vời.

    Bộ sưu tập có album này của nhóm với 2 bản: bản album của hãng Soyuz Nga và bản promotion cardboard của Đức.

    GPS.jpg
     
  3. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Kinetic Element

    Nhóm này thành lập tại Richmond, Hoa Kỳ vào năm 2006 và gồm 4 thành viên. Lúc đầu nhóm nhạc chỉ có mục đích là band nhạc hỗ trợ cho đĩa CD solo của nghệ sĩ chơi keyboardd Mike Visaggio có tên "Starship Universe" (2006). Todd Russell (guitar), Matt Harris (bass) và Michael Murray (trống) đã quyết định tham gia cùng anh này, và sự hợp tác này diễn ra rất tốt đến nỗi ngay sau đó họ quyết định phát triển nó thành một dự án band nhạc thực sự và đặt tên là Kinetic Element. Kể từ đó, họ đã biểu diễn một số buổi biểu diễn live và dần dần thu âm các bài hát. Harris rời band nhạc vào năm 2008, thay thế bằng Tony D'Amato, nhưng vào tháng 10 năm 2009, D'Amato cũng buộc phải rời band nhạc vì lý do cá nhân.

    Sau đó, Kinetic Element lại lưu diễn và trở thành nhóm nhạc hỗ trợ cho các band nhạc progrock Circa, IZZ và Nektar. Lúc đầu thì danh mục các bài hát của họ bao gồm album của Mike cùng với các bản cover nhạc rock và prog kinh điển và các tác phẩm mới. Những nỗ lực rất bài bản của họ đã dẫn đến việc phát hành CD đầu tay của Kinetic Element "Powered By Light" vào năm 2009. Album này, mang tính Neo Prog nhưng vẫn phảng phất những nét giống Prog Rock ở những năm 70s như ELP, Yes, Genesis với trọng tâm là các loại keyboard cổ (chịu nhiều ảnh hưởng từ Triumvirat và Le Orme thời kỳ đầu).

    Sau đó, Kinetic Element đã phát hành album thứ hai được đánh giá cao của họ có tên "Travelog" vào năm 2015. Đây là một album rất hay của nhóm. Âm nhạc cũng khác biệt hơn với sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa các giai điệu điệu prog/classic/new age kinh điển. Họ ngay sau đó đã được mời chơi tại các lễ hội khá lớn và gặt hái rất nhiều thành công như ROSFest (2016) và Progtoberfest (2017).

    Sau này, Kinetic Element còn phát hành thêm 2 albums nữa là The Face Of Life -2019 và Chasing the Lesser Light đều có chất lượng khá tốt mặc dù có những thay đổi lớn trong đội hình. Họ còn có thể biểu diễn tại lễ hội Progstock có sự góp mặt của các band nhạc như Saga, Brand-X, Phideaux, Nektar và Rachel Flowers, cũng như show diễn The Late Night Event, vào năm 2019.

    Bộ sưu tập có album Travelog của nhóm.
    Kinetic Element (2).jpg
     
  4. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Navigator

    Nhóm trio này thành lập vào mùa hè năm 98. Nhiệm vụ ban đầu của họ là lấp đầy khoảng trống trong thể loại nhạc prog, bằng cách tạo ra âm thanh retro-progressive "thực sự". Nhóm có 3 thành viên vừa chơi nhạc cụ vừa thay nhau hát chính là Marc Perrcelli chơi keyboard/synth, Rob Thurman chơi trống, Michael Soro chơi guitar. Những ảnh hưởng đầu tiên của họ có Elp, Genesis, Pink Floyd, Yes, v.v. từ kỷ nguyên vàng những năm 70.

    Đĩa CD đầu tiên của họ "reEvolution" (Part 1) phát hành vào năm 2002 , 4 năm sau khi nhóm thành lập, là một tác phẩm concept. Đây là một album rất hay, với một thứ âm thanh có tâm trạng và bầu không khí atmospheric gợi nhớ đến thời đại kinh điển của Marillion những năm 80s, và mặc dù kém tập trung hơn vào một thứ âm thanh cụ thể nào đó trong suốt các tác phẩm, nhưng vẫn dễ tiếp cận, hấp dẫn và du dương trong toàn bộ album. Mặc dù sau đó Marc đã rời nhóm nhưng Navigator vẫn tiếp tục.

    Band nhạc sau đó nhóm tiếp tục tung ra reEvolution Volume 2, phần tiếp theo của album đầu tay vào năm 2006. Album này cũng có chất lượng khá tốt. Sau đó, band nhạc đã có một khoảng thời gian dài không hoạt động và thu âm bất kỳ tài liệu nào. Nhưng sau 8 năm gián đoạn khỏi những dự án như vậy, họ đã trở lại với bản sản xuất phòng thu dài thứ ba của mình, "Phantom Ships", được phát hành vào cuối năm 2014.

    Âm nhạc của Navigator ban đầu có cảm giác rất rõ về Neo Prog, nhưng sau đó là những chi tiết nhẹ nhàng hơn gợi nhớ đến các band nhạc như Camel hay Eloy vào cuối những năm 70 và đầu những năm 80. Họ cũng có những bài hát rất riêng, ít chịu ảnh hưởng từ bất kỳ band nhạc nào khác. Đôi lúc thì họ lại quay trở lại với những ảnh hưởng từ Genesis, mặc dù không có sự phức tạp và tập trung hơn vào việc duy trì sự cuốn hút trong âm nhạc và dễ tiếp cận hơn.

    Những người thích nhạc Prog rock dễ nghe, nghiêng nhiều về giai điệu rất thích thú với Navigator. Có lẽ không phải vì cách tiếp cận mới lạ của nó đối với nhạc Prog rock, cũng không phải là một band đi theo con đường mới hoặc phá vỡ các quy tắc của thể loại, nhưng các album thực sự chất lượng, chắc chắn và hấp dẫn theo cách của các band nhạc như Marillion thời Fish, IQ và Pendragon, thì Navigator sẽ là một band nhạc hết sức đáng chú ý.

    Bộ sưu tập có album Phantom Ships của nhóm.
    Navigator.jpg
     
  5. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Anubis

    Sau khi đến với các band nhạc tại Mỹ thì chúng ta sẽ tới một band nhạc tại Australia và cũng có những thành tích đáng nể trước khi bước sang thập kỷ 2010s của Neo Prog. Nhóm Anubis thành lập năm 2004 tại Sydney, Úc và nhanh chóng trở thành một trụ cột của Neo Prog mới trong những năm sau này.

    Band nhạc bắt đầu với sự kết hợp sáng tác giữa Robert James Moulding (hát chính/guitar/bass) và David Eaton (Keyboard) với mục đích cụ thể là tạo ra một album concept. Mặc dù ban đầu kế hoạch là để tưởng nhớ một người bạn thân đã khuất bằng cách viết album để vinh danh anh này, nhưng cuối cùng họ đã chọn cách biến người này thành nguồn cảm hứng ẩn giấu hơn khi tác phẩm tiến triển. Anubis sau đó tự mô tả kết quả cuối cùng là sự hư cấu thuần túy, trong khi nhân vật chính trở nên ẩn danh để thể hiện sự thật rằng anh ta thực sự không phải là bất kỳ ai. Kết quả cuối cùng của quá trình này đã được hoàn thiện vào năm 2009 với tên gọi là album "230503" phát hành dưới dạng kỹ thuật số và định dạng vật lý vào cuối mùa thu cùng năm.

    Album đầu tiên rất hay và gặt hái được nhiều thành công khiến cho cặp đôi quyết định tiếp tục sự nghiệp một cách chuyên nghiệp hơn. Album cũng khiến cho band nhạc tự tin hơn để đi theo hướng tạo ra thứ âm nhạc khiến họ phấn khích, bất chấp mọi xu hướng đang thịnh hành và họ cũng không mấy quan tâm đến khía cạnh thương mại trong nghề của mình: mục tiêu, tầm nhìn và mục đích của họ chỉ mang tính thỏa mãn đam mê nghệ thuật. Nhưng có lẽ chính vì thế nên họ lại tạo ra một thứ âm nhạc có chất lượng cao và ổn định. Chính chính tư duy này khiến năm 2011, Anubis đã ký hợp đồng chính thức với Birds Robe Records và phát hành album thứ hai "A Tower Of Silence" vào tháng 9 năm 2011. Với những tiếng đàn keyboards và guitar nhiều lớp, lời bài hát mang tính concept chặt chẽ và sự hòa âm giọng hát, Anubis đã tạo dựng được danh tiếng khi phát hành album concept mang nhiều tính điện ảnh và đầy cảm xúc. A Tower of Silence đã trở thành một album đột phá ở Châu Âu, nơi nó vẫn được giới phê bình đánh giá cao, thậm chí đã trở thành một album kinh điển mới của Neo Prog.

    Mặc dù sau đó nhóm có những thay đổi trong đội hình nhưng nhóm vẫn tiếp tục phát triển mạnh với album thứ ba Hitchhiking to Byzantium vào năm 2014. Nhóm sau đó phải ổn định lại đội hình và đi lưu diễn tại Úc và châu Âu, nơi họ rất thành công. Tại đây, họ thậm chí đã lưu diễn cùng với những band nhạc huyền htoaij của Anh Quốc là Anathema và Uriah Heep. Chuyến lưu diễn rất hay, band nhạc sau đó còn tung ra một album live có tên Behind our Eyes được lấy từ những buổi biểu diễn này.

    Album The Second Hand ra đời năm 2017 sau chuyến lưu diễn đó, với phần lớn album được thu âm từ các buổi jam session của nhóm. Album được thu âm tại phòng thu của chính band nhạc và giống như Tower trước đó, sử dụng nhiều nhạc cụ và ampli cổ điển. Ngoài ra để tăng phần cổ điến cho album, nhóm đã sử dụng một trong ba chiếc Mellotron cổ nhất còn hoạt động tại Úc để thu âm. Album này cũng được người hâm mộ và các nhà phê bình đón nhận nồng nhiệt biến band nhạc thành một thế lực mới của Neo Prog. Nhóm sau đó đã lưu diễn châu Âu một lần nữa vào năm 2018, thăm Hà Lan, Pháp, Vương quốc Anh và Đức, biểu diễn tại lễ hội Night of the Prog danh giá tại Loreley vào tháng 7 cùng với Steve Hogarth của Marillion, Arena, Camel, Big Big Train, The Sea Within và Riverside.

    Với thành công rất lớn, band nhạc tiếp tục phát hành album phòng thu dạng acoustic là Different Stories vào tháng 5 năm 2018, trong đó có các bản nhạc acoustic được làm lại từ bốn album phòng thu trước đó và một bài hát chưa phát hành từ các buổi thu âm album đầu tay 230503. Sau đó là album đôi live Lights of Change - thu âm trong chuyến lưu diễn châu Âu năm 2018 có hầu hết toàn buổi trình diễn tại Loreley và bản thu âm hoàn chỉnh của album A Tower of Silence tại Hà Lan.

    Band nhạc này sau đó còn phát hành thêm 2 albums nữa là Homeless -220 và The Unforgivable đều có chất lượng cực tốt. Anubis có lẽ sẽ là band nhạc lớn tiếp theo của Neo Prog dù đĩa hơi khó mua.

    Bộ sưu tập có album
    Hitchhiking To Byzantium 2014
    Anubis.jpg
     
  6. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Abel Ganz

    Able Ganz thực chất là một trong những nhóm nhạc Neo Prog đầu tiên của Scotland, nhóm thành lập tại Glasgow vào năm 1980 - Tạm ngừng hoạt động từ năm 1996-2006 – sau đó tái hợp và vẫn hoạt động cho đến ngày nay. Đúng ra nhóm này phải xuất hiện từ đầu nhưng do khó mua đĩa nên tại đây chúng ta sẽ gặp lại nhóm.

    Khởi đầu Abel Ganz do nghệ sĩ keyboards Hew Montgomery và nghệ sĩ đa nhạc cụ Hugh Carter đồng sáng lập. Sau đó cặp đôi Malky McNiven (guitar) và Ken Weir (trống) tham gia và tạo nên đội hình ban đầu của band nhạc. Abel Ganz sớm trở thành một thành viên thường xuyên trong những buổi biểu diễn trực tiếp tại Glasgow và sau một thời gian, họ quyết định đã đến lúc bổ sung thêm một ca sĩ vào đội hình của mình. Alan Reed, cựu thành viên của Trance Macabre, đã đến để kịp thời tham gia thu âm album đầu tiên của họ "Gratuitous Flash" phát hành vào năm 1983. Album chất lượng cũng không phải quá xuất sắc nhưng các buổi biểu diễn thường xuyên, phát sóng và xuất hiện tại lễ hội Radio Clyde Kelvingrove đã nâng cao vị thế của họ. Tuy nhiên, điều này không phải lúc nào cũng có mặt tích cực. Màn trình diễn của Reed đã khiến band nhạc Anh Pallas để ý, lúc này họ đang cần một ca sĩ mới. Anh này sau đó được mời tham gia cùng họ và chấp nhận, anh này sẽ là ca sĩ của Pallas cho đến đầu năm 2010.

