Đó là marco dynamic đấy bác. Nó liên quan đến pha phát động và pha phân rã. Mirco dynamic lằng nhằng hơn chút vì nó liên quan cả đến pha duy trì. Để hiểu một cách đơn giản, bác có thể hình dung đến hiện tượng xé giấy và xé vải. Giấy gần như đồng nhất nên âm thanh xé giấy thường đều, liên tục và đồng nhất. Vải lại được hợp thành từ nhiều sợi, xé vải thực chất là dứt đứt từng sợi (chỉ). Trong quá trình đó sẽ có vết ngắt giữa những lần dứt đứt 2 sợi liên tiếp. Vết ngắt đó dù dài hay ngắn đều để lại một khoảng âm lượng nhỏ hơn - sự chênh lệch đó là micro dynamic. Lấy ví dụ tiêu biểu là piano. Bác gõ xuống phím đàn là xác định luôn cao độ, cường độ luôn, ko thể thay đổi. Với trường độ (kéo dài), bác có thể đạp pedal ngân để nó kéo dài hơn nhưng cũng là dao động tắt dần. Micro dynamic có thể xuất hiện hay ko tùy thuộc vào độ "xịn" của cây đàn đó. Tuy nhiên, nó ko thể bằng violin (bộ dây) được. Với violin, bác có thể thoải mái kéo dài trường độ bao lâu tùy thích bằng cách kéo cây vỹ trượt trên dây đàn. Trong quá trình kéo đó, bác có thể để toàn bộ bề mặt hoặc chỉ một phần cây vỹ tiếp xúc với dây đàn (nghiêng cây vỹ đi), cũng có thể thay đổi lực cánh tay đè lên cây vỹ... Tất cả những điều đó đều làm thay đổi âm lượng trên 1 note nhạc. Đó chính là micro dynamic. Thử thách lớn nhất của hệ thống âm thanh chính là 2 thằng này đi liền với nhau - tức trong đoạn đồng thanh (tuti) của dàn nhạc. Số lượng bộ dây chiếm ưu thế tuyệt đối (30-70 người). Bản thân mỗi nhạc công kéo đàn lại có lực cánh tay khác nhau nên âm lượng họ tạo ra cũng khác nhau - bổ sung vào sự phức tạp của micro dynamic. Hệ thống kém sẽ cắt ngọn (clipping) làm âm thanh "cứng, khô khốc.." như búa đập vào sàn gỗ, đá vậy. Hệ thống khá hơn một chút (khỏe hơn) thì không cắt ngọn nhưng do không có micro dynamic nên nó gộp tất cả vào làm một. Kết quả là âm thanh bị "vống", "rồ" lên. Hệ thống tốt sẽ dùng cái micro dynamic này để phân tán áp lực âm thanh đồng đều. Bác sẽ cảm thấy đoạn tuti này làm âm thanh như tụ lại thành hình cầu, như một quá bóng cao su được bơm căng dần dần về phía người nghe. Hệ thống càng tốt, độ phân tán càng cao được thể hiện quá các mức độ như quả bóng đó sẽ nổ bùm trước khi trạm vào người nghe. Đó có thể coi là tiêu chuẩn hi-end, quá bóng nổ càng sớm thì đẳng cấp hệ thống càng cao. Còn lên đến ultral hi-end thì độ phân tán rộng hơn nhiều, bán kính quả quả bóng đó càng to theo cấp độ của hệ thống, có thể to đến mức thành mặt phẳng luôn. Khi đó, bác sẽ thấy một "bức tường" âm thanh lừng lững tiến về phía mình. Về cơ bản, các nhạc cụ acoustic đều có micro dynamic ít nhiều khác nhau nhưng nhạc cụ điện tử thì không có. Do đó, bác nghe nhạc cụ điện từ âm lương trên 110dB sẽ hỏng tai nhưng nghe nhạc cụ acsoutis (nhất là theo chuẩn classical) thì không bị chính là do cái micro dynamic đó làm phân tán áp lực âm thanh đi. Qua đó, có khi nó còn luyện tập cho thính giác của bác tốt hơn. P/S: nhạc bị nén như bác nói không chỉ bị cắt marco dynamic đi mà nguy hiểm hơn chính là cắt bớt mirco dynamic. Càng nghe to càng khó chịu. Ngược lại, micro dynamic mà nhiều thì càng nghe to càng sướng.