    Tuy nhiên, đây chỉ là một trong nhiều thay đổi về đội hình của Abel Ganz tại thời điểm bấy giờ. Một loạt những thay đổi diễn ra liên tiếp sau đó khiến cho band nhạc rơi vào bất ổn, sau khi ổn định đội hình thì họ bắt đầu lao vào biểu diễn. Vào giữa những năm 80, Abel Ganz bận rộn hơn bao giờ hết trong các buổi biểu diễn trực tiếp, và một album mới cũng đã ra mắt vào năm 1985 - "Gullibles Travels". Họ đã ký hợp đồng với hãng thu âm Pháp M.S.I. ngay sau đó, và tung ra một album mới vào năm 1988: "The Dangers of Strangers". Thành thật mà nói thì Abel Ganz đã rất cố gắng để tung ra được 3 albums trong thập kỷ 80s, nhưng việc thay đổi quá nhiều thành viên đã khiến âm nhạc của họ không được ổn định và ảnh hưởng nhiều tới chất lượng các albums. Nếu nói là chất lượng kém thì không đúng nhưng nó cũng không phải là xuất sắc, chỉ ở mức khá và tạm chấp nhận được.

    Cái cảnh làng nhàng này là nhân tố chính dẫn tới những bất ổn trong thập kỷ 90s của band nhạc khi Montgomery rời band nhạc và sau đó thay thế bằng Stuart Clyde (keyboard). Đội hình mới nhất này bắt đầu mạo hiểm hướng đến vùng lãnh thổ âm nhạc pha trộn nhiều AOR hơn trong nỗ lực thứ tư của nhóm "The Deafening Silence"-1994. Thay đổi này khiến cho lượng fan hâm mộ trung thành của band nhạc, vốn đã ít ỏi, chán nản, với một số yếu tố ngoài âm nhạc như quản lý không tốt nữa đã làm giọt nước tràn ly, cuối cùng người ta đã quyết định rằng band nhạc tốt nhất nên trở thành một phần của lịch sử, nhóm dừng hoạt động vào khoảng năm 1996.

    Thế nhưng câu chuyện của nhóm chưa dừng lại ở đây, vào năm 2001, khi Prog Rock đang trên đà hồi sinh, một cuộc gặp gỡ tình cờ giữa các thành viên sáng lập Montgomery và Carter đã diễn ra. Điều này dẫn đến sự hồi sinh của Abel Ganz, với Denis Smith (trống), Davie Mitchell (guitar) và Steven Donnelly (bass) làm đầy đặn thêm phiên bản mới này của band nhạc. Phiên bản Abel Ganz này thậm chí còn nổi tiếng hơn nữa khi họ tung ra một loạt album có chất lượng cao hơn rất nhiều so với những albums trong thập kỷ 80s và 90s. Các album như "Shooting Albatross" -2008 đã khiến thế giới Prog Rock có phần choáng váng và bất ngờ. Những thành công này đã trở thành động lực để nhóm tiếp tục hoạt động và tung ra các albums tiếp theo: Abel Ganz -2014 và The Life of the Honey Bee and Other Moments of Clarity -2020. Các albums này đều có chất lượng rất cao và khiến nhóm nhạc được biết tới rộng rãi hơn rất nhiều.

    Bộ sưu tập có album Abel Ganz -2014.
    z6004631826982_d0eb010d1a6956f08e2530f2d6096289.jpg
     
  7. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Tiger Moth Tales

    Sau khi tới với những band nhạc Neo Prog trong thập kỷ 2000s, chúng ta sẽ tới với phần cuối cùng của Neo Prog, đó là những band nhạc từ thập kỷ 2010s trở về sau này. Tất nhiên là những band nhạc này mới thành lập không lâu nhưng rất nhiều band đã vươn lên tầm kinh điển với nhiều album xuất sắc. Anh Quốc sẽ vẫn là cái nôi của thể loại âm nhạc này với những cái tên lớn nhất. Trước tiên ta tới với Tiger Moth Tales.

    Tiger Moth Tales thực chất là một dự án solo Neo-Prog của nghệ sĩ đa nhạc cụ Pete Jones. Pete sinh ngày 6 tháng 10 năm 1980. Anh mất thị lực khi mới mười lăm tháng tuổi do bệnh u nguyên bào võng mạc (Retinoblastoma). Nhưng kể cả không nhìn thấy ánh sáng, thì không phải ông trời đã lấy đi của anh tất cả. Từ khi còn nhỏ, anh đã thích mọi thứ liên quan đến âm nhạc và năm bốn tuổi đã có cây đàn piano đầu tiên. Anh đã biến tình yêu âm nhạc thành một trong những mục tiêu chính của mình trong những năm đi học phổ thông bằng cách tham gia các vở kịch, lễ hội âm nhạc và buổi hòa nhạc của trường. Như anh tâm sự: "Âm nhạc luôn là một phần rất lớn trong cuộc sống của tôi. Không biết việc mất thị lực ảnh hưởng thế nào, nhưng tôi luôn có năng khiếu tiếp thu âm nhạc bằng tai khá nhanh.". Một trong những điểm nhấn trong cuộc sống thời trẻ của anh là giành chiến thắng trong trận chung kết dành cho thiếu nhi của chương trình 'Song for Christmas' của BBC năm 1988. Vào khoảng thời gian này, anh bắt đầu biết đến âm nhạc trên các bảng xếp hạng và cũng bị ảnh hưởng từ âm nhạc mà cha mẹ anh nghe. Những nghệ sĩ như Phil Collins, Paul McCartney và George Michael là những người có ảnh hưởng lớn, cùng với các band nhạc như Queen, Genesis, the Beatles và the Carpenters.

    Sau đó, ở tuổi thiếu niên, Pete còn theo học nhạc lý và công nghệ âm nhạc. Anh biểu diễn trong nhiều band nhạc: hát và chơi nhạc jazz, swing, rock và nhạc cổ điển. Anh này học chuyên về piano và sáo, cả hai đều đạt mức độ 8 (mức độ cao nhất dành cho sinh viên theo học nhạc). Các nhạc cụ khác bao gồm keyboard, guitar và bass, saxophone alto, whistles và nhiều loại nhạc cụ gõ khác. Điều này cũng khiến anh tự tin hơn với giọng hát và trong suốt những năm học sau này, anh đã dẫn dắt nhiều band nhạc khác nhau và biểu diễn nhiều buổi độc tấu solo.

    Khi hoàn thành chương trình cấp độ A, anh này đã biểu diễn tại nhiều địa điểm tại địa phương, biểu diễn các bản nhạc cover pop và một vài bài hát gốc. Phong cách sáng tác của anh đã chuyển nhiều hơn sang thể loại nhạc pop thông thường, mặc dù anh ấy đã thử nghiệm nhiều phong cách hiện đại và cổ điển.

    Peter đã sáng tác từ khi còn nhỏ, thường là dưới dạng ngẫu hứng mà anh sẽ ghi lại bằng máy cassette của mình. "Tôi thường viết các bài hát hoặc nhạc cụ xoay quanh một câu chuyện hoặc sự kiện. Đôi khi, đây có thể là những tác phẩm khá dài với cấu trúc không theo quy ước. Tôi cho rằng mình luôn có cách tiếp cận tự do khi sáng tác, và mặc dù lúc đó tôi không hề biết điều đó, nhưng tôi đã viết nhạc theo khuynh hướng Progressive từ năm tám tuổi cho đến tận tuổi thiếu niên." Sau giờ học, anh đã thành lập band nhạc pop 2 To Go cùng với người bạn của mình, ca sĩ Emma Paine. Cặp đôi này đã dành mười năm tiếp theo để chơi nhạc pop trên khắp vùng Nottinghamshire và lọt vào vòng chung kết của chương trình Star for a Night của BBC năm 2001 và The X Factor của ITV năm 2004. Bộ đôi này đã lưu diễn trong National Arena X Factor Tour năm 2005.

    Pete tiếp tục biểu diễn với tư cách là một phần của 2 to Go và với tư cách là một nghệ sĩ solo. Anh cũng đã viết và thu âm nhiều tác phẩm gốc. Năm 2010, Pete đã phát hành album chính thức đầu tiên của mình với "Look At Me Now". Album tự sáng tác và sản xuất này là một tập hợp các bài hát từ 10 năm trước, bao gồm các thể loại khác nhau nhưng có cảm giác chung là nhạc đương đại kiểu AOR. Look At Me Now đã có doanh số bán hàng trực tuyến tốt và cũng rất thành công khi lưu diễn, và kế hoạch là bắt đầu thực hiện một album tiếp theo theo, nhưng lần này sẽ rất khác so với âm thanh kiểu Pop trước đó.

    Năm 2013, Jones bắt đầu thực hiện một album concept kể chi tiết về sự mất mát của tuổi thơ. Muốn tách tác phẩm mới khỏi sự nghiệp nhạc Pop của mình, anh đã lấy tên Tiger Moth Tales cho dự án nhạc Prog rock của mình. Album đầu tay, "Cocoon" là một siêu phẩm, một album kinh điển mới của Neo Prog nói riêng và thế giới Prog Rock nói chung. Âm nhạc trong album gần như là một sự pha trộn hoàn hảo giữa Prog Rock với những thứ âm nhạc mới mẻ hơn. Nó như là một sự kết hợp của Steve Hackett, Genesis của thập kỷ 70s với Big Big Train, Frost*, Haken của thời kỳ hiện đại cùng với vô số những ảnh hưởng khác nữa. Album gần như là một nỗ lực solo của Pete, anh hát, chơi keyboard, talkbox, guitar, saxophone, sáo, sarod, đàn tranh, melodica, chuông và bộ gõ. Nghe album này, ta sẽ cảm nhận rất rõ cảm giác của một người khiếm thị, một nhạc sĩ mù, một người phải hoàn toàn dựa vào đôi tai của mình để bươn chải với cuộc sống. Album nhanh chóng đưa tên tuổi của Tiger Moth Tales trở thành một ngôi sao mới lên của Neo Prog.

    Trong những năm sau đó, Pete liên tục tung ra các albums theo phong cách Neo Prog pha trộn với nhạc Prog kinh điển và nhạc mới. Các albums studio như: Story Tellers - Part One -2015, The Depths Of Winter -2017, Story Tellers - Part Two -2018, Still Alive -2020, The Whispering of the World -2020, A Song of Spring -2022, Turning of the World -2023 kì lạ đều có chất lượng cực tốt và không hề thua kém tuyệt phẩm Cocoon. Ngoài việc phát hành các abums (gần như liên tục), Tiger Moth Tales còn phát hành hàng tá những albums live, chứng tỏ rằng đây là một dự án thực sự nghiêm túc của Pete. Để tăng thêm động lực chơi Prog Rock, Peter Jones còn tham gia hát và chơi saxophone, clarinet trong dự án Colin Tench Project và gia nhập Camel vào đầu năm 2016 và lên đường cho chuyến lưu diễn Nhật Bản.

    Tiger Moth Tales thực sự là một dự án rất hay của Neo Prog trong thập kỷ 2010s.

    Bộ sưu tập có 5 albums của nhóm
    z6004631923917_d64359f85230d1173b10a8f85b435d01.jpg Gồm:
    Cocoon 2014
    z6004631996344_7a272350ab183ca0c8da25fe790f500f.jpg
    Story Tellers Part One 2015 (Gatefold)
    z5567441731478_170d374f8a0e5ddcafcd4f62a031e61d.jpg
    The Depths Of Winter 2017 (Gatefold)
    z5842234171023_3d5946f700517d3cbc1575da11627cbd.jpg
    Story Tellers Part Two 2018 (Gatefold)
    z5757383640371_2fd268eac37bd421d1d2590370e4e5c5.jpg
    A Song Of Spring 2022 (Gatefold -bản của Nhật)
    z6004631938263_d5e500431723b528007236ca2cd1438f.jpg
     
    shrekfiona likes this.
  8. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Comedy Of Errors

    Band nhạc này thành lập tại Glasgow, Scotland năm 1984 nhưng không gặt hái được nhiều thành công và tan rã vào khoảng năm 1990. Nhưng đến thập kỷ 2010s nhóm tái hợp lại và bắt đầu tung ra loạt album cực hay trong suốt những năm 2010s-2020s.

    Comedy Of Errors thành lập vào tháng 1 năm 1984 với Joe Cairney (hát chính), Jim Johnston (keyboards), John MacPhee (trống), Mike Barnard (guitar) và Steve Stewart, sau đó thay thế bằng Mark Spalding (bass). Bản thu âm đầu tiên của họ là bản demo có tên "Ever be the Prize", thu âm tại một phòng thu ở Blanefield (Scotland) vào năm 1985. Họ đã thu âm một số bài hát với Rog Patterson (nổi tiếng với "Twice Bitten") làm nhà sản xuất, sau đó được tinh chỉnh thêm với sự hỗ trợ của Mike Bentley và Niall Mathewson (Pallas). Những bài hát này được phát hành dưới dạng "mini album" hay EP vào năm 1986, chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ phong cách của Pallas hoặc Abel Ganz.

    Năm 1987 khi Mike Barnard rời band nhạc, Barry Henderson thay thế chơi bass trong khi Mark Spalding chơi guitar. Đội hình này đã thu âm bản demo có tên "24 Hours" vào tháng 11 năm 1987 tại Evenload Studios ở East Kilbride. Sau đó, bản này được kết hợp với EP để tạo thành bản phát hành CD duy nhất của band nhạc dưới nhãn hiệu MSI của Pháp. Thật không may, chất lượng của bản phát hành này rất kém, vì được chuyển đổi trực tiếp từ đĩa than chứ không phải băng gốc. Điều này càng tệ hơn khi bài hát hay nhất lúc ấy của nhóm là "The Student Prince Part One" đã bị bỏ qua và thay thế bằng phiên bản kém hơn của một bản nhạc từ trước đó trên đĩa. Một sự thay đổi hướng đi đã được báo trước vào năm 1989 với sự xuất hiện của ca sĩ chính mới John Cowden, thay thế Joe Cairney, người sau đó đã gia nhập Fire Brigade. Bản demo "Hold On" thu âm tại Evenload Studios (East Kilbride) vào tháng 5 năm 89. Band nhạc đã chơi nhiều bài hát theo tiêu chuẩn rock hơn, phù hợp hơn với ca sĩ mới. Họ thường xuyên biểu diễn khắp Scotland, và sau đó lặng lẽ biến mất khỏi tầm nhìn của những người hâm mộ mà thậm chí chưa tung ra được bất kì album studio chính thức nào.

    Tuy nhiên, điều đáng chú ý là câu chuyện không kết thúc ở đó, và vào năm 2011, Comedy of Errors đã tái hợp. Bởi vì tuy đã từ bỏ âm nhạc và hoàn toàn rời khỏi giới Prog, nhưng một thành viên duy nhất vẫn giữ niềm tin vào tình yêu ban đầu của họ, giống như rất nhiều những band nhạc Neo Prog khác, đó chính là Jim Johnson. Anh này vẫn tự giam mình trong phòng thu, tiếp tục viết nhạc mới và chỉnh sửa các bài hát, chờ đợi rồi cơ hội sẽ đến. Người luôn hy vọng những bản giao hưởng mini-rock này sẽ, vào một thời điểm nào đó trong tương lai, có thể ra mắt và tìm được khán giả biết trân trọng. Và rồi thì thời cơ cũng tới khi thế giới của Prog phát triển rất mạnh. Nhờ những người vẫn giữ niềm tin vào âm nhạc, phiên bản mới của Comedy Of Errors đã tái hợp. Sau gần 23 năm gián đoạn, Disobey được phát hành vào năm 2011, đây mới là album đầu tay thực sự của họ. Lúc này thì thế giới âm nhạc đã thay đổi rất nhiều và nhóm có thể tự phát hành đĩa nhạc của mình rất dễ dàng. Album mới "Disobey" chỉ có thể đặt hàng từ trang web của band nhạc nhưng lại có chất lượng tuyệt vời và khiến cho tên tuổi của Comedy Of Errors trở nên nổi tiếng. Nhóm sau đó hoạt động rất mạnh trở lại với album thứ 2 là Fanfare and Fantasy vào năm 2013. Album này chất lượng có lẽ còn vượt trội hơn cả album đầu tay và nhanh chóng trở thành một album kinh điển của Neo Prog, đẩy nhóm nhạc lên thành một ngôi sao mới của Neo Prog sau gần 30 năm kể từ ngày nhóm thành lập.

    Trong những năm sau đó, nhóm nhạc hoạt động rất mạnh và với nguồn âm nhạc được sáng tác trước đó, nhóm liên tục tung ra các album studios. Tất cả các album này đều có chất lượng cực tốt như: Spirit -2015, House Of The Mind -2017, Time Machine -2022 và Threnody for a Dead Queen -2023.

    Bộ sưu tập có 4 albums của nhóm:
    z6020860809211_b65d2f6917314503529889dd502dcabc.jpg
    Gồm: Disobey-2011 (digipack)
    z5589274344762_052d2b5f0e5fe9f0b8c0d5ebbfbeec53.jpg
    Fanfare and Fantasy -2013
    z5446329029258_bea5a21fce2804f79d60d592a1df9aef.jpg
    Spirit -2015
    z5446329023500_9d504011e2fc0ba7a5d1eeb261b17c15.jpg
    House Of The Mind -2017 (digipack), bản này có chữ kí của tất cả thành viên trong nhóm ở bìa trong
    z6020860809570_0e8d52e9f268bf2ef97e5eef4d364cb1.jpg
    z6020860818594_903b8638136aedd80023ee2d753fb88f.jpg
     
    shrekfiona likes this.
  9. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Gandalf's Fist

    Nhóm nhạc này thành lập tại Maryport, Anh Quốc vào năm 2005.

    Trong thế giới âm nhạc rất nhiều band nhạc mới nổi lên thường tuyên bố rằng âm nhạc của họ là độc nhất. Nhưng có lẽ ít có band nhạc nào lại có thể thực hiện được điều đó tốt như Gandalf's Fist khi chơi một thứ âm nhạc gần như nguyên bản, mang nhiều tính Medieval-Space-Rock xuất sắc nhất đồng thời cũng mang nhiều tính thử nghiệm và concept rất kì lạ, trên những album rất dài có khi lên tới cả gần 3-4h đồng hồ.

    Tuy có tên là một nhóm nhạc nhưng Gandalf's Fist thực chất là phương tiện sáng tạo của bộ đôi Luke Severn và Dean Marsh, kết hợp với nhiều nhạc sĩ đồng hương và những người có cùng chí hướng, mang nhiều ảnh hưởng âm nhạc khác nhau trong quá trình thực hiện. Cặp đôi này là bạn thân và đều thích khám phá và thám hiểm trong lĩnh vực âm nhạc. Tuy thành lập vào năm 2005 nhưng lịch sử của họ còn lâu hơn thế. Sau năm năm lang thang đến và đi từ phòng thu kết hợp với di sản văn học của nhà văn Tolkien, bộ đôi này quyết định: đã đến lúc khởi động các cỗ máy sáng tạo tương ứng của họ và bắt đầu sản xuất các tài liệu. Kết quả của quá trình này xuất hiện dưới dạng một album dạng concept: The Master and the Monkey -2011 nhưng album này chất lượng chưa thực sự quá tốt. Tuy nhiên album được một số tạp chí như Music Street Journal mô tả là "Một trong những đĩa nhạc hay nhất năm 2011" hay Myglobalmind.com cho rằng đây là "một trong những album nhạc Prog rock hay nhất năm 2011". Điều này đã tạo động lực rất lớn và trở thành một khuôn mẫu điển hình cho những gì Gandalf's Fist hướng đến: một phong cách kể chuyện kiểu Anh, với truyền thống kể chuyện phong phú, len lỏi từ Wordsworth (một nhà thơ lãng mạn của nước Anh trong thế kỷ 18-19) đến Pink Floyd và hơn thế nữa.

    Với các kỹ thuật sáng tạo của nhóm vẫn đang trong quá trình hòa hợp và nhiều cảm hứng, một album khác đã ngay lập tức được thực hiện. Ngay trong năm 2011, Gandalf's Fist đã sẵn sàng cho sản phẩm thứ hai của mình, có tên là Road to Darkness. Đây tiếp tục là một album concept với nội dung đắm chìm trong vũ trụ kỳ ảo của Tolkien. Trong thời kỳ kĩ thuật số, Gandalf’s Fist đã tận dụng rất tốt ưu điểm của Internet. Khởi đầu là một dự án miễn phí, sau đó nhóm kêu gọi người hâm mộ donate tiền để họ phát hành Cds và nhóm thực sự rất thành công khi nhận được nhiều tiền tài trợ cho một loạt các albums liên tiếp: From a Point of Existence -2012, A Day in the Life of a Universal Wanderer -2013, A Forest of Fey -2014. Đến album thứ 4 là A Day In The Life thì nhóm nhạc đã trở nên hết sức nổi tiếng và thành công rồi.

    Điều này khiến cho tham vọng của nhóm dâng lên rất cao trong album thứ 6 là The Clockwork Fable -2016. Đây là một trong những album tham vọng nhất của Prog trong thập kỷ 2010s với độ dài gần 200 phút ( hơn 3 tiếng). Album có cốt truyện với những lời của người dẫn truyện kể về một câu chuyện pha lẫn huyền thoại và khoa học giả tưởng.

    Câu chuyện diễn ra tại thành phố ngầm Cogtopolis, nơi trú ẩn của nhân loại khỏi một thảm họa lớn xảy ra trên bề mặt Trái Đất. Bức xạ, mùa đông kéo dài 20 năm và sự biến mất của mặt trời cho thấy có thể đã xảy ra một cuộc chiến tranh hạt nhân. Cogtopolis đã tồn tại trong hơn 200 năm, tất cả cư dân của nó đều là người sinh ra trong bóng tối và phải chịu sự nhồi sọ tôn giáo, mặc dù chỉ những người yếu đuối mới thực sự chịu sự tẩy não từ tôn giáo của các Mục sư. Nơi đây chúng ta gặp gỡ với nhân vật Lamplighter -Người thắp đèn. Người nghe cũng vào vai một Người lữ hành để theo dõi hành trình. Lamplighter là người thắp đèn đồng thời sẽ mời người nghe nhạc tham quan thành phố Cogtopolis. Câu chuyện tiếp diễn với những nhân vật chủ chốt trong thế giới Cogtopolis, một thế giới mà con người đã tự xây dựng và phát minh lại sau khi thế giới trên mặt đất bị hủy diệt. Để tránh khỏi nguy cơ phóng xạ từ trên bề mặt, các nhà khoa học đã xây dựng một cửa chắn có tên là Aperture ngăn cách hoàn toàn với mặt đất. Nhưng trong thế giới tối tăm dưới lòng đất này vẫn có những nhà khoa học và cả những nhà truyền giáo và một Giáo hội giữ mọi người trong bóng tối để cai trị. Nhưng một thực tế khác đang diễn ra trên mặt đất, mặt trời đã chiếu sáng trở lại và bầu không khí không còn ô nhiễm nữa. Các nhà khoa học và một số người tân tiến tại thế giới Cogtopolis tìm cách mở cánh cửa để trở về với ánh sáng. Nhưng giáo hội cầm quyền lại muốn giữ sự tối tăm để cai trị nên tìm mọi cách để tiêu diệt những người này. Cuộc chiến diễn ra căng thẳng và Giáo hội quy chụp những người muốn tìm thấy ánh sáng là tìm cách hủy diệt thế giới Cogtopolis và con người bằng bức xạ hạt nhân. Họ bắt đầu phát tán những lời tuyên truyền dối trá này. Cuộc chiến sau đó rất khốc liệt giữa các thế lực.

    Về mặt âm nhạc, album này giống như một bộ phim âm nhạc hơn là album nhạc vì có rất nhiều đoạn có hội thoại ý nghĩa và dẫn dắt câu chuyện xen lẫn với một thứ âm nhạc phức tạp, đa dạng trải dài từ Neo Prog tới Metal, Celtic, Mediaval, Rock, Folk…. Nó nghe rất lạ, nguyên bản và đòi hỏi nhiều thời gian và phải hiểu cốt truyện. Nhưng đây thực sự là một câu chuyện hấp dẫn về cuộc đấu tranh giữa cái mới, và cái cũ về những thế lực lớn chi phối thế giới nhưng lại có tư tưởng bảo thủ, phản động và tìm mọi cách duy trì bóng tối (hay giữ người dân xxx dốt) để duy trì quyền lực. Nhưng cuối cùng thì ánh sáng vẫn sẽ tìm ra cách để chiến thắng. Câu chuyện rất đa nghĩa những rất hay và dần biến album này thành một album kinh điển của Prog Rock trong những năm gần đây.

    Sau những albums rất hay thì Gandalf's Fist trở thành một thế lực rất mạnh với phong cách kể chuyện riêng còn xuất hiện trong những album sau này của nhóm như: The Clockwork Prologue -2019, The (Re)Master and the Monkey -2021 và The (Re)Master and the Monkey -2022. Các albums đều có chất lượng cực tốt.

    Có thể nói rằng về mặt âm nhạc, mặc dù ít được đào tạo bài bản, kỹ năng chơi đa nhạc cụ của Dean thật đáng kinh ngạc trong khi Luke mang đến một màn trình diễn giọng hát độc đáo và quyến rũ. Trong khi đó, dàn nhạc sĩ hỗ trợ của họ luôn đạt đến chất lượng hàng đầu. Sau khi phát hành hàng loạt những bản thu âm từ năm 2011 (những albums đầu chịu nhiều ảnh hưởng từ Pink Floyd và Arena, nhưng những album concept sau này thì không) Gandalf's Fist ngày càng mạnh mẽ và bắt đầu tạo nên làn sóng hâm mộ rất lớn trên sân khấu nhạc progressive quốc tế. Gandalf's Fist chắc chắn không phải là một band nhạc dành cho tất cả mọi người. Nhưng đối với bất kỳ ai yêu thích âm nhạc kiểu kể chuyện thì những albums của nhóm là thứ không thể thiếu trong bộ sưu tập.

    Bộ sưu tập có 3 albums của nhóm (đều do nhóm tự sản xuất nhưng rất công phu và đẹp mắt)
    z5757383675784_01316e647dc3a6284f06aa50f46d662f.jpg
    Gồm:
    A Forest Of Fey 2014 (Digipack)
    z5481269128951_b4bc6c9c792cb70662487738483aac98.jpg
    The Clockwork Fable 2016 (3 CDs Digipack- đây là một album kinh điển của Prog Rock trong những năm gần đây)
    z5481269141886_efc8a8dcafe24711faca95741d60d0b6.jpg
    The Clockwork Prologue 2019 (2CDs Digipack)
    z5547443720939_6617f07f8298cf81a6f426e28593d799.jpg
     
  10. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Sanguine Hum

    Band nhạc lớn tiếp theo của Anh Quốc là nhóm Sanguine Hum. Nhóm thành lập tại Oxfordshire, Vương quốc Anh vào năm 2008. Đây cũng là nhóm thứ ba có sự góp mặt của Matt Baber, Joff Winks, Paul Mallyon và Brad Waissman do đó họ có một nền tảng vững chắc và sự thấu hiểu khi chơi cùng nhau rất nhiều thời gian. 2 band nhạc trước của họ là Joff Winks Band và Antique Seeking Nuns chơi một thứ âm nhạc như là sự pha trộn của ZAPPA và Canterbury. Các band nhạc trên thì rất nhỏ, ví dụ Antique Seeking Nuns chỉ thu âm được 3 EP và không ra được album studio nào dù được đánh giá khá cao. Cũng dễ hiểu là khởi đầu Sanguine Hum tập trung nhiều hơn vào các bài hát theo phong cách Canterbury, nhưng sau đó họ bắt đầu mở rộng phạm vi của mình trong khi đưa vào nhiều yếu tố rock hơn.

    Sau này, trên thực tế, Sanguine Hum là một cách tiếp cận "không có rào cản" để trở thành một band nhạc rock. Công việc của nhóm phức tạp, sáng tác bài hát sâu sắc, các bản hòa tấu đầy tham vọng, độc đáo và đã mang lại sự chú ý không kém phần quan trọng đến bối cảnh âm nhạc Prog trong những năm gần đây. Âm nhạc của Sanguine Hum sẽ làm say mê cả những người hâm mộ của Joff Winks Band và Antique Seeking Nuns, đồng thời mở ra cánh cửa cho một lượng khán giả hoàn toàn mới muốn tham gia vào âm nhạc của sự chính trực, đam mê và trí tuệ.

    Band nhạc bắt đầu thu âm các bản nhạc chính cho album đầu tay vào tháng 5 và tháng 11 năm 2008. Sau đó album này tung ra vào cuối năm 2010 có tên là Diving Bell. Album nhận được sự chào đón vô cùng nồng nhiệt từ giới hâm mộ của Prog Rock, với những đánh giá hết sức tích cực cho các sáng tác sâu sắc, giai điệu ám ảnh và khả năng chơi nhạc cụ tuyệt vời của các thành viên.

    Trong những tiếp theo, sự nghiệp của Sanguine Hum lên như diều gặp gió với những album tuyệt vời như: The Weight of the World-2013, Now We Have Light -2015, Now We Have Power -2018 và đặc biệt là siêu phẩm A Trace of Memory -2020, một album có thể là ứng cử viên nặng kí cho album hay nhất của thập kỷ 2020s của Prog Rock mặc dù chúng ta mới chỉ trải qua một nửa thời gian.

    Âm nhạc của Sanguine Hum khá đặc biệt, âm nhạc không hoàn toàn là Neo Prog với bầu không khí atmospheric ảm đạm mà nó còn kết hợp với phong cách hòa tấu cực kì đẳng cấp của Canterbury và những giai điệu rất đẹp lấy cảm hứng từ nhạc pop. Với giọng hát tinh tế và sâu lắng, cách kể chuyện khá giống Steven Wilson của Porcupine Tree và pha trộn kiểu hòa tấu nghiêng nhiều về jazz mang đến cho người nghe những cảm nhận những ảnh hưởng rất đa dạng và khiến ta nghĩ đến sự kết hợp của các nhóm như Mahavishnu Orchestra, Tortoise, Kraftwerk, Devo, Xtc, Zappa, Big Big Train và Steely Dan, nhưng đôi khi cũng có cả âm hưởng của Zopp, một band nhạc thuộc hàng xuất sắc nhất mới đến với thế giới Canterbury. Thoáng nghe, âm nhạc của họ có vẻ đơn giản nhưng đừng nhầm lẫn, khi lắng nghe kỹ hơn, bạn sẽ thấy nó phức tạp và chi tiết hơn nhiều, với những phần có vẻ như tùy hứng ứng biến, với những biến thể lặp đi lặp lại và dồn dập, mang đến cho âm nhạc của nhóm này cảm giác của một tác phẩm hoàn chỉnh và thành công theo phong cách của King Crimson, với bởi bầu không khí u ám, ảm đạm ẩn chứa trong từng khoảnh khắc. Nhưng trong phần lớn thời gian, âm thanh của nhóm nghe trong trẻo như pha lê với kết cấu hiện đại và chi tiết, nó tươi mới và mang lại nhiều sự sảng khoái! Các bài hát luôn có giai điệu rất hay nhưng ở phần nhạc cụ thì âm nhạc chuyển từ thế giới này sang thế giới khác bằng sự tinh tế và đầy tiến bộ của Progressive.

    Chính vì những tiến bộ vượt bậc trong âm nhạc, Sanguine Hum đã trở thành một thế lực lớn của Prog Rock trong những năm gần đây và đây chắc chắn là band nhạc chúng ta không thể bỏ qua.

    Bộ sưu tập có 4 albums của nhóm gồm:
    z6004631992017_5a4537a514e8a3e0387e400dad3fcb5d.jpg
    Diving Bell 2012
    z5567441732283_db37c1b5d60d00f619ab4497e5da83e0.jpg
    The Weight Of The World 2013
    z5842234109418_845730a1d160abc8223d33e206780ebd.jpg
    Now We Have Light 2015
    z5842234100142_356e01f9b308611e411c09964959c2ab.jpg
    A Trace Of Memory 2020
    z6004631915313_0119f21b9a747444fb95ce9603b7516b.jpg
     
  11. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Dec Burke

    Declan "Dec" Burke (sinh ngày 22 tháng 5 năm 1972) là một nghệ sĩ guitar, keyboard và ca sĩ. Anh này thì không hề xa lạ với những fan hâm mộ của Prog vì đã tham gia sáng tác, thu âm và biểu diễn với những nhóm nhạc huyền thoại của Neo Prog như Frost* và Darwin’s Radio, với những album cực hay. Anh cũng đã từng lưu diễn với nhóm Frost*, hỗ trợ Spock’s Beard và Dream Theater.

    Dec thành lập Darwin’s Radio vào năm 2003 (chúng ta đã gặp band nhạc này ở phần trước) với Mark Westworth. Band nhạc đã phát hành "Pictures EP" vào năm 2003 và sau đó là "Eyes of the World" vào năm 2006, đỉnh cao là sự xuất hiện của họ tại RosFest ở Philadelphia vào năm 2007. Band nhạc đã phát hành album tiếp theo "Template for a Generation" vào tháng 8 năm 2009 và tiếp tục được đánh giá rất cao.

    Dec cũng xuất hiện với vai trò hát bè và chơi guitar trong album “Experiments in Mass Appeal” của Frost* (chúng ta cũng đã gặp band này) năm 2008 và album live “The Philadelphia Experiment”, phát hành năm 2010. Anh cũng có mặt trên một album quảng bá cho Tour lưu điễn (phiên bản giới hạn năm 2008) và một CD khác có tên là "Frost*Fest" năm 2009. Các albums và màn biểu diễn của anh tại Frost* cũng rất nhận được rất nhiều lời khen ngợi.

    Mặc dù gặt hái được nhiều thành công với cả Frost* và Darwin Radio, nhưng đến năm 2009 thì anh quyết định rời khỏi cả 2 band nhạc (Darwin Radio sau đó dừng hoạt động) để có thể tập trung vào việc xây dựng sự nghiệp solo và ra mắt với album đầu tay Destroy All Monsters trên hãng thu âm Progrock Records của Hoa Kỳ vào năm 2010. Album mang nhiều nét nhạc pop hơn là thể loại prog. Âm thanh có thể mô tả là sự kết hợp giữa Depeche Mode và Foo Fighters. Có lẽ vì lý do này, album chất lượng không tốt lắm nếu so sánh với các albums của cả Frost* và Darwin’s Radio. Nhưng điều này chỉ làm cho quyết tâm của Burke dâng lên coa hơn. Ngay sau đó anh tập hợp một band nhạc thực thụ để biểu diễn live và lên kế hoạch cho một chuyến lưu diễn hỗ trợ cho album.

    Album solo thứ hai của Dec "Paradigms & Storylines" phát hành vào tháng 10 năm 2011. Với sự hòa âm và sản xuất của Stefan Fanden, người nổi tiếng với thành công của band nhạc prog Thụy Điển Carptree, album có chất lượng cao hơn hẳn so với album đầu tay. Trong album này, để tăng tính nghệ thuật, Burke đã mời thêm những nhạc sĩ như Stefan Fanden chơi ghita bass, Carl Westholm chơi keyboards, Mike Wikman chơi trống, Cia Backman hát bè… Bản thân Dec chơi ghita/hát/keyboards.

    Sau đó Dec tiếp tục tung ra thêm 2 albums nữa là: Book of Secrets -2016 và Life in Two Dimensions -2021, cả 2 đều có chất lượng rất tốt.

    Trong dự án solo này, có thể nói rằng Dec Burke không thực sự phát minh ra nhiều âm nhạc mới mẻ mà chủ yếu tập trung vào phong cách Neo Prog với những giai điệu đẹp. Có lẽ vì thế mà âm nhạc của anh không được đánh giá cao như Frost* hay Darwin’s Radio nhưng thực ra thì các albums (ngoại trừ album đầu tay) đều có chất lượng rất tốt và đáng để nghe.

    Bộ sưu tập có album Destroy All Monsters-2010
    Dec Bruke.jpg
     
  12. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Edison's Children

    Đây là một dự án do cặp đôi Mỹ, Anh thành lập vào năm 2006. Edison's Children thành lập năm 2006 trong chuyến lưu diễn Marillion Los Trios Marillos. Trước một buổi kiểm tra âm thanh tại Birchmere ở Alexandria Virginia, các kỹ thuật viên của Marillion là Colin Price và Roderick Brunton đã gặp một số vấn đề với một trong những cây đàn guitar của Steven Rothery. Họ đã hỏi Eric Blackwood liệu anh này có thể lên sân khấu và chơi với cây đàn guitar của Rothery một lúc không, trong khi họ giải quyết vấn đề. Trong khi Eric đang chơi một trong những bài hát đặc trưng của mình là Stranger In A Foreign Land, Pete Trewavas đã đi ra từ hậu trường để xem Eric biểu diễn với cây đàn guitar của Rothery trên sân khấu. Anh này sau đó đã nhảy lên và tham gia cùng Eric trong 10 phút tiếp theo, chơi cùng với keyboards của Steve Hogarth.

    Sau đó, Pete Trewavas đã nói với Eric rằng họ nên gặp nhau và thực hiện một dự án nào đó. Eric nghĩ rằng đó là một ý tưởng tuyệt vời, nhưng lại rất hoài nghi liệu dự án này có bao giờ thành hiện thực hay không, nghĩ rằng có thể nó chỉ có ý nghĩa giống như kiểu chào hỏi xã giao.

    Khi Marillion phát hành album Somewhere Else, Pete Trewavas và Steve Rothery đã đến thành phố New York để biểu diễn tại buổi tiệc ra mắt/nghe thử đĩa tại Kenny's Castaway's. Sau khi gặp Eric Blackwood tại buổi biểu diễn, Pete Trewavas và Steve Rothery quyết định gặp Eric Blackwood vào sáng hôm sau trên phim trường Bourne Ultimatum, nơi Eric làm việc với tư cách là một trong những kỹ thuật viên hiệu ứng đặc biệt cho bộ phim của Matt Damon.

    Trong khi ở phim trường Bourne, Pete Trewavas lại đề cập đến việc cùng nhau thực hiện một dự án. Eric nhắc lại rằng đó sẽ là một ý tưởng tuyệt vời và ngay khi Pete có thời gian, họ nên bắt đầu cùng nhau viết nhạc. Trong khi các kế hoạch bắt đầu được vạch ra cho dự án, Eric vẫn hoài nghi rằng dự án này sẽ không bao giờ thành hiện thực.

    Sau khi hoàn thành công việc cùng Marillion năm 2009 tại Montreal Quebec, Pete Trewavas đã đến Nashville Tennessee để thu âm album Whirlwind mới với Transatlantic. Trên đường trở về Anh Quốc qua Thành phố New York, Pete đã lỡ chuyến bay và bị mắc kẹt ở Newark New Jersey trong 24 giờ. Eric Blackwood và vợ Wendy Farrell-Pastore đã gặp Pete Trewavas và đưa anh xuống Atlantic Highlands và Sandy Hook. Ở đó, Pete lại đề cập rằng họ nên lập kế hoạch thực hiện một dự án cùng nhau. Đây là lần thứ ba Pete đề cập đến dự án với Eric, Eric đã rất cảm động và nói với Pete rằng Bây giờ... anh sẽ bắt đầu thực hiện nó.

    Bộ đôi lập ra kế hoạch để thực hiện các buổi sáng tác và thu âm tại nhà của Eric tại Black Dirt Studios. Nhà kho và phòng thu âm thuộc sở hữu của chủ tịch hãng thu âm Absolute A-Go Go, Brad Morrision, người đã ký hợp đồng đầu tiên với Phish và Miracle Legion và là cựu quản lý chuyến lưu diễn cho The Cure, Duran Duran, đồng thời có mối quan hệ chặt chẽ với Pixies. Eric lúc ấy đang thuê phòng thu để làm nơi ở chính thức của mình.

    Album In The Last Waking Moments bắt đầu tìm thấy ánh sáng giữa chặng dừng chân tại Hoa Kỳ và Châu Âu của chuyến lưu diễn Transatlantic Whirlwind. Eric Blackwood tham gia cùng Pete và Transatlantic trong những buổi diễn ở miền Đông Hoa Kỳ/Canada và sau buổi diễn ở Philadelphia, họ đã quay trở lại studio... nhà của Eric tại Black Dirt Studios để bắt đầu sáng tác. 4 bài hát đã viết và thu âm xong trong thời gian này gồm Dusk, Stranger In A Foreign Land, Jammed Up và A Cold Gray Morning. Công việc cũng bắt đầu trở thành một album concept, Eric sau đó phát triển một bài hát trên guitar 12 dây (có thể mô tả là tương tự như tiếng guitar ám ảnh của Steve Hackett trong Cinema Show và Supper's Ready) có tên là Silhouette. Bài hát sau đó trở thành một bản epic dài 25 phút, sau đó trở thành bài hát đặc trưng của Edison Children và còn kéo dài hơn nữa.

    Khi Eric và Pete bí mật gặp lại nhau trong những tuần diễn ra chuyến lưu diễn của Marillion cuối năm 2011 tại Montreal, Eric đã cho Pete xem một concept mới mà anh đã thực hiện có tên là Fracture. Pete đã đến Quebec để hoàn thành Silhouette và các tác phẩm khác mà họ đã bắt đầu ở New York và hoàn thành album. Khi nghe Fracture, anh này dành toàn bộ sự tập trung vào dòng ý tưởng mới này và trước khi những ngày đầu tiên của Marillion Convention bắt đầu, một album hoàn toàn mới đã hoàn thành sáng tác cơ bản và thu âm. Concept mới bao gồm một bài hát kiểu epic mới có tên The Awakening, sau đó có sự góp mặt của Ian Mosley, Steve Hogarth và Mark Kelly.

    Trong khi hầu hết bài hát được thu âm tại Chateau ở Quebec. Đoạn guitar chính cao vút của Eric Blackwood thực sự được thu âm ở hậu trường tại Nhà hát La Olympia ở Montreal... sau bữa tiệc sinh nhật lần thứ 50 của Mark Kelly. Eric Blackwood đã đưa đón các thành viên Marillion đi lại cả ngày đến các buổi biểu diễn, khách sạn, nhà hàng và hỗ trợ họ trong tất cả các chương trình tại Mỹ, Canada và Mexico kể từ năm 2005. Không muốn đi chuyến xe 1 tiếng rưỡi trở lại Chateau, thay vào đó, Eric đã ngủ gục trên ghế dài ở hậu trường tại La Olympia. Vào lúc nửa đêm, Eric Blackwood thức dậy và cảm thấy hứng khởi, bước lên sân khấu và bắt đầu chơi guitar từ chân mic của Steve Hogarth. Và thu âm đoạn nhạc chính mà giờ chúng ta có thể nghe thấy trong suốt bài The Awakening... Bài hát gợi lại sự mãnh liệt trong màn trình diễn của anh này vào tối hôm trước. Trở lại The Chateau ở khu nghỉ dưỡng trượt tuyết Mont Saint Sauveur của Quebec (ngay phía nam Mont Treblant), công việc tiếp tục với các bài hát và rồi họ chọn một số bài hát yêu thích hàng đầu. Ghi âm với toàn bộ sự điên rồ và ngẫu hứng, dưới sự trợ giúp của các thành viên Marillion.

    Sau đó, nhóm này hoàn thành liền 3 albums, mà đa phần là đã sáng tác ngẫu hứng từ năm 2011 là In The Last Waking Moments...-2011, The Final Breath Before November -2013, Somewhere Between Here And There... -2015, tất cả đều là những albums có chất lượng rất tốt, trong đó có bài hát Epic Silhouette dài tới hơn 60 phút. Nhóm sau đó còn tung ra albumThe Disturbance Fields cũng có chất lượng rất tốt. Đây có lẽ là dự án ngẫu hứng nhất của Pete Trewavas -tay bass huyền thoại của Marillion.

    Bộ sưu tập có album The Final Breath Before November -2013 (gatefold)
    Edison Children.jpg
     
  13. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Grand Tour

    Nhóm này thành lập tại Glascow, Scotland vào năm 2005 và gần như là version 2 của Comedy Of Errors. Và nếu người ta buộc tội band nhạc Scotland này là Comedy Of Errors trá hình thì cũng không có gì phải thắc mắc cả vì tất cả các thành viên của nhóm đều đang hoặc đã từng phục vụ cho band nhạc cựu chiến binh từ thập kỷ 80s nhưng mãi tới những năm 2010s mới trở nên nổi tiếng mà chúng ta đã gặp trong phần cách đây không lâu.

    Band nhạc do Hew Montgomery thành lập vào năm 2005, anh này là một cựu thành viên của Abel Ganz. Vào thời điểm ấy, anh cảm thấy hướng đi mới của band nhạc này không phải sở thích của mình. Anh muốn bắt đầu một dự án mới, mà anh sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm cho phần âm nhạc. Grand Tour ra đời từ sự say mê lâu dài với những năm chiến tranh lạnh và sự căng thẳng hạt nhân giữa các siêu cường– bộ phim “On the Beach” cũng có ảnh hưởng rất lớn đến âm nhạc, và nhiều ý tưởng âm nhạc xuất phát từ hình ảnh trực quan của bộ phim.

    Hew sau đó đã hợp tác với nghệ sĩ guitar người địa phương là Andrew Young, người có nền tảng về nhạc điện tử và nhạc rock cũng từng chơi với một số band nhạc. Andrew rất muốn chuyển sang thể loại nhạc Prog rock, và anh cùng Hew đã làm việc chăm chỉ với các tác phẩm khi ý tưởng cho các bài hát dần phát triển.

    Chúng ta vẫn chưa thấy sự liên hệ với Comedy Of Errors nhưng nó sẽ xuất hiện 2 năm sau, tức là năm 2007, khi cựu thủ lĩnh của Comedy of Errors là Joe Cairney, vocalist, gia nhập nhóm. Chúng ta cũng cần nhắc lại là Comedy Of Errors lúc này đang ngừng hoạt động. Joe đã có sự nghiệp ca hát lâu dài và lừng lẫy với nhóm Errors và rất muốn quay lại với nghề ca hát sau nhiều năm gián đoạn. Ban đầu, anh đã liên lạc với Abel Ganz, band này đang vật lộn để tìm một ca sĩ mới vào thời điểm đó; khi không thành công, anh đã nhanh chóng được Hew đưa về để làm giọng ca cho Grand Tour.

    Với Hew, Andrew và Joe cùng nhau làm nhạc, toàn bộ dự án đã được thúc đẩy mạnh mẽ khi có thêm tay trống Bruce Levick vào năm 2009. Bruce và Andrew đã trao đổi thư từ qua lại trên internet trong một thời gian nhưng chưa bao giờ thực sự gặp nhau cho đến khi họ hợp tác trong Grand Tour! Năng lượng mới của anh này chính là sự bổ sung rất cần thiết cho band nhạc tại thời điểm bấy giờ.

    Đội hình đã khá hoàn chỉnh, một vài sáng tác nghiêm túc đầu tiên của band nhạc bắt đầu xuất hiện, nhưng vào năm 2010, Young đã rời Grand Tour. Joe ngay lập tức đã mời Mark Spalding, một cựu thành viên khác của Comedy Of Errors. Phong cách chơi mạnh mẽ và đa dạng của Mark hiện là một trong những đặc điểm chính của Grand Tour.

    Sau này, cả Levick và Montgomery đều đã tham gia CoE, dường như cả hai dự án đều diễn ra song song kể từ năm 2010 nhưng âm nhạc đều rất tốt. Năm 2015, band nhạc đã sản xuất tác phẩm đầu tay "Heavy on the Beach" và sau đó 4 năm là Clocks That Tick (But Never Talk) -2019. Không có gì ngạc nhiên, nếu bạn yêu thích CoE và dòng nhạc Neo Prog cổ điển của Anh, thì các albums của Grand Tour chắc chắn là album không thể thiếu trong bộ sưu tập.

    Bộ sưu tập có album đầu tay Heavy On The Beach -2015 (digipak)
    Grand Tour.jpg
     
  14. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Lifesigns

    Nhóm nhạc này thành lập tại Leighton Buzzard, Vương quốc Anh vào năm 2008. Nhóm này do tay keyboards rất kì cựu là John Young (The Strawbs, John Wetton, Bonnie Tyler, The Scorpions, Fish, Uli Jon Roth, và rất nhiều nhóm khác) thành lập, khi anh này vào năm 2008 nhận ra rằng mình chưa bao giờ thực hiện một album nhạc prog thuần túy nào cả trong suốt sự nghiệp, điều dường như chính anh cũng không tưởng tượng nổi. Band nhạc Lifesigns là kết quả trực tiếp từ sự tỉnh ngộ đó.

    John bắt đầu viết nhạc cho album Lifesigns đầu tiên vào năm 2008 đồng thời làm việc chặt chẽ với kỹ sư âm thanh (cũng là người hàng xóm Steve Rispin). Vì John thường xuyên lưu diễn với một trong các dự án mà anh tham gia, nên phải mất gần hai năm để quá trình viết nhạc tiến triển đủ mạnh để có thể mời thêm một người bạn nữa. Vào năm 2010, John đã tuyển dụng người bạn lâu năm Nick Beggs (Kajagoogoo, Steve Hackett, Steven Wilson, Rick Wakeman, và nhiều band khác) để chơi bass và Chapman Stick cùng tay trống Frosty Beedle (Cutting Crew) để hoàn thiện bộ ba trio. Trong hai năm tiếp theo, band nhạc đã hoàn thành album đầu tiên của họ, mời thêm một loạt các tài năng nổi tiếng trong dòng nhạc prog là Steve Hackett (Genesis), Jakko Jakszyk (King Crimson), Thijs Van Leer (Focus) và Robin Boult (John Young)tham gia cùng.

    Album đầu tay cùng tên ra mắt năm 2013 có chất lượng rất tốt và nhận được nhiều đánh giá tích cực trên toàn thế giới. Mặc dù sau này nhóm còn thay đổi đội hình rất nhiều nhưng vẫn tiếp tục sáng tác và tung ra 2 albums có chất lượng rất tốt là Cardington -2017 và Altitude -2021.

    Band nhạc có âm thanh hiện đại hơn rất nhiều so với những band nhạc của các thành viên, với những tiếng keyboards nhiều lớp, tươi mới đồng thời cũng rất khác biệt với âm thanh đặc trưng của cây đàn Chapman Stick. Họ thường sử dụng hòa âm giọng hát rất đẹp với giọng cao vút khiến người nghe có thể liên tưởng tới Yes. Dù còn bận nhiều dự án khác nhưng cả 3 albums của Lifesigns đều có chất lượng phải nói là tuyệt vời và rất đáng nghe.

    Bộ sưu tập có album đầu tay Lifesigns -2013
    Lifesigns.jpg
     
  15. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Nth Ascension

    Nhóm này thành lập tại Blackpool, Vương quốc Anh vào năm 2010. Tuy nhiên trên thực tế, nhóm này đã có dự định thành lập từ năm 2009 do Craig và Darrel khởi xướng với tên là Nth Degree. Mang theo ngọn đuốc dẫn đường của lịch sử lâu dài từ các band nhạc Neo Prog của Anh Quốc, Nth Ascension đã tập hợp lại vào khoảng năm 2010 với một nhóm năm nhạc sĩ, cụ thể là Michael-Alan Taylor hát chính và chơi bass, Craig Walker chơi trống và bộ gõ, Martin Walker chơi guitar và Darrel Treece-Birch chơi keyboard. Các thành viên đều tham gia vào một số dự án khác trong quá khứ với Treece-Birch cũng trở thành nghệ sĩ chơi keyboard của band nhạc Hard Rock huyền thoại TEN vào khoảng thời gian thành lập Nth Ascension, trong khi anh cũng đã phát hành một cặp đôi album solo. Năm 2011, band nhạc đổi tên thành Nth Ascension và phát hành bản thu âm dự định là album demo có tên 'Frequencies Of Day & Night', thông qua nền tảng âm nhạc trực tuyến Aurovine vào cuối năm 2011. Tuy nhiên album có chất lượng rất tốt. Nó là sự kết hợp tuyệt vời giữa phong cách Neo Prog kinh điển và thứ âm nhạc hiện đại hơn, tương tự như Grey Lady Down, Arena và Pallas.

    Album này sau đó nhận được rất nhiều lời khen ngợi và để giảm bớt gánh nặng cho Taylor, nhóm kết nạp thêm tay bass Gavin Walker để Taylor chỉ tập trung vào vocal. Đội hình này sẽ tiếp tục ổn định cho tới nhiều năm sau. Năm 2014, họ bắt đầu thu âm album đầu tay chính thức 'Ascension Of Kings'. Album này được phát hành vào ngày 13 tháng 12 năm 2014 thông qua Aurovine EX. Chất lượng của album này thậm chí còn vượt xa cả album demo trước đó và khiến cho thế giới Prog bắt đầu để ý tới Nth Ascension nhiều hơn.

    Sau đó vào năm 2016, band nhạc đã ký hợp đồng với Melodic Revolution Records (MRR) có trụ sở tại Hoa Kỳ và bắt đầu thực hiện album thứ hai là 'In Fine Initium' được phát hành vào ngày 14 tháng 10 năm 2016. Đây tiếp tục là album có chất lượng cực tốt và album thứ ba của nhóm là Stranger Than Fiction cũng có chất lượng không thua kém so với các albums trước.

    Có thể nói rằng chúng ta sẽ nghe thấy những ảnh hưởng của Porcupine Tree, Marillion, Genesis, Yes, Sensational Alex Harvey Band, Rush, Dream Theater, Pink Floyd, v.v trong âm nhạc của Nth Ascension. Band nhạc thường bị so sánh với những band như Grey Lady Down, Pallas, Marillion, với hương vị Neo Prog. Nhưng band nhạc vẫn có những đường hướng riêng và âm nhạc họ tạo ra không theo nguyên mẫu nào cả mà là sự mở rộng tự nhiên của tất cả các thành viên.

    Đây cũng là band nhạc mới rất hay của Neo Prog.
    Bộ sưu tập có album Ascension Of Kings -2014
    Nth Ascenssion.jpg
     
  16. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Steve Rothery

    Steven Rothery - Sinh ngày 25 tháng 11 năm 1959 (Brampton, Anh). Anh này chính là tay guitar huyền thoại của nhóm nhạc Marillion. Anh sinh ra tại Brampton, Nam Yorkshire, Anh. Từ năm sáu tuổi, anh đã sống tại Whitby, Bắc Yorkshire.

    Rothery bắt đầu chơi guitar ở tuổi 15. Năm 1979, anh thấy một quảng cáo trên báo âm nhạc về một band nhạc tên là Silmarillion đang cần một tay guitar. Anh đã thử xin vào band và thành công (ngày 19 tháng 8 năm 1979). Từ thời điểm này, anh tập trung nhiều hơn vào giai điệu, sáng tác và thể hiện tâm trạng, giảm bớt khả năng kỹ thuật của mình. Sau đó, Silmarillion rút ngắn tên thành Marillion. Rothery là thành viên duy nhất trong đội hình sáng lập của Marillion vẫn ở lại band nhạc cho đến ngày nay. Ngoài công việc với Marillion, anh đã bắt đầu một dự án solo dưới cái tên The Wishing Tree (với Hannah Stobart hát chính (chúng ta đã gặp band nhạc này ở phần trước).

    Marillion là band nhạc lớn nhất của thể loại Neo-Prog và Rothery đóng góp vai trò cực kì quan trọng trong thành công của nhóm. Trong nhiều năm, âm thanh đặc trưng của anh này với những bản độc tấu sâu lắng, đầy cảm xúc và cách chơi nhạc nền tinh tế không chỉ góp phần định nghĩa thể loại nhạc này mà còn giúp phát triển một trong những nhóm nhạc Prog rock hiện đại có lượng người hâm mộ nhiệt thành nhất.

    Vào năm 2013, Rothery được mời chơi tại Lễ hội guitar quốc tế Plovdiv ở Bulgaria. Để chuẩn bị cho buổi biểu diễn, anh đã viết một số tài liệu kết hợp với một trong những người bạn thân nhất và cũng là nghệ sĩ guitar đồng nghiệp của mình, Dave Foster. Rothery đã cân nhắc để làm một album solo trong nhiều năm, nhưng việc làm việc với Foster cuối cùng đã truyền cảm hứng cho anh thực hiện dự án solo. Anh này đã bắt đầu một chiến dịch gây quỹ trong cộng đồng người hâm mộ cho một đĩa CD solo. Phản ứng nhận được là rất tích cực và nồng nhiệt. Số tiền đóng góp đã đạt mục tiêu trong vòng hai mươi bốn giờ đầu tiên và cuối cùng đạt gấp đôi mục tiêu ban đầu của anh này.

    Vào tháng 8 năm 2014, band nhạc của Rothery đã phát hành album "Live in Rome" thu âm tại buổi hòa nhạc thứ hai mà họ biểu diễn. Rothery khi đó phát biểu rằng "... Band nhạc là một trong số những nhạc sĩ tuyệt vời nhất mà tôi từng làm việc cùng và buổi hòa nhạc là một trải nghiệm khó quên." Album trực tiếp đã mang đến cho người hâm mộ phần mở đầu cho album phòng thu tiếp theo "The Ghosts of Pripyat" được phát hành một tháng sau đó trong sự mong đợi lớn lao của những người hâm mộ nhạc Prog rock.

    The Ghosts of Pripyat là một album rất hay mặc dù nó không có lời và là một album hòa tấu. Pripyat là một thành phố nhỏ bị bỏ hoang ở Ukraina. Đây là thành phố nằm cạnh Chernobyl và cung cấp nơi nghỉ ngơi cho những người làm trong nhà máy điện nguyên tử này. Năm 86, sau thảm họa tại nhà máy, thành phố bị bỏ hoang. Có lẽ đó là nguyên nhân để album có cái tên này. Trong album này, Rothery, có thể nói rằng, đã kéo dài các đoạn riff của mình, bao gồm một số đoạn rất nặng và mang nhiều tính Heavy Metal, mạnh hơn nhiều so với Marillion trong những album gần đây. Có thể hiểu rằng trong Marillion, việc sáng tác là công việc tập thể nên mặc dù là người sáng tác chính nhưng Rothery vẫn phải chịu những ràng buộc với các thành viên khác. Tại dự án solo này , không còn những ràng buộc đó nữa so đó các đoạn riff guitar rất tự do và bay bổng, hoàn toàn khác với bất kỳ bản nhạc nào mà Marillion từng sản xuất.

    The Ghosts of Pripyat là một album rất hay, với sự thay đổi tâm trạng nhanh chóng, nhiều lúc mang đến một tâm trạng vô cùng buồn bã, nhưng ở những nơi khác, ta sẽ cảm thấy như thể mình đang tìm hiểu về các nhân vật mà Rothery gợi lên, mà không cần phải đọc về họ. Âm nhạc riêng thôi đã mang đến tất cả mà không cần lời hát.

    Bộ sưu tập có album này của Rothery
    Rothery.jpg
     
  17. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    This Oceanic Feeling

    Đây là dự án của Chris Braide, một nhạc sĩ, nhà sản xuất thu âm và ca sĩ người Anh, hiện tại đang sống tại Malibu, Los Angeles.

    Tuy khởi đầu sự nghiệp là một nhạc sĩ solo nhưng sau đó Braide lại nổi tiếng trong vai trò sản xuất và sáng tác cho rất nhiều nghệ sĩ tên tuổi như Sia, Lana Del Rey, Britney Spears, Nicki Minaj, Christina Aguilera, Selena Gomez, David Guetta, Halsey, Wrabel, Marc Almond, Beth Ditto, Yuna và Beyoncé.

    Ngoài việc thu âm và sáng tác rất nhiều bài hát đình đám, Braide còn tham gia làm cả nhạc phim như: The Great Gatsby, Fifty Shades Darker, Life Is But a Dream của Beyoncé, ngoài ra anh này còn sáng tác một số nhạc phẩm như "Pretty Isn't Perfect" và "Unstoppable" cho Thế vận hội Olympic Rio 2016, v.v Có thể nói Braide rất thành công và giàu có.

    Ngoài việc solo và sáng tác, anh này còn có nhóm nhạc chung với Geoff Downes ( cựu thành viên của Yes, Buggles, Asia và nhiều nhóm khác), có tên là Downes Braide Association (DBA), từ năm 2012.

    Anh này cũng đã giành được giải thưởng Ivor Novello và được đề cử giải Grammy. Anh là một nghệ sĩ chính được hãng đĩa khổng lồ BMG Rights Management ký hợp đồng, phát hành trên toàn thế giới và Magical Thinking BMI.

    Dự án This Oceanic Feeling là một band nhạc với âm nhạc mang nhiều tính điện ảnh gồm 3 người gồm ca sĩ/nhạc sĩ kiêmnhà sản xuất Chris Braide, nghệ sĩ chơi bass Lee Pomeroy và tay trống Ash Soan.

    Ashley Soan là một tay trống người Anh. Anh hiện đang chơi với Del Amitri, Snow Patrol và Tori Amos. Trước đây anh đã chơi trực tiếp với Squeeze, The Waterboys, The Trevor Horn Band, Mike Oldfield,Lisa Stansfield và Belinda Carlisle. Anh cũng đã có các buổi biểu diễn với Alicia Keys, Dua Lipa, Cher, Robbie Williams, Adele, Taylor Swift, Ed Sheeran.

    Còn Lee Pomeroy là một nhạc sĩ người Anh, nổi tiếng nhất với vai trò chơi guitar bass và hát bè với một số nghệ sĩ, bao gồm ELO của Jeff Lynne, It Bites, Yes với sự góp mặt của Jon Anderson, Trevor Rabin, Rick Wakeman, Take That, Steve Hackett và Chris Braide. Anh cũng đã từng làm việc với Gary Barlow của Take That với tư cách là một nghệ sĩ solo. Pomeroy là thành viên của English Rock Ensemble của Rick Wakeman và band nhạc progressive metal Headspace, do con trai của Wakeman là Adam và Damian Wilson thành lập.

    Vào khoảng năm 2014 thì Braide mong muốn thành lập một band nhạc chơi Neo Prog và với những tên tuổi rất lừng lẫy thì This Oceanic Feeling mau chóng có hợp đồng với hãng lớn là Cherry Red. Họ nhanh chóng bắt tay vào sáng tác và ghi âm một album studio. Album Universal Mind này sẽ gồm 12 bài hát về chủ nghĩa nhị nguyên và cái chết của bản ngã và thu âm vào mùa đông năm 2014. Do nổi tiếng trong làng nhạc Pop -Rock nên nhóm còn mời thêm một số nhạc sĩ tham gia. Album này có chất lượng rất tốt với những giai điệu tuyệt vời, lời bài hát có ý nghĩa trong thời đại tiêu dùng đại chúng, sự ám ảnh bản thân đến trống rỗng và thời đại của selfie, tới mức ảo tưởng và không chấp nhận con người thực sự của chính mình.

    Dù chỉ là tay mơ trong dòng Prog Rock và chơi nhạc có lẽ không phải vì tiền nhưng album duy nhất của This Oceanic Feeling có chất lượng rất tốt và làm cho rất nhiều khán giả của Prog Rock phải ngạc nhiên. Tuy vậy, album không quá phổ biến và cũng ít người biết. Đây có lẽ cũng sẽ là album duy nhất của nhóm.

    Bộ sưu tập có album này
    This Oceanic Feeling.jpg
     
  18. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Eyesberg

    Sau khi tới với những nhóm Neo Prog của Anh Quốc chúng ta sẽ sang các nước châu Âu còn lại, trước tiên là nước Đức. Giai đoạn này Đức cũng có một số band khá hay, trước tiên là Eyesberg. Nhóm thành lập tại Frankfurt am Main, Đức vào năm 1980 nhưng trong thập kỷ 80s nhóm không gặt hái được thành công nào và tan rã sau đó- Sau thời gian dài gián đoạn, nhóm tái hợp vào năm 2014.

    Eyesberg được thành lập tại Frankfurt vào khoảng năm 1980 do một nhóm gồm năm nhạc sĩ, Georg Alfter, Michael Buchner, Norbert Podien, Thomas Klarmann và một du khách người Anh Malcolm Shuttleworth, người đã định cư tại Đức sau khi chơi nhạc ở Israel. Rõ ràng là đội hình ban đầu này không mấy thành công vì không có tài liệu nào còn sót lại từ giai đoạn đầu này.

    Hơn 30 năm sau, Klarmann đã gặt hái được thành công với tư cách là thành viên của Argos và Superdrama. Chính vì lý do này, cảm hứng đã lan truyền và Klarmann quyết định tập hợp một đội hình mới, truyền cảm hứng từ Eyesberg để mang đến cho nhóm một cơ hội khác. Tuy nhiên sau đó, Klarmann không thể tiếp tục và sự khởi đầu mới này cuối cùng trao lại cho Malcolm Shuttleworth (hát chính), Norbert Podien (keyboards) và Georg Alfter (guitar, bass), nhưng họ còn thiếu một tay trống và người bạn cùng nhóm của Klarmann tại Argos là Ulf Jacobs đã quyết định tham gia cùng band nhạc gạo cội này. Sau khi lục lại các sáng tác cũ của band nhạc, họ quyết định sẽ làm lại bằng cách chỉnh sửa và ghi âm mới toàn bộ. Cuối cùng thì vào cuối năm 2014, Eyesberg cho ra mắt album đầu tay được mong đợi từ lâu có tên là ''Blue'' trên hãng đĩa Progressive Promotion Records. Đây là một album chứa đựng những ảnh hưởng rõ ràng từ âm nhạc của Iq, Pendragon và Marillion thời Fish và là album không thể thiếu đối với tất cả người hâm mộ phong cách Neo Prog kinh điển của thập niên 80.

    Do album rất thành công, nhóm nhạc đầy phấn khích và tiếp tục phát triển âm nhạc theo những hướng mới. Sau đó nhóm còn tiếp tục tung ra 2 albums là Masquerade -2016 và Claustrophobia -2021. Cả 2 albums đều có chất lượng rất tốt và có nhiều sự khác biệt về âm nhạc hơn so với album đầu tay. Âm nhạc trong các albums mang nhiều âm hưởng của Galahad thời kỳ hiện đại hơn. Điều này có nghĩa là âm nhạc vẫn là thứ Neo Prog pha trộn với Prog Rock kinh điển của những năm 70s kết hợp thêm nhiều ảnh hưởng của nhạc điện tử Electronic hiện đại hơn rất nhiều. Đây là một band nhạc rất hay của Neo Prog Đức mới.

    Bộ sưu tập có album Blue -2014.
    Eyesberg.jpg
     
  19. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Frames

    Một band nhạc khá hay khác đến từ nước Đức trong thập kỷ 2010s là Frames. Band này thành lập vào năm 2007, gồm Jonas Meyer (guitar), Manuel Schoenfeld (keyboard), Greger Röhring (bass) và Kiryll Kulakowski (trống). Mục tiêu của họ là tạo ra âm nhạc phi thường, xây dựng nên những bối cảnh âm nhạc độc đáo lấy cảm hứng từ các họa tiết khảm trai. Frames đã tạo ra những bài hát đưa người nghe vào một chuyến du ngoạn qua những bối cảnh thiên nhiên hùng vĩ, u ám đến rùng rợn và trong trẻo đến sảng khoái. Những bài hát hòa tấu không lời, chỉ sử dụng những gì âm nhạc có thể làm được.

    Nghe âm nhạc của nhóm ta dễ dàng nhận thấy các yếu tố của Post-Rock, Progressive Rock, Alternative-Rock và Metal hòa quyện thành một hỗn hợp được giới truyền thông Đức mô tả là "một cái gì đó giữa Bombas-Rock, Post-Rock và New-Art-Rock".

    Vào khoảng năm 2009, nhóm tung ra EP đầu tay có tên "CXXIV"do nhóm tự sản xuất. EP này có chất lượng rất tốt và đã giúp cho nhóm có hợp đồng với hãng chuyên về nhạc Rock rất lớn tại Đức là SPV -Steamhammer. E.P. gồm 6 ca khúc này được giới thiệu trên hơn một chục tạp chí in và trực tuyến, cùng với các bài đánh giá tuyệt vời và thậm chí là một chương trình truyền hình toàn châu Âu, tạp chí Visions của Đức cũng như tạp chí Rock Hard đã bầu nó trở thành "Bản demo của tháng".

    Nỗ lực đầu tay của Frames là album "Mosaik phát hành vào tháng 3 năm 2010 và sau đó là In Via -2012. Cả 2 albums đều là hòa tấu và có chất lượng rất tốt. Tuy nhiên, dường như sau đó thì band nhạc gặp nhiều vấn đề và không còn xuất hiện sau năm 2014.

    Frames là một band nhạc rất tốt và mới lạ. Âm nhạc như sự pha trộn của Post Rock với Neo Prog với những ảnh hưởng của Metal và pha trộn với cả nhạc cổ điển (nhóm thường sử dụng piano rất hay cùng với nhóm đàn dây).

    Bộ sưu tập có album In Via -2012
    Frames.jpg
     
  20. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Light Damage

    Sau những band nhạc của Đức chúng ta sẽ tới với những band nhạc khác của châu Âu. Trước tiên là Light Damage, band nhạc tới từ Luxembourg, một quốc gia nhỏ và cũng ít tên tuổi trong làng nhạc Rock.

    Band nhạc này thành lập vào năm 2005 sau cuộc gặp gỡ giữa hai nhạc sĩ đầy nhiệt huyết. Các thành viên khác nhanh chóng tham gia cùng để tạo thành một band nhạc hoàn chỉnh. Nhóm khởi đầu bằng cách chơi các bài hát cover và biểu diễn tại các địa điểm nhỏ và sự kiện âm nhạc tại địa phương. Nhu cầu thể hiện bản thân theo cách cá nhân hơn thông qua các sáng tác gốc xuất hiện khá nhanh sau đó. Vào năm 2009, một vài bản nhạc đã được thu âm và nhóm tung ra bản demo có tên "Acronym" (một số bản nhạc trong này sẽ xuất hiện trong album đầu tay có tên "Light Damage"). Ngày phát hành chính thức của album đầu tay này là tháng 1 năm 2015, vì vào ngày này, nhóm đã ký hợp đồng với hãng thu âm Progressive Promotion Records. Đây là một album có chất lượng rất tốt và đã khiến cho nhóm nhạc nhận được nhiều sự chú ý pha lẫn ngạc nhiên. Sau bản phát hành này, Light Damage sẽ rời khỏi khu vực giáp ba biên giới của mình (Bỉ, Pháp, Luxembourg) để mở rộng sang các quốc gia khác. Thật vậy, album đã nhận được một loạt các đánh giá rất tích cực và lời mời tham dự một số buổi hòa nhạc và lễ hội quốc tế bắt đầu đến. Do đó, năm 2015 nhóm liên tục lưu diễn để trình diễn album dưới dạng trực tiếp. Tiếp theo là các lễ hội danh giá của châu Âu như Prog'Résiste (Bỉ), Lễ hội PPR (Đức), Lễ hội Summer's End (Vương quốc Anh), Prog En Beauce (Pháp). Thành công của album, rõ ràng đã được xác nhận từ phản ứng của công chúng cũng như đội hình mới ổn định và có động lực, đã thúc đẩy nhóm mong muốn sáng tác album tiếp theo của mình.

    Năm nhạc sĩ bắt tay vào làm việc và album "Numbers" được phát hành vào ngày 15 tháng 9 năm 2018. Nhân dịp này, một bữa tiệc ra mắt cũng được tổ chức để trực tiếp giới thiệu các tựa bài hát mới. Album thứ hai cũng có chất lượng cực tốt, hơn cả album đầu tay. Điều này càng là động lực lớn hơn để tiến hành những album tham vọng hơn nữa.

    Hiện tại, một dự án mới của nhóm đang được triển khai với kế hoạch là viết album thứ ba tách thành 3 phần riêng biệt để người nghe không phải chờ đợi quá lâu để có nhạc mới. Phần đầu tiên của album này đã được phát hành dưới dạng EP chỉ ở định dạng kỹ thuật số để tải xuống và trên tất cả các nền tảng phân phối kỹ thuật số vào ngày 15 tháng 3 năm 2024.

    Âm nhạc của Light Damage rất thú vị và mặc dù mang nặng âm hưởng của Neo Prog thì nó còn pha trộn thêm nhiều yếu tố của cả nhạc giao hưởng và nhạc hard rock. Thật thú vị khi chứng kiến band nhạc này tiến triển như thế nào trong vài năm tới, vì cả 3 albums của họ thực sự đã rất ấn tượng.

    Bộ sưu tập có album đầu tay cùng tên của nhóm
    Light Damage.jpg
     
  21. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    The No Name Experience (TNNE)

    Một nhóm nhạc tiếp theo của Luxembourg có thể kể tới TNNE. Nhóm thành lập tại Dudelange, Luxembourg vào năm 1988 - Giải tán vào năm 2010 – Sau đó quay trở lại hoạt động và đổi tên thành "TNNE" vào năm 2012.

    Đây thực sự là một band nhạc huyền thoại của Neo Prog Luxembourg. Họ chơi theo phong cách của Marillion, nhưng âm thanh có vẻ khoa trương (phô diễn kỹ năng chơi nhạc nhiều hơn) đồng thời có nhiều ảnh hưởng từ Symphonic Prog hơn. Nhóm thành lập vào năm 1988 tại Dudelange và trong suốt sự nghiệp của mình, đội hình cơ bản của nhóm chủ yếu xoay quanh các thành viên ban đầu là Patrick Kiefer (hát chính), Alex Rukavina (keyboards) và Chris Sonntag (trống). Đến năm 1993, họ tung ra album đầu tay Zodiac có chất lượng khá tốt và tiếp tục phát triển rất mạnh với album thứ 2 là The Secret Garden vào năm 1995. Album này chất lượng tốt tới nỗi họ đã nhận được sự chú ý của hãng đĩa Angular Records, một chi nhánh của hãng đĩa huyền thoại Musea của Pháp, và có hợp đồng với hãng đĩa này. Tại hãng đĩa này, nhóm tung ra album thứ 3 là The Other Side -1998, cũng có chất lượng rất ổn dù yếu hơn một chút so với album thứ hai.

    Tuy nhiên, rất tiếc là khi bước vào thiên niên kỷ mới, band nhạc này đã phải tạm dừng hoạt động do các cam kết gia đình của các thành viên. N hưng vào năm 2006, họ đã trở lại với album thứ tư "4", phát hành dưới sự hỗ trợ của Musea. Sau đó họ còn tung ra album tổng hợp Compilation năm 2009 có tên là "20 Candles" giúp người nghe cảm nhận được một số khoảnh khắc tuyệt vời nhất của band nhạc. Nhưng vào tháng 2 năm 2011, No Name tan rã sau khi tạo ra một thứ âm nhạc phong phú và tiến bộ trong suốt 23 năm.

    Vài năm sau, Kiefer và Rukavina đã phần nào hồi sinh huyền thoại của ban nhạc và thành lập The No Name Experience (Tnne) cùng với Michel Volkmann chơi guitar, Claude Zeimes chơi bass và Gilles Wagner chơi trống. Album đầu tay của TNNE có tên là TNNE: The Clock That Went Backwards cuối cùng đã được phát hành vào năm 2014 trên Progressive Promotion Records, mang theo hơi thở mà No Name đã tạo ra cách đó hơn 25 năm.

    Sau đó họ còn tiếp tục tung ra 2 albums có chất lượng rất tốt là TNNE: Wonderland -2017 và TNNE: Life 3.0 -2022. Dù không được biết đến quá rộng rãi, TNNE là một band nhạc gạo cội và có âm nhạc khá hay, tiến bộ. Âm nhạc theo phong cách Marillion nhưng chơi với kỹ năng mạnh mẽ hơn. Trong cả 2 thời kỳ của nhóm, đều có những album rất hay.

    Bộ sưu tập có album TNNE: The Clock That Went Backwards -2014
    TNNE.jpg
     
  22. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Minor Giant

    Minor Giant là một tài năng mới nổi của Hà Lan. Với Minor Giant, mọi chuyện bắt đầu vào năm 2010, khi một cậu bé 16 tuổi tên là Rindert Lammers bắt đầu sáng tác âm nhạc hòa tấu theo phong cách giao hưởng và Prog của riêng mình. Anh này sau đó quyết định đưa chúng làm bản demo trên trang soundcloud. Sau đó, do ấn tượng với âm nhạc, lời hát đã được Christiaan Bruin (Sky Architect, Chris) hoàn thiện với giọng hát của chính Bruin. Năm sau, Rindert quyết định tìm kiếm cộng sự để thành lập một band nhạc mới bằng cách đăng lời kêu gọi các nhạc sĩ tham gia cùng anh để thu âm những bản nhạc này cho một album. Tay trống Roy Post là người đầu tiên tham gia và đề nghị trở thành đồng sở hữu của dự án. Trong khi Rindert tập trung vào sáng tác, Roy xử lý việc tổ chức và giao tiếp với những người khác. Ngay sau đó, tay bass Harry den Hartog (cựu thành viên PBII), tay guitar/ca sĩ Jordi Repkes và tay keyboard Jos Heijmans gia nhập cùng bộ đôi Lammers/Post. Vào cuối năm 2011, dự án -cho đến thời điểm đó vẫn chưa có tên – lấy tên là: Minor Giant.

    Các buổi tập bắt đầu tại một phòng thu ở Emmeloord. Minor Giant đã thu âm album đầu tay của họ là ‘On The Road’ –chủ yếu tại phòng thu The Pitt ở Boskoop và làm việc với các kỹ sư Ruud Rijnbeek en Gerben Klazinga (Knight Area). Album bao gồm sáu bản nhạc có độ dài từ ba đến mười lăm phút. ‘On The Road’ nói về những con đường khác nhau mà mọi người lựa chọn trong cuộc sống. Lời bài hát nói về hy vọng và sức mạnh mà mọi người cần trong hành trình của mình trong cuộc sống. Bản nhạc cuối cùng là ‘The Last Road’ kết thúc chuyến hành trình tâm linh này, và sau khi xem lại một số chủ đề từ các bản nhạc trước, album kết thúc lạc quan tràn đầy hy vọng cho tương lai. Album được phát hành vào ngày 30 tháng 6 năm 2014 trên hãng thu âm Anh Quốc Festival Music.

    Sau đó lịch trình của band nhạc trong vài năm tiếp theo bao gồm một loạt các buổi biểu diễn trực tiếp thành công. Dù có một số thành viên rời đi nhưng lại có người khác tới thay thế. Album đầu tiên và duy nhất của nhóm có chất lượng rất tốt và được báo chí so sánh với các huyền thoại nhạc Prog như Spock's Beard, Knight Area Và Pendragon. Nhưng hiện tại nhóm vẫn chưa thể tung ra album tiếp theo và On The Road vẫn là album duy nhất của nhóm.

    Bộ sưu tập có album này
    Minor Giant.jpg
     
  23. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Phoenix Again

    Đây là band nhạc Italia và cũng có chất lượng rất ổn. Nhóm này thành lập tại Brescia, Ý vào năm 1981 (với tên gọi "Phoenix") – Vào khoảng năm 1998 nhóm tan rã, sau đó tái hợp vào năm 2010 với biệt danh mới là Phoenix Again.

    Đây thực chất là một band nhạc Rock Italia khá hay nhưng ít người biết đến mặc dù họ là một band nhạc xuất sắc. Nhóm thành lập vào năm 1981 sau khi một dự án nhạc rock có tên Gruppo Studio Alternativo chấm dứt hoạt động. 3 thành viên của nhóm nhạc trên, là 3 anh em nhà Lorandi gồm - Claudio (guitar chính, hát), Antonio (bass), Sergio (guitar) – kết hợp với tay trống Silvano Silva (trống, bộ gõ) quyết định lập ra band nhạc có tên là Phoenix. Tất cả các thành viên của nhóm lúc này đều chịu ảnh hưởng đáng kể từ bối cảnh nhạc Prog rock của Anh Quốc những năm 70 (ví dụ: Genesis, Pink Floyd, King Crimson, Jethro Tull, Gentle Giant, Van Der Graaf Generator). Năm 1986, họ đã tuyển dụng Emilio Rossi (keyboards) và kể từ đây thì âm thanh của nhóm trở nên mang nhiều tính giao hưởng hơn. Với sự hợp tác của nhiều nhạc sĩ thời vụ khác, họ đã thu âm một số tài liệu để phát hành một album nhưng phải mãi đến năm 2011 mới được công bố.

    Nhiều việc không nằm trong tầm kiểm soát của band nhạc đã diễn ra và nhóm không thể tung ra bất kỳ tài liệu nào và đến năm 1998 thì nhóm tan rã. Mỗi thành viên của nhóm đã tham gia biểu diễn trong các dự án riêng của mình. Nhưng rồi khoảng 9 năm sau, tức là vào ngày 15 tháng 4 năm 2007, một mất mát lớn đối với họ đã diễn ra, đó là cái chết của Claudio – người đã bắt đầu kế hoạch biên soạn các tài liệu trước đó và phát hành album đầu tiên của họ. Điều này cuối cùng đã thúc đẩy các thành viên band nhạc tái hợp lại và album đầu tay của họ có tên "ThreeFour" phát hành vào năm 2011 dưới biệt danh Phoenix Again. Do đây là album sáng tác từ những năm 80s nên âm nhạc phảng phất nét pha trộn giữa phong cách Neo Prog và Symphonic Prog cổ xưa. Album có chất lượng rất tốt nên đã là động lực để band nhạc quay trở lại hoạt động một lần nữa.

    Trong những năm sau này, Phoenix Again còn tung ra nhiều album có chất lượng rất tốt như: Look Out -2014, Unexplored -2017, Vision – 2022. Âm nhạc lúc này của họ hiện đại hơn rất nhiều và mang nhiều tính Neo Prog (sử dụng synths nhiều) đồng thời chơi khá mạnh (chịu nhiều ảnh hưởng từ Metal hơn). Các albums này đã góp phần giúp nhóm nhạc trở thành một thế lực mới của Neo Prog sau vài chục năm thành lập.

    Bộ sưu tập có album Look Out -2014
    Phoenix Again.jpg
     
  24. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    Modern-Rock Ensemble

    Band nhạc cuối cùng của châu Âu trong thập kỷ 2010s là một band nhạc đến từ Ukraina, nhóm có tên là Modern- Rock Ensemble nhưng thực chất là một dự án kiểu solo của Vladimir Gorashchenko - Sinh ra tại Kiev, Ukraina.

    Thực chất dự án này chỉ là phương tiện để phát huy tài năng của Vladimir Gorashchenko, một nghệ sĩ đa tài đến từ Ukraine. Vào tháng 9 năm 2016, anh đã phát hành album đầu tiên của Modern-Rock Ensemble mang tên "Touch The Mystery". Đây cũng là một album tuyệt vời và nó thậm chí nhanh chóng vươn lên tới hàng kinh điển của thế giới Prog hiện đại. Gorashchenko chắc chắn không phải là người mới trong thế giới nhạc Prog rock, và thực tế là một ca khúc trong album đã được thu âm vào những năm 1980, dưới một cái tên khác, Putnik. Dự án này thành công tới mức sau đó, Gorashchenko đã tiếp tục phát triển với việc mời thêm một loạt các hảo thủ của Prog Rock thế giới vào chơi cùng nhóm và phát hành album tiếp theo là Night Dreams & Wishes -2019 với chất lượng thậm chí có phần vượt trội hơn so với albums kinh điển đầu tay. 2 albums tuyệt vời này đã khiến cho dự án trở thành một trong những band nhạc thành công nhất của Prog Rock trong thập kỷ 2010s.

    Âm nhạc của Modern-Rock Ensemble không phải là thứ Neo Prog nguyên mẫu. Chất liệu khá đa dạng, với những gợi ý về nhạc jazz và Folks, tuy nhiên ảnh hưởng áp đảo là Neo/Symphonic, hai thể loại nhạc gần gũi với nhau. Lấy cảm hứng từ âm thanh Symphonic Prog kinh điển của đầu những năm 70, nhưng với một chút hiện đại, những đoạn hòa tấu kéo dài thực sự thú vị khi nghe. Người hâm mộ của cả hai thể loại sẽ thấy nhiều điều thú vị trong âm nhạc của Modern-Rock Ensemble.Gorashchenko rõ ràng là một nhạc sĩ nghiêm túc, đảm nhiệm các nhiệm vụ hát, chơi keyboard và guitar. Trong album đầu tay, anh có sự hỗ trợ của nghệ sĩ khách mời là nhạc sĩ huyền thoại người Ukraine Anton Kalugin – nổi tiếng với các band nhạc Karfagen và Sunchild.
    Phải mất khá nhiều thời gian để dự án này được triển khai và nó rất đáng để chờ đợi. Hy vọng rằng các album tiếp theo sẽ không mất nhiều thời gian để thực hiện! Nhưng với cuộc chiến đang diễn ra hết sức khốc liệt, sự chờ đợi có lẽ sẽ còn kéo dài, các album và thông tin của band nhạc này cũng rất khó tìm.

    Bộ sưu tập có album đầu tay là Touch The Mystery -2016 (digipack)
    z5842234141462_a625ef222e7274d9ae21d69fa7959612.jpg
     
  25. no1knows

    no1knows Advanced Member

    Joined:
    30/7/12
    Messages:
    3.556
    Likes Received:
    2.367
    The Psychedelic Ensemble (TPE)

    Sau các nhóm tới từ châu Âu là những nhóm tới từ châu Mỹ và The Psychedelic Ensemble (TPE)có lẽ là band nhạc thành công nhất của Neo Prog tại châu lục này. Nhóm thành lập tại New York, Hoa Kỳ vào năm 2009. Trên thực tế, The Psychedelic Ensemble là một dự án solo. Chỉ có một người chơi tất cả các nhạc cụ và giọng hát, người cũng thu âm và sản xuất tất cả các bản nhạc trong phòng thu của riêng mình.

    Với hơn 30 năm kinh nghiệm trong ngành công nghiệp âm nhạc, nghệ sĩ chơi đa nhạc cụ Craig First sáng lập ra nhóm TPE. Trước đó anh đã đã giành nhiều giải thưởng bao gồm hơn 20 giải thưởng ASCAP và nhiều giải thưởng khác. Từng là nghệ sĩ biểu diễn, nhà soạn nhạc và hòa âm với nhiều nhạc sĩ nổi tiếng trên toàn thế giới. Với tài năng của mình Craig đã biến TPE trở thành một trong những band nhạc Prog rock giàu trí tưởng tượng và điêu luyện nhất thời đại chúng ta, band nhạc đang thu hút sự chú ý của người hâm mộ và các nhà phê bình trên toàn thế giới. TPE đã nhanh chóng trở thành một trong những band nhạc Prog Rock quan trọng nhất trong những năm gần đây.

    Năm 2009, Musea Records đã phát hành album đầu tay, "The Art of Madness", một album rất hay. Album được đề cử giải Album đầu tay hay nhất tại ProgAwards, và đã đạt thứ hạng cao nhất trong các cuộc thăm dò và bảng xếp hạng trên toàn thế giới.

    Năm 2010 chứng kiến sự ra mắt của album thứ hai "The Myth of Dying" . Album này tiếp tục được đề cử là Bản thu âm nước ngoài hay nhất và Sản xuất hay nhất tại ProgAwards, album này cũng đạt thứ hạng cao nhất trên các bảng xếp hạng và cuộc thăm dò trên toàn cầu, đạt vị trí thứ 29 trong Top 100 của Global Progressive Rock Poll năm 2010.

    Năm 2011, album thứ 3 là "The Dream of the Magic Jongleur" tiếp tục được phát hành. Một album nhạc Prog rock kết hợp phong cách Symohonic prog và fusion. "The Dream of the Magic Jongleur" kết hợp các bài hát phức tạp với một bộ sưu tập tuyệt đẹp các tác phẩm nghệ thuật gốc được sản xuất cho album. Được đề cử cho giải Trình diễn Keyboard hay nhất (Album) và Độc tấu Keyboard hay nhất (The Riddle) của giải thưởng "The Proggies", album đã lọt vào danh sách Top 10 năm 2011 của nhiều nhà phê bình, bao gồm No. 1 (Alex Torres, Dutch Progressive Rock Page), No. 2 (Jon Neudorf, Sea of Tranquility), No. 3 (Gert Hulshof, Dutch Progressive Rock Page), Top 10 Progressive News Germany, Editors' Choice (tạp chí Wild Thing, Hy Lạp), No. 9 (ProgLog Afterglow), Top 100 Global Progressive Rock Poll và các cuộc thăm dò khác trên toàn thế giới. Một sự khởi đầu như trong mơ với một nghệ sĩ mới.

    Năm 2013, bản phát hành thứ tư là "The Tale of the Golden King". Một album concept dài 72 phút, trong album này, TPE còn mời thêm cả dàn nhạc và ca sĩ Ann Caren tham gia vào các bản nhạc. Album đã có mặt trong top những album hay nhất của 20 tạp chí và bảng xếp hạng chuyên về Prog trên toàn thế giới.

    Năm 2015, bản phát hành mới, "The Sunstone". Album concept rất hấp dẫn kéo dài 62 phút với sự trở lại của ca sĩ Ann Caren và sự xuất hiện của khách mời Michael Wilk của Steppenwolf và những người khác.

    Album cuối cùng của TPE tính tới thời điểm hiện tại là Mother's Rhymes -2019 tiếp tục là một album rất hay pha trộn giữa Symphonic Prog với Folk (kiểu Jethro Tull) và Canterbury.

    Âm nhạc của TPE là sự kết hợp giữa nhạc Prog rock, nhạc rock giao hưởng, nhạc fusion và nhạc cổ điển. Các albums của nhóm đều trình bày các concept phức tạp theo cách rất riêng, không có khoảng cách, không có giới hạn. Mỗi album là một hành trình âm nhạc qua những địa hình sáng tạo. Tính hấp dẫn của mỗi album thể hiện trong các buổi biểu diễn và sáng tác phức tạp. Nghe nhạc của nhóm, ta có cảm giác như của một một nhóm nhạc lớn, trên thực tế, âm nhạc được thể hiện hoàn toàn bởi một nghệ sĩ duy nhất. có tên "TPE".

    Bộ sưu tập có 3 albums của nhóm
    z6004631974876_28c22b79c80a9970ed78f4d18ab75b2d.jpg
    The Dream Of The Magic Jongleur 2011
    Psychedelic Ensemble1.jpg
    The Tale Of The Golden King 2013
    Psychedelic Ensemble2.jpg
    Mother's Rhymes 2019
    ensemble.jpg
     

Share This Page

Loading...